Thông Tin Truyện
Yêu thì phải sex thì mới muốn yêu
Ngày Đăng: 01-07-2016
Tình Trạng Hoàn Thành
Tủ Truyện Thêm Chương

Yêu thì phải sex thì mới muốn yêu

“ Thằng quỷ, mày làm cô ngượng chín mặt rồi nè! Tối hôm qua cô cũng kg nhớ rõ lắm. Hình như cô xưng tên với em thì phải? …

Đọc Tiếp DS Chương Bình Luận
4.0
1,050,008 total
5
80%
4
60%
3
40%
2
20%
1
15%

“ Thằng quỷ, mày làm cô ngượng chín mặt rồi nè! Tối hôm qua cô cũng kg nhớ rõ lắm. Hình như cô xưng tên với em thì phải? Thế có thích cô xưng tên không?”

“ Trời được vậy thì còn gì bằng nữa! Có nằm mơ em cũng không thấy nữa. Em chỉ sợ cô không đồng ý thôi vì như vậy kỳ quá!”

“ Vậy thì từ nay ở ngoài thì Huyền với Thanh sẽ xưng tên với nhau nhá! Còn trong trường thì cô trò đó, nghe không?”

“ Dạ! Em cảm ơn cô nhiều! ý nhầm, Thanh cảm ơn Huyền nhiều! Hihi!Quyết định vậy nha!”

Thấy đang trên đà thành công ngoài sức tưởng tượng, tôi mừng muốn phát điên, nhắn qua nhắn lại từ 2h chiều đến gần 7h tối, tôi tắm xong ngó đồng hồ, đánh liều nhắn 1 tin:

“ Huyền ơi, cũng còn sớm, đi café với Thanh nha!”. Hồi hộp, hồi hộp…hồi hộp…

“ Ok, đợi Huyền tắm xong tầm 30’ nữa ghé đón Huyền nha!”

Nhảy cẫng lên tính hét cho sướng thì nhớ lại quả shock của ông già tặng cho hồi trưa, em đành ngậm họng lại, chuẩn bị cho 1 buổi tối đầy niềm vui, không còn tụ tập nhậu nhẹt cùng bọn bạn đời, không còn lê la quán café ngồi 1 mình uống café ngắm cảnh, mà hôm nay sẽ là 1 đêm hoàn toàn mới: ĐI CHƠI CÙNG NGƯỜI ĐẸP!

30’ để chuẩn bị đối với 1 thằng con trai là quá thừa. Với tôi cũng vậy, mọi lần đi chơi cùng mấy thằng đệ chỉ cần vơ đại 1 cái áo + 1 cái quần tròng vô là tót ra khỏi nhà. Nhưng hôm nay loay hoay gần 15’ rồi mà vẫn chưa có bộ nào ưng ý! Muốn tức điên lên được. Hix. Chợt sực nhớ ra mấy bộ đồ mới sắm hồi trưa, tôi chạy vội xuống kiếm, tìm hoài chả thấy đâu, chuẩn bị nổi khùng lên.

– Mẹ ơi, mấy bộ đồ hồi trưa của con mẹ cất đâu rồi? – Tôi gào lên.

– Mày làm gì la như cái phát thanh huyện vậy con? Mẹ đi lên lai quần cho mày về vẫn đang treo ngoài xe kìa. Mày lại đi đâu đó?

– Con đi chơi với bạn tí!

– Chắc lại đi với gái hả? Học kg lo học lo gái gú đi rồi ổng biết ổng tuốt xác mày ra nha con!

Bỏ ngoài tai những lời của mẹ, tôi phóng vội ra chỗ cái xe lấy bọc đồ ngoài xe phóng lên phòng, lựa ra thấy cái áo sơ mi màu trắng khá đẹp, thế là tôi tròng vô người ngay, lấy thêm cái quần tây màu đen tròng vô, cắm thùng nghiêm chỉnh, tôi đứng trước gương soi qua soi lại thấy thiếu thiếu cái gì. Sực nhớ ra sáng mua bộ này còn có cái nơ đen đi kèm, lấy đeo vào ngay. Xong ngắm hoài vẫn thấy chưa ưng ý, nhìn kỹ mới phát hiện ra cái đầu phản chủ, chết cha trước h mình có chăm lo chải chút đâu Trời…

Chạy vô tủ lục tìm lọ gel bà chị tặng hồi sinh nhật, hên quá mình chưa cho nó vào sọt rác. Lần đâu tiên xài gel ngơ ngáo như ngáo ộp, kg biết xài thế nào. Đành làm mặt dày chạy qua hỏi bà chị. Mà gặp bà chị mình, chị em không thông cảm cho nhau thì thôi, còn cười chế nhạo mình rồi đòi kể lại cho mấy thằng đệ mình nếu như tụi nó đến nhà. Thôi kệ, bỏ đi, h lo đại sự cái đã, dù sao thì cái tổ quả giờ cũng đã mượt mà như bãi cỏ xanh rồi cũng đỡ.

Chạy về phòng, tôi nghe cái mùi quần áo mới nó kỳ kỳ thế nào. Lại lục tủ, tìm được chai Versace, tôi vội xức lên một ít (đâu khoảng gần nửa lọ thôi)cho nó át cái mùi quần áo mới đi. Ngắm kỹ lại lần cuối, thấy có vẻ good rồi, ok, bay vội xuống dưới nhà xỏ thêm đôi dày đen bóng loáng, tôi oai hùng dắt con Sirius của tôi ra. Vừa quay lại đóng cổng thì nghe chuông tin nhắn:

“ Sao đã gần 1 tiếng rồi không thấy qua đón Huyền? Bộ tính cho Huyền leo cây hả?” – Thôi chết cha, lo sửa soạn gần cả tiếng đồng hồ sao Trời, kiểu này mai qua Thái phẩu thuật thành nữ quá! Hix. Vừa nghĩ vậy tay em vừa liếng thoắng bấm bàn phím với tốc độ bấm ngang ngửa với tốc độ của vi xử lý Core i7 bây h, tôi trả lời:

“ Xe Thanh bị hỏng! Mới sửa xong, giờ chuẩn bị qua. Thông cảm Thành nha!”

Mặc dù nhà cô cách nhà tôi gần 3 cây số, nhưng chưa đầy 5’ sau tôi đã có mặt trước cổng nhà cô. Bước vào trong nhà, thấy 2 thần giữ cửa đang ngồi chình ình ở bàn xem TV, em liền ra vẻ ngoan hiền hết cỡ:

– Dạ con chào hai bác ạ! Dạ hai bác làm ơn cho con hỏi Huyền có nhà không ạ?

Vừa nói đến đây tôi như muốn ngừng thở bởi cái nhìn hình 2 viên đạn của ông thần, sau khi dòm tôi từ đầu đến chân, thấy tôi có vẻ thư sinh, ăn mặc lịch sự lại đeo cặp điop nữa nên chắc ổng đoán tôi là 1 con người đàng hoàng (Ổng đâu biết tôi đàng hoàng đến mức nguyên cả cái huyện hầu như ai cũng biết đến tôi đâu!), ổng mới thôi chĩa súng về tôi, gật đầu 1 cái rồi lại quay qua xem TV như không có gì xảy ra. Đến lúc này thì bà thần mới lên tiếng:

– Bạn của Huyền hả con? Ngồi chơi đi con. Để bác gọi con Huyền ra. Huyền ơi…Huyền à…

Hú hồn, vậy là qua được tập 1, nãy h muốn són cả đái ra quần. Hên là bà thần giữ cửa không nhìn tôi kiểu như ổng nữa, chứ bả mà nhìn tôi thêm tập 2 thì thề có chúa chỉ có nước đứng tim mà chết. Ráng điều hòa hơi thở để lấy lại bình tĩnh, tôi nghe tiếng “dạ!” rõ to của cô và tiếng bước chân từ dưới nhà đi lên…

Nếu trong cuộc sống này, có ai hỏi tôi đã bao giờ gặp một nàng tiên hay chưa, tôi sẵn sàng trả lời rằng: Có. Thật sự vào lúc đó tôi cũng không thể tin vào mắt mình, cái giây phút khi mà cô xuất hiện, bây giờ nghĩ lại tôi vẫn nghĩ như là mơ. Trong căn nhà cấp 4 không có gì nổi bật, vậy mà khi cô xuất hiện trước mắt tôi, mọi vật đều như sáng bừng lên, nổi bật theo từng bước chân của cô. Đêm nay cô diện một cái đầm hai dây màu trắng sữa tuyệt đẹp, càng làm tôn lên làn da trắng ngần của cô. Khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng mang lại sự quyến rũ cho đối phương, phải nói rằng đêm nay cô đúng là 1 thiên thần…

– Làm gì mà Thanh cứ nghệt cái mặt ra vậy? – Tôi giật nảy mình vì câu hỏi bất ngờ đó.

– À, uhm, Huyền đợi Thanh lâu không? – Tôi vội vàng đánh trống lảng.

– Nè, – cô đưa cái cổ trắng ngần ra và chỉ tay vào – Thanh thử lấy thước đo xem cái cổ của Huyền nó dài bằng cái cổ cò chưa nào?

Bật cười vì câu pha trò của cô, tôi buông lời xin lỗi cho qua chuyện, sau đó vội vàng quay qua xin phép hai vị thần hắc ám kia đi ra ngoài để tận hưởng bầu không khi trong lành không bị ngột ngạt nữa. Trước khi dắt xe ra đến cổng, tôi còn nghe loáng thoáng mama của cô nói với theo: “Con…cái…dính..con kìa!” Thôi mặc kệ, tranh thủ thôi, thời gian là vàng bạc mà. Cái gì dính mặc kệ.

Vừa yên vị trên con xe, tôi đang tính đề máy nổ thì cảm giác như có ai đó đang quay film mình. Cái cảm giác nhột nhột đó bắt tôi phải tia camera tìm kỹ coi thằng nào liều mạng dám dòm ngó gì mình. “ Mẹ! Chắc lại cái lũ trai làng ôn con thấy mình tới tán gán làng nó nên nó định….” Vừa nghĩ đến đây người tôi như đóng băng khi phát hiện ra những cái camera kia chính là ánh mắt đầy vẻ tức tối của mấy thằng mà tôi không dám, hay nói đúng ra là tôi không muốn đụng nếu như không muốn bị trù dập trên lớp: Mấy ông thầy trường tôi.

Một sai lầm chết người của tôi khi tôi không nhớ rằng đây là nơi ở tập trung của toàn bộ các giáo viên trường tôi, và nhà cô lại là cái nhà cuối cùng trong con hẻm này. Hồi nãy do vội quá nên tôi phóng ào qua có thấy ai với ai đâu, đã thế còn nẹt ga lấy le với mấy ổng nữa chứ. Hix, thôi lỡ rồi, dân chơi phố huyện mà, lo gì mấy cái lẻ tẻ này. Nghĩ là làm, tôi quay lại bảo cô:

– “ Huyền ôm Thanh chắc nha, Thanh chạy nhanh lắm đó”

– “ Hứ, chỉ được cái lợi dụng thấy ớn!”

Nói vậy nhưng tôi vẫn không biết tại sao cô lại vòng tay ôm tôi nữa. Như có thêm nguồn sinh lực, tự nhiên tôi cảm thấy mấy ông thầy 35 đang ngồi như chó tháng 7 kia chỉ như mấy con tep riu, đã thế chọc cho bõ ghét. Nghĩ là làm, tôi đề máy xe từ từ lượn qua chỗ mấy ông thầy với cái mặt vênh lên dương dương tự đắc….

Ra đến đường lớn, cô hỏi tôi:

– Thanh thấy mấy thầy không chào sao? Còn cố tình chọc tức mấy thầy nữa. Như vậy là không được đâu nha!

Do đang còn bận tận hưởng cảm giác êm ái của hai quả tuyết lê tựa vào lưng mình nên tôi chỉ ậm ờ cho qua chuyện, ai ngờ nàng làm 1 câu khiến tôi ngỡ ngàng:

– Mà thôi bỏ đi, hồi nãy thấy Thanh chọc mấy ổng nhìn mặt mấy ổng tức điên lên ngộ lắm! Hihihi. Thấy Thanh chọc mấy ổng Huyền cũng thấy vui!hihihi…

Cho xe chạy chậm chậm dọc theo các con phố, tôi khoan khoái tận hưởng cái cảm giác êm ái ấy, thêm mùi hương dìu dịu từ cô tỏa ra làm tôi càm thấy như ngây ngất. Trên suốt con đường đến quán café, cô tíu tít kể tôi nghe đủ chuyện, thỉnh thoảng như muốn tôi nghe rõ hơn, cô lại ghé sát mặt tựa vào vai tôi nói, để tôi đắm chìm trong những cảm xúc của con tim…

Vòng vèo một lúc, cuối cùng cũng đến nơi cần đến. Quán café H.T vào thời đó là đẹp nhất và vip nhất tại cái huyện nhỏ bé này. Dựng xe xong, tôi te te dẫn cô lên gác ngồi cho thoáng mà không biết rằng cô đang đứng đàng sau cười khúc khích. Lên tới nơi, chọn ngay cái bàn mình vẫn hay ngồi, tôi nhẹ nhàng kéo ghế ra mời cô ngồi. Còn mình thì chọn 1 cái ghế đối diện và ngồi xuống. Khi cả hai đã yên vị rồi, cô mới hỏi tôi:

– Thanh mới sắm đồ mới để đi chơi à? – Cô nhoẻn miệng cười.

“ Chết cha tôi rồi, chả lẽ cả nửa lọ Versace mà không át được mùi đồ mới sao Trời. Mới ngày đầu tiên mà hố hàng thế này chắc out quá má ơi! Hix”, tôi nghĩ thầm nhưng vẫn hỏi lại:

– Sao mà Huyền biết?

– Thì cái mác quần vẫn treo lủng lảng sau mông Thanh kìa, đã tháo đi đâu…

Tôi không biết cái cảm giác của mấy đấu sĩ quyền anh khi bị knockout sẽ như thế nào, nhưng lúc này tôi càm thấy choáng váng mặt mày, đầu óc tối sầm lại. Chưa hôm nào mà quê như hôm này, mặc quần mà không thèm tháo cái mác dục đi, hèn chi hồi nãy nghe mama cô kêu với theo không thèm nghe! Mẹ ơi, mẹ hại đời giai con rồi! Ai đời đem quần đi lên lai mà không tháo mác cho người ta Trời.

Sau vài phút knockout vì quả đấm của MaitaiHuyen, tôi vẫn chưa thể lấy lại bình tĩnh và cất lên nổi 1 tiếng nói nào. Đang trong trạng thái đờ đẫn như nghiện café thiếu thuốc lá vì chưa tìm được cách nào thoát ra khỏi tình huống khó xử này, tôi chợt mừng vì thấy nhỏ phục vụ đang đi lên cầu thang, hên quá có người cứu mình rồi. Nhưng niềm vui của tôi chưa kịp bừng sáng thì đã bị con nhỏ mà tôi xem là ân nhân đó cho nguyên tảng băng Nam Cực vào đầu:

– Trời ơi! – Nó hét lên khi thấy bộ dạng tôi – Anh bị trúng gió hả? Sao cái mặt xanh lét vậy nè. Chị có dầu không thoa cho ảnh đi. Để em gọi cấp cứu.

Đang trong trạng thái shock vì bị knockout, nghe con nhỏ la làng như vậy tôi lại càng méo mặt, miệng ú ớ không nói nổi lên lời. Điệu bộ tôi lúc đó càng giống mấy thằng ẻo lả trúng gió hơn nữa làm con nhỏ nó càng tin là tôi trúng gió thật. Chắc con nhỏ này nó bị khùng, tướng tôi cao 1m66, nặng 58 cân thì sao trúng gió được chời! Sau khoảng 30 giây sững sờ, tôi nghe giọng nói nhỏ nhẹ vang lên:

– Không sao đâu em, bạn chị ảnh hơi xúc động chút thôi. Em cho chị 1 ly cam vắt nha. Còn Thanh uống gì kìa?

– Không cần hỏi ảnh đâu chị, em biết ảnh muốn uống gì mà! – Con nhỏ mau mắn trả lời xong chạy xuống dưới.

– Khiếp làm gì mà cứ nghệt mặt ra như ngỗng sắp ị thế kia. Người gì đâu, nổi tiếng toàn huyện mà da mặt mỏng thế? Hihihi.Ngồi im để Huyền tháo cái mác ra dùm Thanh nha!

Tôi không biết cái cảm giác của mấy ông chứng khoán shock khi bị phá sản như thế nào, nhưng tôi thấy sau bữa đó thiếu điều muốn đi viện Tim để chữa bệnh. Chưa kịp hết shock tập 1, tôi bị bồi thêm tập 2, thiếu điều muốn lên máu não. Vẫn lúng túng chưa cất lên lời, tôi đã thấy 1 bàn tay êm ái, mềm mại nắm lấy tay tôi kéo tôi đứng dậy và nhẹ nhàng vòng tay ra sau lưng tôi tháo cái mác quần bỏ đi. Vẫn còn đang lúng túng nhưng tôi vẫn kịp tỉnh ra biết rằng cô đang nắm tay mình, vội vàng đưa bàn tay còn lại nắm lấy bàn tay cô, tôi nhìn cô bằng 1 anh mắt cực trìu mến. Sau khoảng vài giây sững sờ cô rụt tay lại ngại ngùng ngồi xuống…

Thoát ra khỏi trạng thái shock liên hoàn đó, tôi dần chiếm lại phong độ của mình. Tự tin ưỡn ngực ngồi xuống, tôi nghe “bực” 1 phát. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì tôi đã bắt đầu nghe thấy tiếng cười khúc khích quen thuộc vang lên và gió lùa mát mát nơi ***g ngực. Nhìn xuống dưới tôi thấy 2 chiếc cúc áo đang nằm gọn dưới quần tôi. Tới đây thì tôi đã hiểu nguyên nhân của tiếng bực hồi nãy. Nguyên nhân là do cái áo tôi đang mặc hơi chật (Tính em thích mặc vậy) lại gặp kiểu áo ôm body nữa nên khi tôi cố tình ưỡng ngực ngồi xuống thì nó đã bực 2 cái cúc ra. Thầm chửi cái cty may chết tiệt nào đó may áo ẩu tả tôi vừa lột quách cái nơ ra dục qua 1 bên. Thật giờ tôi mới hiểu được ý nghĩa sâu xa của câu chuyện Tái ông mất ngựa:“ Trong cái may sẽ có cái rủi!” Mà sớm không rùi, muộn không rủi, rủi ngay cái thời khắc quan trọng. Nếu lúc đó đang ngồi bên dưới chứ không phải trên gác tôi đã đào lỗ tìm ông địa hỏi thăm sức khỏe cho nó lành.

Đang bực mình vì những chuyện xui rủi đang xảy ra, tôi nghe 1 giọng ngọt như đường phèn cất lên:

– Thôi đừng ngại nữa Thanh, mai đưa áo lên Huyền đơm cúc lại cho nha.

Nghe thấy câu nói ấy tôi như mảnh đất khô cằn được cơn mưa xuân tới gieo mầm sống, như bừng tỉnh khỏi cơn mê , tôi bắt đầu hót như khứu:

– Thôi, khỏi Huyền ơi, mai Thanh đi kiếm áo khác.

– Trời, phung phí quá, mai đem lên Huyền đơm lại cho chút xíu à. Thanh mà không đem là Huyền nghỉ chơi đó nha. Áo mới mua mà bỏ sao được?

Đành lòng phải nhường nhịn người đẹp cho yên chuyện, đang vẩn vơ suy nghĩ xem kiếm mấy câu có cánh để nói với người đẹp chữa thẹn thì nghe cái giọng ngọt xớt nhưng lần này không phải như đường phèn mà như dấm hóa học vang lên:

– Dạ,cam vắt của chị đây ạ. Còn café đặc biệt của anh đây ạ. Chúc anh chị vui và hạnh phúc!

Nói xong con nhỏ đi thẳng xuống dưới, thề nếu nó còn đứng lại chừng 5 giay nữa là cái mặt nó như cái ly luôn quá. Con nhỏ gì đâu vô duyên thấy sợ, người ta đi uống café vườn mà nó làm như café chuồng không bằng, chúc vui và hạnh phúc, tức muốn trào máu họng. Tối hôm nay bị cái gì ám vậy Trời, thấy toàn bị hố hàng không. Bực mình bưng ly café lên uống 1 ngụm cho dịu cơn tức nhưng ngụm café chưa kịp trôi qua cổ họng đã thấy máu họng muốn trào ra. Không biết nên gọi nó là café hay là nước đường nữa, mẹ nó, tức muốn xịt khói nhưng vẫn ráng nuốt cho vào họng. Xem như là ngày hôm nay xui xẻo vậy…

Cáu kỉnh đặt ly café xuống bàn, tôi lơ đãng nhìn ra ngoài. Thật sự bao sự chuẩn bị đã tan theo mây gió vì mấy cú shock vừa rồi, h ngồi rặn nát óc chắc tôi cũng không nghĩ được câu nào để nói. Có lẽ cũng hiểu tâm trạng của tôi lúc đó nên cô cũng ngồi im rồi lơ đãng nhìn ra ngoài giống tôi. Bất chợt cô lên tiếng phá vỡ đi cái bầu không khí im lặng:

– Thanh nè, nghe nói Thanh hát được lắm đúng không? Nghe mấy anh làm bên Đoàn nói Thanh năm ngoái đoạt giải VNQC mà đúng không?

– Uhm, Thanh hát cũng tàm tạm thôi ấy mà. Năm ngoái chắc do giám khảo uống nhầm thuốc mới chấm cho Thanh đoạt giải đó mà.hì hì.

– Vậy giờ Huyền muốn Thanh hát tặng riêng Huyền 1 bài được không?

– Hì, bây giờ á? Như thế này sao hát? Giờ mà Thanh hát thì tội cho chủ quán lắm?

– Sao vậy?

– Thì nếu h mà Thanh hát thì lát chủ quán tốn tiền thuê xe tải chở dép ra vựa ve chai chứ sao?

– Thanh khéo đùa quá, hihi – Cô cười thật tươi, mà những lúc trông cô cười lòng tôi lại ấm áp lạ thường. Hay là như thế này đi, còn mấy ngày nữa khai giảng rồi, Thanh lên hát tặng Huyền nha.

– Uhm, để hôm đó Thanh xem tình hình sao đã. Mà hình như Huyền biết khá nhiều về Thanh?

– Thanh thì ở đây ai chả biết tiếng. Học giỏi nhưng lười học, lại con nhà có thế, mà quậy thì cũng không ai bằng. Hỏi thằng con nít 3 tuổi còn biết nói gì Huyền.

Nghe nàng làm cho 1 tràng, tôi hết hồn. Chết cha, nếu như cô biết mình quậy như vậy chắc là mất điểm quá. Hix, hôm nay sao xui vậy nè Trời. Kiếm chuyện nói bâng quơ để đánh lạc hướng:

– Huyền nhìn kìa, con mèo nó gí con chó! – Cả hai cùng bật lên cười, một nụ cười thật tươi xóa tan đi những lúng túng lúc ban đầu….

Yêu thì phải sex thì mới muốn yêu
4 (1) vote


1 Nhận Xét

    • 17/06/2018 Kị sĩ dâm dục says: Trả lời

      Cái này là truyện đọc thườg hay truyện xes z Ad,chẳg thấy có vụ nào là sao?
      Cn phần 8 thì đag bàn cách vs Phú đã nhảy sang nằm viện. Nội dung thiếu rùi! Ad xm lại ik nhá!

  • Leave a Comment

    Open

    Close


    truyen sex gay dâmtruyện nàng bạch tuyết và bảy chú lùn 18hentai truyen mautruyen tranh sex nobitadoc truyen sex lesTruyên sex phận làm dâutruyen dit em di anhtruyen sex lo dittruyen18 moihoc sinh lop 8 tu suongtruyen sex du em di anhtruyện loạn luân mẹ vợdoc truyen sex nangma dú dàitruyenhentai mautruyen me day con trai lam tinhtam quoc chi hentainu sinh lop 8 tu suongTruyen sex coĩ thiên thaitruyen sex dam nungtruyện loạn luân tập thểtruyen sex quan bartruyen pha trinh 18truyện sex vợ chồng cuồng dâmtruyen sex me damtruyen hentai toilet cong congtruyen sex 2009doc truyen dit nhau voi chotruyen sex dit ban cua mexem cach liem lontruyen xxx nang dautruyen hentai 18 mautruyen sex vang chong chap 4truyen dit nhau cuc suongtruyen cha du con gai ruotsex phu nu hoi xuantruyen sex quy ba khat tinhtruyen sex con gai nuoitruyen sex co ảnhtruyen sex cau va chausieu pham loan luanTruyên sex one piece ngoai truyêntruyen sec 18ke truyen sex dem khuyatruyen18 comtruyen les sextruyện hentai loạn luân mới nhấttruyen anh re toitruyen sex hinatatruyen dam doi voco vo nho sukadoc truyen sex cha va con gaidoc truyen sex bao damtruyen di toi la 1teen girlsex bạch tuyết và bảy chú lùn/chuyen-di-bien-sung-suong/truyen sex choi vo sepchuyện khiêu dâmChị vợ khẽ nhắm đôi mắt mình mà nói em rể “ Quân ơi ,,, ... Người chị vợ tên Lan, 47 tuổi thì đi làm nail, và anh Luân thì ...truyện hentai 3dhiep dam em khi dang ngutruyen sex nung nua demxxx doremon me nobitatruyện sex hà anhtruyen tranh lam tinb voi con dautruyen dit nhau dam dangtruyện naruto sextruyen sex vo bi hieptruyen sex dit nhau cuc suongtruyen sex gia sutruyen choi sometruyen sex dragonthác loạn tuổi 17tuoi 17 thac loantruyen hinata sex