Vừa nhận cái tuýp sắt từ tay thằng đệ, tôi lao đến tính vụt vào đầu cái thằng người thì to mà óc như trái nho 1 cái cho nó tỉnh, nhưng khi cái tuýp còn đang nằm lơ lửng trên không khí chưa kịp hạ xuống thì tôi nghe tiếng la đầy quen thuộc:
– Đừng Thanh!
Khỏi cần quay lại tôi cũng biết cái tiếng la đó xuất phát từ miệng ai. “Quái lạ, sao hôm nay cô lại đi đường này! Chết mẹ con rồi, bị cô bắt gặp thì mất điểm hết trơn! Hix…” Vừa nghĩ vậy tôi vừa đóng bộ mặt khổ quay lại phía tiếng la vừa được vang lên. Như 1 nguồn điện cao thế chạy rần rần từ sống lưng tôi dọc lên não, tôi sững sờ buông ống sắt rơi 1 tiếng “cong” xuống đường. Trời đất quỷ thần ơi, không phải 1 mà là đến 2 người đẹp đến đây ngăn cản tôi dạy cho mấy thằng đời cô hồn trường này bài học.
Từ từ lách đám đông lố nhố áo đen, 2 người đẹp tiến dần về phía tôi.
– Anh, anh có làm sao không? Em sợ anh bị anh Phú ăn hiếp nên em mới báo với cô. – Con nhỏ lúc sáng tôi gặp ở cantin lên tiếng trước.
Mịa nó, biết ngay là con nhỏ này nhiều chuyện méc cô giáo yêu dấu của tôi mà. Gặp thêm mình cũng ngu nữa, chọn chỗ nào không chọn, chọn ngay cái chỗ mà tụi cô hồn hay hẹn nhau ra đánh nhau, hèn chi nhỏ với cô tìm được là phải rồi. Thầm trách mình xong tôi hậm hực quay qua con nhỏ:
– Bộ em tưởng anh dễ bị ăn hiếp lắm hả? – Mắt tôi bắt đầu vằn lên những tia màu đỏ.
– Thôi đi Thanh! Hiền nó lo cho em thôi mà! Mà bộ em tính đánh chết người hay sao vậy hả? Có muốn bị đuổi học không? – Đến lúc cô giáo yêu dấu của tôi lên tiếng. Mà quả thật bình thường nhìn cô đã xinh, mà đến lúc cô giận lên nhìn càng xinh hơn. Quay qua thấy mặt cô đang đỏ hồng vì giận, ánh mắt thì nửa như giận dữ, nửa như cầu khẩn nhìn tôi,còn hai trái tuyết lê thì đang phập phồng lên xuống theo nhịp thở, mọi tức giận trong người tôi như tan biến…
– Chỉ tại…tại… nó muốn kiếm chuyện với em trước chứ bộ – Tôi đóng vẻ mặt ngoan hiền.
– Em đừng có mà ngụy biện – Cô quát lên – Thật cô đã nhìn nhầm em, cô không ngờ em lại có 1 cái bản chất cô hồn như vậy. Từ nay em đừng có nhìn mặt cô nữa!
Nói xong, tôi thấy cô lặng lẽ quay đầu bỏ đi, còn đôi vai thì khẽ rung lên như bật khóc…. Tôi muốn chạy theo nắm tay cô níu lại để giải thích nhưng đôi chân nào nhấc nên nổi… Đành lặng lẽ đứng như Trời chồng nhìn bóng cô dần khuất sau khúc cua của con đường mà lòng nặng trĩu. Một cảm giác như mình đang mất đi 1 cái gì đó vừa gần gũi vừa xa vời làm tôi như muốn khụy xuống, nhưng rất may 1 giọng nói oanh vàng cất lên đã giúp kéo tôi về lại với hiện tại:
– Anh ơi, thôi bỏ đi anh! Tại anh Phú ảnh xảo quyệt quá nên em lo cho anh bị làm sao…
Nghe con nhỏ nói vậy tôi như muốn nổi điên lên, mọi cảm xúc nãy giờ bay đi đâu mất tiêu, giờ chỉ còn là sự tức giận và hận thù…
[ Bạn đang đọc truyen sex tại – trang web cập nhật những câu chuyện thường xuyên, Rất mong được sự ủng hộ của các bạn bằng cách giới thiệu cho bạn nhé ]
Quay qua ném cho con nhỏ 1 ánh mắt tóe lửa, tôi cuối xuống nhặt cái tuýp đang nằm chỏng chơ dưới đường lên từ từ tiến về phía thằng sumo đang đứng run rẩy… Mịa nó, con nhỏ giúp mình hay là nó cố ý hại mình không biết. Thà là nó kêu ông bảo vệ hay là 1 ai khác ngoài cô giáo yêu dấu của tôi có phải hay hơn không? Dồn nén bao nhiêu tức tối tính trút hết lên đầu thằng to xác nhưng nhát gan kia thì tôi chợt nhận ra 1 cái cảm giác êm ái đang truyền tới từ bờ lưng,vòng eo thì đang được khẽ xiết nhẹ bởi 1 vòng tay nhỏ nhắn, nóng hổi….
– Thôi mà anh, em xin anh đó! Bỏ đi anh nha! Cũng tội cho anh Phú lắm. – Tôi nghe giọng nhỏ Hiền cất lên.
Khẽ buông rơi cái tuýp xuống đường, tôi đứng đực mặt ra tận hưởng cái cảm giác êm ái đó mà không nói lên lời. Nhìn quanh thấy nguyên mấy chục cái mồm đang tròn vo quay về phía tôi, sém chút thì tôi phì cười vì tụi nó. Khẽ gỡ nhẹ đôi tay đang nằm trên eo mình ra, tôi từ từ tiến lại chỗ thằng Phú…
– Dạ, … dạ… em biết em sai rồi! – Thằng nhỏ quỳ thụp xuống hướng ánh mắt van nài về phía tôi – Anh bỏ qua cho em, em xin thề có chết em cũng không dám…
“ Chát!” Dơ tay xáng cho thằng nhóc 1 cái cắt ngang lời van xin của nó, tôi cất lên 1 cái giọng lạnh lung:
– Đìu móa, mày tưởng ở cái trường này mày to hả thằng chó? Tao nói cho mày biết nghen mày, tao chúa ghét mấy cái dạng như mày đó ngen, tao hẹn mày chơi solo, mày lại tính chơi hội đồng tao hả mày? Bây giờ có ngon tao với mày bước ra chơi như những thằng đàn ông thực thụ, mày dám không?
– Dạ không…không..em không dám nữa! Từ nay em không dám nữa đâu anh! Hự…
Tức mình sút cho thằng nhỏ 1 quả xém chút hộc máu, tôi lặng lẽ quay lưng bỏ đi sau khi buông thõng 1 câu lạnh như trái B52:
– Hèn như mày thì đừng có làm anh Hai ngen mày! Đừng để tao biết mày còn bắt nạt ai nữa nha con! Liệu hồn đó thằng chó….
Ra đến xe tôi còn nghe loáng thoáng mấy thằng ôn đó dạ lí nhí ở đàng sau, mặc kệ lũ chó cụp đuôi đó, tôi khẽ ngoắc thằng đệ ruột:
– Mày cầm chỗ này dẫn anh em đi chơi ngen!
Móc bóp lấy 1 xấp tiền 50k đưa cho thằng nhỏ, tôi quay qua nói cùng tất cả tụi đệ:
– Hôm này vì chuyện của tao mà làm phiền anh em nhiều quá! Chân thành cảm ơn anh em, thôi thì giờ cũng trưa rồi anh em kiếm chỗ nào nghỉ trưa đi nha! Còn tao hôm nay hơi mệt, nên không đi cùng được. Chúc anh em chơi vui!
Nói xong, tôi quay qua con nhỏ Hiền nãy giờ vẫn đứng xớ rớ ở đó:
– Trời trưa nắng rồi, thôi nhà em ở đâu, lên anh chở về cho tiện.
– Dạ thôi, em ở trọ gần đây thôi! Thôi anh về trước đi.
– Thôi cũng quá trưa rồi, anh cũng thấy đói hay là anh mời em đi ăn cơm rồi về nha!
– Dạ thôi hay là để trưa nay em nấu cơm mời anh ăn nha! – Con nhỏ lí lắc quay sang hỏi tôi.
– Ôi giời ơi, được em nấu cơm cho ăn thì còn gì bằng! – Tôi bắt đầu nhăn nhở – Thôi lên xe anh chở về nào, anh đói quá rồi…
Hỏi ra tôi mới biết con nhỏ học lớp 10c, do nhà ở xa nên nhỏ phải ở trọ gần trường, cuối tuần mới về thăm nhà 1 lần. Lặng lẽ cho xe chạy chầm chầm, tôi ngồi yên nghe con nhỏ kể chuyện và tận hưởng 1 vòng tay đang nhẹ nhàng vòng qua eo tôi…
Phòng của con nhỏ nằm sâu trong 1 con hẻm nhỏ, nhưng được cái là khá rộng và yên tĩnh. Xung quanh là 1 vườn xoài xanh ngát, tỏa bóng mát rượi. Hèn chi hồi nãy con nhỏ cứ cam đoan là mình vào phòng nhỏ sẽ thấy thích ngay. Dựng chiếc xe xuống, tôi lặng lẽ đi vào phòng con nhỏ mặc cho mấy ánh mắt thèm thuồng xen lẫn hận thù của mấy thằng con trai phòng bên đang nhìn theo…
– Anh ngồi nghỉ đi nha! Để em đi rót nước. – Con nhỏ kéo cái ghế mời tôi ngồi xong lon ton chạy đi rót nước.
– Em ở có 1 mình thôi hả?
– Dạ, tại tính em thích ở 1 mình, không thích đụng chạm anh à! Mà nè, anh là người con trai đầu tiên được vào phòng em đó. – Nói xong nhỏ che miệng cười khúc khích.
– Thật không đó? – Tôi mừng như mở cờ trong bụng – Có chắc anh là người đầu tiên không đó?
– Xí, ai thèm gạt anh chứ? Thôi anh uống nước đi, em thay đồ cái đã.
Nói xong con nhỏ đặt ly nước xuống bàn rồi đi thẳng lên gác. “ Mịa nó, con nhỏ ở có 1 mình, mà mình là thằng đầu tiên được vào phòng vậy là được ưu ái quá! Kiểu này phải kiếm cớ qua phòng nhỏ chơi hoài hoài mới được!” Khẽ mỉm cười vì cái mưu đồ xấu xa của mình, tôi khẽ cười thầm 1 cái. Ánh mắt bắt đầu khẽ tia hết phòng con nhỏ. Công nhận phòng con gái có khác, cực kỳ sạch sẽ và ngăn nắp. Trên tường không hề có 1 dấu bàn chân hay bàn tay nào bẩn trét lên như cái tường phòng tôi, chỉ thấy 1 vài bức tranh phong cảnh dán lên theo đúng gu thẩm mỹ của mấy đứa con gái. “ Lạch cạch” tôi khẽ nghe 1 tiếng động vọng lại từ trên gác, “tiếng này hình như là tiếng cái móc rớt” nhủ bụng như vậy, tôi chợt nghĩ đến hình ảnh con nhỏ đang từ từ lột bỏ bộ áo dài ra ở trên gác, tôi như muốn nhào lên mà vật ngửa con nhỏ ra vần cái thân hình quyến rũ của nó cho bõ, nhưng sực nhớ ra là nó mà kêu lên thì cả cái xóm này nó bu lại nó oánh cho mình chết bầm, tôi đành đè nén cảm xúc lại để giữ hình tượng.
Đang mải thả hổn theo mây gió với những ý nghĩa không được sáng sủa cho lắm thì tôi giật mình trở lại hiện thực vì tiếng bước chân đi xuống cầu thang vang lên cọt kẹt. Quay lại tính nở 1 nụ cười tươi nhất có thể cho em nó chết mê chết mệt nụ cười của mình, nhưng bờ môi chưa kịp hé mở thì đã bị ngậm chặt lại như ai lấy keo 502 đổ vào. Lạy hồn, không biết là con nhỏ này nó tính kích dục tôi hay là chúa muốn thử lòng tôi đây Trời? Khẽ nuốt nước miếng đánh ực, tôi vội quay mặt đi để những hình ảnh đó không làm tôi xúc động quá mất bình tĩnh mà mất luôn cả cái “trinh tiết” của mình. Tôi cũng chả biết là con nhỏ đó nó ngay thơ hay cố tình chơi xỏ tôi khi mà nó mặc 1 cái áo màu xanh dương mỏng tang, thấp thoáng cái áo ngực trắng và làn da trắng ngần của nhỏ ở bên trong, phần dưới thì nhỏ chơi nguyên cái quần đùi bằng vài jean ngắn cũn cỡn như muốn khoe ra cặp đùi trắng ngần, và đặc biệt là bờ mông được cái quần ôm gọn gàng lúc bước xuống cứ đánh qua đánh lại thật là gợi lên bao cảm xúc mãnh liệt từ….con trym, nhầm con tim.
– Anh ngồi đợi em lâu không? Chắc anh đói lắm đúng không? Ráng đợi xíu em nấu cơm nha!
Khẽ nuốt nước miếng đánh ực, tôi quay qua gật đầu với nhỏ rồi lặng lẽ nhìn nhỏ lúi húi vo gạo đặt nồi cơm. Ngắm tấm lưng trắng ngần của nhỏ đang ẩn hiện sau lớp áo mỏng, cái cạp quần thì hơi trễ xuống, như muốn khoe 1 phần của chiếc quẩn nhỏ màu xanh của bên trong tôi như chỉ muốn chạy tới ôm chầm nhỏ vào lòng cho thỏa mãn cái cảm xúc nóng trong người này. Sợ ngồi thêm 1 lúc nữa sẽ mất đi kiểm soát, tôi xô ghế đứng dậy đi ra cửa sau khi quay lại nhìn nhỏ lần cuối đầy tiếc nuối và nói với nhỏ:
– Anh ra ngoài chút cho thoáng nha em!
Con nhỏ không nói gì chỉ quay lại nhăn răng ra cười với tôi 1 cái rồi lại lúi húi quay xuống làm tiếp công việc của mình….
Bỏ ra ngoài gốc xoài ngồi, bỗng dưng tôi nhớ tới cô giáo yêu dấu của mình. “ Chắc cô giận mình lắm đây!” Khẽ nhủ thầm, tôi móc điện thoại ra bấm số của cô và đưa lên tai gọi. Từng tiếng “tút út út” dài trôi qua, tôi hồi hộp chờ cô nhấc máy. Lần 1, lần 2, lần 3 cô vẫn không nghe, “Lạy trời thương con cho cô nhấc máy!Hix” Khẽ nhủ thầm tôi bấm gọi lại lần nữa, hồi hộp chờ đợi xen lẫn với chán nản, đang tính quăng cái máy đi cho rảnh nợ thì tôi nghe tiếng lạch xạch từ đầu dây bên kia, vừa nhăn răng ra cười mãn nguyện tính hỏi “ Huyền hả!” nhưng chưa kịp thì tôi đã nghe 1 giọng lạnh lùng quát lên: “ Đừng có làm phiền nó nữa! Nó không nghe máy đâu! Để yên cho tao ngủ trưa!” sau đó là tiếng cúp máy cái “cụp”…
Sững sờ vì tiếng quát của ông thần hắc ám, tôi buông rơi điện thoại cái bịch. “Không lẽ cô giận mình vậy sao trời? Không lẽ cô không muốn gặp mình nữa sao? V.v.” hàng tá những câu hỏi cứ hiện ra trong đầu tôi. Một cảm giác như có ai đó đang cầm con tim mình và bóp chặt khiến tôi như ngẹt thở…
Còn đang thẫn thờ vì cú shock vừa rồi, tôi chợt nghe cái giọng eo éo nửa đàn ông, nửa đàn bà vang lên:
– Thằng kia mày ở đâu đến đây?
Quay lại nhìn thằng nhóc, thật sự nó không có điểm gì để tôi lọt vào mắt. Nhìn cái tướng nó thiếu điều tôi tộng cho nó 1 quả đấm là nó quay đơ ra sùi bọp mép lên chết quá! Bắt gặp ánh mắt tóe lửa của tôi, thằng nhóc có vẻ run quay về phía phòng của nó cầu cứu. Trong phòng là 2 cái đầu đang thập thò nhìn ra chiến sự bên ngoài xem coi ra sao? Mà nghĩ cho cùng tôi cũng không thể giải thích được cái lũ này có họ hàng gì với nhau không nữa? Thằng nào thằng nấy gầy đét như cây củi mục, cái ổng khuyển chắc bằng cỡ cái bắp tay của tôi vậy mà bày đặt cởi trần mặc quần tà lỏn nữa chứ. Thằng nào cũng bày đặt nhuộm đầu xanh đỏ ra vẻ ta đây là dân sống giang hồ bụi trần, mà ác nhất là cái thằng nhóc đang đứng trước mặt tôi, tôi không biết nó có họ hàng gì với thím Hà không mà cái giọng thì nhão nhoét, điệu bộ thì nửa giả ta là giang hồ, nữa giả ta đây thùy mị như con gái làm tôi phát lợm, mà nhất là khi nhìn vào cặp đùi của nó, tôi thiếu điều muốn trào máu mũi: “Trọn đời bên em” – đùi trái, “ Giang hồ là tao” – đùi phải. Nhìn hai hàng chữ xăm trên đùi của nó, tôi không biết là nó dùng cái đó để dọa người hay là nó mua vui cho người khác nữa…
– Tao đến đây chơi, có gì không nhóc? – Tôi cất cái giọng lạnh te lên hỏi nó.
– Mày đến đây mày xin phép tao chưa, thằng chó? Có biết tao là … hự.
Chưa kịp nói hết câu thằng nhỏ đã ăn nguyên 1 cái đạp, ngã lăn quay ra đám lá xoài khô. Hai thằng nhóc đang trong phòng thấy bạn mình bị đánh, chạy vội ra đỡ thằng nhóc dậy, mồm xuýt xoa:
– Đại ca có sao không đại ca? Đù mẹ mày có biết mày vừa đánh ai không? – Một thằng quay lại nhìn tôi hậm hực hỏi.
– Tao vừa đánh một con chó sủa càn, còn tụi mày nữa, khôn hồn ngậm miệng lại.
– Mày, mày, mày ngon lắm. Có ngon cho tao biết lớp mày đi con, ngày mai mày chết mẹ mày với tao. – Thằng nhóc bê đê lúc nãy vừa lồm cồm ngồi dậy vừa đe tôi.
– 10A2. – Nói xong, tôi cúi xuống nhặt cái điện thoại rồi quay lưng lại đi thẳng 1 mạch vào phòng con nhỏ.
Vừa vào đến cửa phòng, tôi đã thấy con nhỏ đang đứng đó với đôi mắt đỏ hoe. Khẽ đặt tay lên vai nhỏ, tôi nhoẻn miệng cười với nhỏ ý như: “mấy thằng chó con đó không làm gì được anh đâu!” Rồi vào trong kéo ghế ngồi.
Lúc này tôi bắt đầu nghe tiếng xì xầm của nguyên 1 lũ lóc nhóc trai gái đang đứng trước phòng chỉ chỏ như thể tôi là sinh vật ngoài hành tinh mới lạc vào dãy phòng tụi nó. Điên máu tôi quá:
– Nhìn cái gì? Hay là muốn như nó?
Lục tục nguyên 1 lũ kéo nhau đi về phòng, kèm theo là 1 đống những câu chửi bậy mà nhiều câu tôi còn chưa dùng bào giờ. Kệ mịa tụi nó, tôi quay qua con nhỏ kéo tay ngồi xuống cạnh tôi, tôi hỏi:
– Sao em khóc vậy?
– Đồ quỷ, người ta lo cho anh thôi mà! – Vừa nói con chỏ vừa đưa 2 cái nắm đấm be bé xinh xinh đấm vào ngực tôi thùm thụp – Hồi nãy em tưởng 3 thằng nó đánh anh rồi chứ?
Khẽ mỉm cười, tôi khẽ đưa tay quệt hai dòng nước mắt trên khuôn mặt baby của nhỏ, tôi an ủi:
– Không sao đâu em! Không ai ăn hiếp được anh đâu! Mà 3 thằng nhóc đó ở đâu vậy?
– Tụi nó học lớp 10b hay sao á. Nhờ có ai chống lưng nên tụi nó tự xưng là anh đại của cái phòng trọ này đó.
Chết sặc vì câu trả lời của con nhỏ, tôi ngồi ngả đầu ra sau cười như sặc nước. “ Cỡ như Sumo hồi nãy còn chết nói gì ba thằng nhóc đó em?” Tôi quay lại nhìn nhỏ an ủi.
– Thì tại em lo cho anh thôi chứ bộ!
Nói xong nhỏ xô tôi 1 cái rồi chạy lại tiếp tục nấu cơm, 1 làn hương của món thịt chiên khẽ bay qua mũi tôi làm tôi khẽ nuốt nước miếng đánh ực sau khi tôi nhìn lại cái thân hình của nhỏ.
Mịa nó, mạng nhà em đang bị đứt dây, thứ 2 này nó mới cho thợ lên nối cho em. Hix, không có mạng như con nghiện thiếu thuốc ấy. thôi thì em cũng tranh thủ xách con lap quèn ra cafe wifi up thêm 1 chap mới cho anh em vậy! Có gì anh em thông cảm cho em nha! Đừng ném đá e tội nghiệp.
Phải nói con nhỏ nấu cơm ngon cực kỳ, nửa vì đói, nửa vì nhỏ nấu đồ ăn ngon nên tôi quất 1 lúc 4 chén liền. Ăn xong chén thứ tư, tôi thấy nhỏ vẫn đang từ từ nhặt từng hạt cơm lên bỏ vào miệng mà muốn nản. Đúng là tụi con gái, ăn như mèo ấy. Nhìn nhỏ cứ như vừa ăn vừa như thưởng thức vị ngọt của từng hạt cơm, tôi lắc đầu ngao ngán đứng dậy sau khi khen nhỏ 1 câu làm nhỏ cười không thấy tồ quốc đâu:
– Hôm nay là bữa cơm anh ăn ngon nhất trước giờ đó!
Mà nghĩ cũng phải, nhỏ nấu cơm ăn ngon thật chứ bộ. Ở nhà mama với bà chị tôi nấu cơm còn thua tôi nấu nữa thì sao lại nhỏ được, còn đồ ăn ngoài quán ăn riết cũng nhàm, quán nào hương vị cũng na ná quán nào, ăn riết mà phát nản.
Tự rót cho mình ly nước, tôi ra bàn học của nhỏ ngồi xuống lặng lẽ ngắm nhỏ ăn. Công nhận nhìn cái mỏ chúm chím đang nhai cơm của nhỏ tôi thấy yêu dễ sợ, thiếu điều cầm lòng không đặng là tôi bay xuống hôn cải chụt vào mỏ nhỏ quá. Như không biết mấy cái ý đồ đen tối của tôi, nhỏ quay lên nhìn tôi khẽ chun mũi 1 cái làm cho lòng tôi càng rạo rức khó tả. Nhỏ quay qua múc canh ăn mặc cho tôi đang ngồi đó với con tim nhảy điệu cha cha cha trong ***g ngực…
Cuối cùng nhỏ cũng ăn xong chén cơm và bắt đầu thu dọn bãi chiến trường, mà con nhỏ nó ăn ít xịt như vậy không hiểu sao lại phổng phao dữ ta. Vừa thầm nghĩ như vậy tôi vừa lăng xăng chạy lại phụ nhỏ, nhưng chưa kịp nhúng tay vào làm thì nghe giọng nhỏ quát:
– Anh làm cái gì vậy? Dọn dẹp là nhiệm vụ của con gái tụi em. Còn anh đi ra ngoài bàn uống nước.
Đang hí hửng tính giúp nhỏ để lấy điểm nghe nhỏ quát tôi đành tiu nghỉu nghe lệnh của nhỏ lững thững bỏ ra bàn ngồi. Nghe nhỏ lóc cóc rửa dọn, tôi buồn buồn lôi cái laptop ra mở lên chơi game. Đang mải mê tìm mấy thằng boss trong CS bắn cho hả giận thì tôi thấy 2 bàn tay nhỏ nhỏ mềm mềm ướt ướt che mắt tôi lại, rồi thoáng bên má là 1 cảm giác nóng hổi kèm theo 1 tiếng “chụt”…
– Hư quá à, qua chơi với em mà lại đi chơi game! – Giọng nhõng nhẽo của nhỏ vang lên.
Mặc cho trái tim đang nhảy theo điệu nhạc Disco trong ***g ngực, tôi khẽ gỡ bàn tay nhỏ ra rồi quay lại nhìn nhỏ bằng ánh mắt trìu mến…
– Hồi đầu năm mới vào học em có nghe tụi nó bàn tán về anh nhiều, mà em không ngờ anh lại dễ thương vậy chứ! Em nghe tụi nó bảo anh giàu anh chảnh lắm, mà em thấy anh đâu có chảnh đâu. Mà anh cũng gớm nhỉ, mới lớp 10 có laptop rồi.
– Đâu có đâu em! Anh dễ thương hơn tất cả các loại dễ thương ấy chứ! Hihii.
– Khiếp xạo quá đi à! Dễ thương mà xém đánh con người ta nhập viện vậy hả? – Nhỏ vừa nói vừa đưa tay di di vào trán tôi. – Mà máy anh có film gì coi không?
Tính hí hửng bảo với nhỏ là ổ cứng anh lưu chật film không là film, nhưng sực nhớ ra là toàn film heo không, lỡ nhỏ đòi coi thì chết nên tôi đành ngậm miệng lại. Sực nhớ ra hôm bữa có tải giúp bà chị bộ film Hàn Quốc gì đó, tôi quay lại hỏi nhỏ:
– Máy anh h chỉ còn 1 bộ film Hàn Quốc hôm bữa down cùng bà chị, em có muốn xem không?
– Dạ được anh. Đúng film em thích. Hihihi.
Ngán ngẩm quay qua cái máy tìm bộ film hôm bữa mở lên cho nhỏ xem, tiện tay kéo luôn cái ghế nhựa đưa cho nhỏ ngồi xuống, tôi lặng lẽ nằm dài ra bàn say sưa ngắm nhỏ. Mà cái con nhỏ này, dám chừng bắt nó nhịn ăn để xem film nó cũng chấp nhận quá. Ai đời ăn cơm thì gượng gạo như kiều bị ai ép buộc vậy mà đến lúc xem film thì mắt sáng rỡ, ngồi chăm chú xem như kiểu trời có sập xuống nhỏ cũng không biết vậy…
Tôi thì đặc biệt chúa ghét mấy bộ film tình cảm lâm ly bi đát kiểu đó. Tôi chỉ có 1 là film heo, 2 là film hài Châu Tinh Trì. Vì vậy nên lúc đó đối với tôi như là bị tra tấn, ngồi nghe mấy cái câu tình cảm nhão nhoét thoát ra từ mỏ mấy cái thằng Hàn Quốc mà tôi muốn đấm vào cái màn hình dễ sợ. Biết vậy hồi nãy tôi không mở cho xong, giờ nằm ở thế kẹt, đành lòng ngồi nghe mà mắt thì để đi đâu đâu….
Yêu thì phải sex thì mới muốn yêu
4 (
1) vote
17/06/2018 Kị sĩ dâm dục says:
Cái này là truyện đọc thườg hay truyện xes z Ad,chẳg thấy có vụ nào là sao?
Cn phần 8 thì đag bàn cách vs Phú đã nhảy sang nằm viện. Nội dung thiếu rùi! Ad xm lại ik nhá!