Thông Tin Truyện
Truyện 18+ Luyện bùa ma
Ngày Đăng: 21-08-2016
Tác Giả:
Tình Trạng Hoàn Thành
Tủ Truyện Thêm Chương

Truyện 18+ Luyện bùa ma

Nhung sững người lại vì từngày quen nhau tới nay nàng chưa bao giờ bị Tấn nặng lời như vậy. Nước mắt nàng tự nhiên trào ra, nàng bắt …

Đọc Tiếp DS Chương Bình Luận
4.0
1,050,008 total
5
80%
4
60%
3
40%
2
20%
1
15%

Nhung sững người lại vì từngày quen nhau tới nay nàng chưa bao giờ bị Tấn nặng lời như vậy. Nước mắt nàng tự nhiên trào ra, nàng bắt đầu khóc ra tiếng. Nhung không chịu được hành động này của chàng nữa, nàng đáp lại:

– Anh dựa vào đâu mà nói cái thằng cha già hôm đó là cha của anh?

Tấn cứng họng vì sự bắt bẻ của Nhung, chàng nói ngang:

– Anh không biết, nhưng nhất định phải điều tra cho rõ sự thực mới nghe.

Nhung tức tới nỗi không chịu được nữa, nàng cũng thét lên:

– Anh nói ngang như cua vậy đó.

Tấn nói nhỏ lại, nhưng giọng vẫn đầy bất mãn:

– Anh đã nói rồi mà. Đây là chuyện riêng của anh, hãy để tự anh giải quyết chuyện này được không?

Nghe Tấn nói như vậy, Nhung giậm chân bình bịch, nói:

– Vậy thì anh đi điều tra cái sự thật ấy của anh đi, em thấy anh điên thực sự rồi đó.

Tấn nghiến răng trả lời:

– Em yên tâm đi, anh sẽ nhất định tìm cho ra lẽ mà.

Nhung tức giận bỏ đi, nàng nói với lại:

Nếu vậy thì anh muốn làm gì thì làm đi, từ nay em sẽ không nói tới anh nữa. Từ trước tới giờ khi có cãi vã, Tấn lúc nào cũng nhường nhịn, đuổi theo Nhung xin lỗi. Nhưng lần này thì không, chàng dửng dưng và đầu óc Tấn bây giờ hầu như dồn hết vào việc tìm ra sự thật về vụ này.

Chàng nghĩ có lẽ bây giờ là lúc phải hành động một cách quyết liệt hơn nữa, không thể rình rình, mò mò như thế này được rồi. Trong đầu Tấn đã có chủ tâm. Chàng leo lên xe Honda phóng nhanh tới nhà Bình. Thằng bạn học chung lớp ở Trung học Huỳnh Thị Ngà dạo nào.

Bây giờ Bình là một sĩ quan cảnh sát đặc biệt, coi phòng hoạt vụ. Với chức vụ và quyền hành của Bình, chắc chắn anh ta có thể giúp Tấn thực hiện ý định của mình. Chàng vặn mạnh tay ga, tăng vận tốc cho chiếc xe Honda chồm lên, lao đi vùn vụt. Chẳng mấy chốc đã tới cổng nhà Bình. Thật may mắn, cũng vừa lúc ấy, Bình từ trong nhà đi ra, định leo lên chiếc xe jeep đậu ngay trước cửa. Thấy Tấn, Bình tươi nét mặt la lớn:

– A, ông thầy giáo. Ông đi đâu mà lại ghé qua đây vậy?

Tấn nói ngay:

– Tôi đi kiếm ông đây.

Bình hơi ngạc nhiên, hỏi:

– Kiếm tôi àl rảnh rỗi vậy hay sao ông thầy giáo.

– Không có rảnh rang gì đâu, có chuyện phải nhờ tới ông rồi.

– Chuyện gì thế? Hay là chúng mình vô nhà nói chuyện đi.

Tấn nhìn anh cảnh sát tài xế, hỏi Bình: .

– Hình như ông định vô sở hả?

Bình gật đầu:

– Ừ, tôi sửa soạn đi Biên Hoà. Nhưng còn sớm mà, vô nhà uống ly nước đã.

Tấn không khách sáo, dựng xe theo Bình vô nhà ngay.

Vừa bước qua sân, vợ Bình đã chạy ra tươi cười hỏi Tấn:

– Chào anh Tấn, sao lâu quá không thấy tới chơi. Chị Nhung đâu rồi. Bao giờ thì mấy ông bà mới cho tụi này uống nlợu đây?

Tấn gượng cười đáp:

– Còn lâu chị ơi, tụi này còn lu bu lắm.

Mời anh vô nhà chơi. Mấy ông bà này du hý kỹ thực, không biết định kéo dài cuộc tình tới thế kỷ nào nữa đây Bình cũng tiếp lời vợ.

– Hôm nay mà ông Tấn tới nhà tụi mình chơi, chắc chắn thế nào cũng có tin vui rồi, em khỏi phải lo đâu. Nói xong Bình quay qua Tấn nháy mắt hỏi:

– Có phải thế không ông thầy giáo?

Tấn thở dài, lắc đầu:

– Chằng những không phải vậy, mà có thể còn ngược lại nữa.

Vợ Bình trố mắt, la lên:

– Này, này… mấy ông bà đừng có giở chứng nhé.

Trong đám bạn bè tụi mìnhchỉ còn chờ cặp Nhung-Tấn của ông bà nữa là thôi đó. Mấy người đừng có loạng quạng nghe chưa.

Tấn ngồi xuống ghế, cố mỉm cười.

– Chị đừng có lo, nhất định là đám cưới tụi này chị không mất phần đâu. Nhưng mà phải thú thực với chị; hôm nay tôi tới đây định nhờ anh Bình giúp dùm một chuyện. Cũng vì vụ này mà làm cuộc đời tụi tôi đảo lộn.

Vợ Bình sửng sốt, lụp chụp nói:

– Có nghiêm trọng đến nỗi đó hay không anh Tấn.

– Dạ, thưa chị, có thể còn hơn thế nữa.

Bình cũng không giữ được bình tĩnh nữa, hỏi dồn:

– Ông nói đi, chuyện gì vậy? Nhất định tôi sẽ không để thằng nào yên, nếu nó dám xía vào đời tư bạn bè tôi đâu.

Tấn thở dài, nói:

– Có lẽ ông bà hiểu lầm câu nói của tôi rồi. Để tôi kể lại đầu đuôi câu chuyện cho quí vị nghe vậy.

Nói xong Tấn từ từkể lại hết mọi chuyện. Chàng ngưng lại một chút rồi quay qua Bình nói tiếp:

– Bởi vậy tôi mới tới đây định nhờ ông lạm dụng chức vụ một chút. Xét căn nhà đó cho ra lẽ, xem có phải sự thực là như vậy không?

Cả hai vợ chồng Bình cùng bị lôi cuốn vô câu chuyện của Tấn. Không ai ngờ lại có chuyện lạ tới như vậy. Bình sốt sắng nói:

– Nếu vậy để tôi tới sở, truy lục hồ sơ căn nhà xem có những ai, rồi sẽ làm giấy xét căn nhà đó liền đêm nay. Tôi sẽ đích thân làm vụ này cho ông yên tâm. .

Vợ Bình cũng nói vô:

– Phải đó, anh làm liền đi. Em nghe anh Tấn kể vụ này cũng lạ lùng lắm.

Tấn ngần ngừ hỏi Bình.

– Thế còn vụ đi Biên Hoà của ông thì sao?

Bình mỉm cười.

– Không sao đâu, công tác này cũng chỉ là phối hợp với cảnh sát địa phương xét nhà mộtcan phạm bình thường thôi. Ông khỏi lo, sĩquan phụ tá của tôi thay thếcũng được. Sự thực không phải như Bình nói, vì hôm nay chẳng có công tác nào ở Biên Hoà cả. Bình có một cô nhân tình, mướn nhà cho nàng sống trong Chợ Lớn. Cứ lâu lâu lại dối vợ, lấy cớ đi công tác xa đặng về đó hứ hí với bồ. Cũng vì vậy mà Bình đi chơi xả láng mà vợ chàng không biết ất giáp gì cả. Nhưng chính Bình lại cũng không ngờ, những lần dối vợ đi hú hí với bồ như vậy là những lúc Liên ở nhà kéo thằng vác gạo lên phòng vui vầy ân ái. Anh chàng này ở ngay hẻm sau nhà, làm công cho vợ chồng Bình. Công việc của anh ta là vác gạo và đạp xe ba bánh giao gạo cho khách hàng. Y mới chưa đầy ba mươi tuổi mà đã có bảy đứa con rồi. Liên không ngờ được con người khờ khạo, lam lũ ấy lại có một sức sống bền bỉ kinh hồn như vậy. Ngay từngày đầu tiên Tấn mở cho nàng cái tiệm gạo ở ngay từng dưới nhà là Liên đã mướn Tú rồi. Hôm ấy anh chàng lớ ngớ, ở trần trùng trục tới xin đống sà bần đổ trước nhà. Liên đã mê ngay những bắp thịt lực sĩ trên thân thể người đàn ông lao động này và nàng gạ anh ta làm luôn cho tiệm gạo. Khỏi phải nói, Tú mừng tới ngẩn ngơ nhưtrúng số. Vì đang làm ăn khó khăn mà .lại có một chỗ làm lương hướng khá như vậy ngay cạnh nhà thì còn gì hơn nữa. Từ ngày đó Tú làm luôn cho tiệm gạo của]~iên cho tới nay cũng được hơn một năm rồi.

Khi Tú nhận lời làm ở đây, Liên đã có ngay những dự định trong đầu. Nàng không thể bỏ qua được cái thân thể lực sĩ với những bắp thịt săn cứng lại thật hấp dẫn nhưthế. Chẳng bù với Bình, thịt thà nhão nhoẹt, bụng phệ, ngực lép Chỉ được cái oai phong quần áo bên ngoài. Khi leo lên giường, lục đục ba cái là sụi lơ, làm Liên có những đêm muốn điên lên vì khao khát tình dục. Truyenviet.com và chưa đầy một tháng sau khi Tú làm cho nàng, Liên đã toại nguyện đi những gì nàng mong ước. Từ đó, dù cho Bình có đi công tác baonhiêu ngày, vắng nhà bao nhiêu đêm, cũng không làm Liên chú ý tới nữa.

Hôm nay, khi Bình cho hay phải đi Biên Hoà mấy ngày mới về, Liên đã nói với Tú để ý hành lang sau nhà, phía trên lầu. Hai đứa có ám hiệu cho nhau từ trước tới nay là khi Liên đổi chậu kiềng hoa Hồng qua bên trái, và chậu kiểng hoa Sứ qua bên phải là Bình đi công tác xa nhà, và Liên muốn ngủ với Tú. Bởi vậy khi nàng nghe Bình nói cho sĩ quan phụ tá đi Biên Hoà thế chàng, nàng hỏi ngay.

– Vậy hôm nay anh không đi Biên Hoà nữa à?

Bình vô tình nói dối:

– Có chứ, anh chỉ bảo ông sĩ quan phụ tá đi trước, thế anh lúc đầu. Khi anh lo xong việc cho anh Tấn là phải tới đó ngay.lKhông có anh làm sao họ làm việc được.

Nói xong Bình quay qua lấn, tiếp:

– Ông cứ yên chí đi, đưa địa chỉ căn nhà đó cho tôi, tối nay tôi làm liền. Sáng mai ông tới đây tôi cho ông hay kết quả.

Nói xong Bình thấy phải làm vụ này ngay, vì chàng đã hẹn Tú Vân khuya nay thế nào cũng phầi về, nếu chậm chễ thế nào cũng có chuyện với cô nhân tình trê khó tính này ngay. Chàng đứng dậy ra vẻ sết sắng, nói:

– Được rồi, ông cứ về đi. Tôi vô sở tính chuyện này ngay bây giờ.

Cả Tấn và Liên cùng mừng rỡ. Mỗi người đều có một lý do riêng…

Bình vội vã leo lên xe ngay, chàng giục anh tài xế lái xe thực mau vô sở. Bình tới phòng văn khố truy lục sổ gia đình cái số nhà Tấn vừa đưa lúc nãy. Phòng văn khố chứa đựng hồ sơ ở đây phải nói đầy đủ và thứ tự nhất trong mấy quận Đô Thành. Bởi vậy chỉ vài phút sau, Bình đã lôi ra tờ khai gia đình ở căn nhà chàng muốn tìm. Nhưng thực lạ lùng, gia đình này đã di chuyển đi từ năm năm nay mà tại sao lại không có ai dọn vào. Bình cố tìm một lần nữa, mấy nhân viên của phòng văn khốcũng tíu ưt lục lọi, nhưng chỉ có thế. Nhưvậy có nghĩa là căn nhà đó phải bỏ không, hoặc có người dọn tới mà không chịu khai báo với cơ quan cảnh sát.

Bình lên phòng trực, gọi điện thoại cho bót cảnh sát địa phương là chàng sẽ tới đó nhờ họ phối hợp với cơ quan chàng đi xét sổ gia đình một căn nhà ngay bây giờ.

Chỉ vài phút sau, toán cảnh sát, an ninh phối hợp đã lên đường tới căn nhà trong căn hẻm nhỏ mà mẹ con Tấn rình rập mấy ngày qua. Trời tối mò mò, con hém không một bóng đèn đường. Thỉnh thoảng mới có vài tia sáng hất ra từ khe cửa sổ của một vài nhà nào đó đi ngủ trễ. Mọi người đều đi bộ, xe hơi phải đậu ngoài hém vì đường vô hôm quá nhỏ. Những hàng hiên nhà nhấp nhô, cái cất ra, cái thụt vô. ánh đèn pin lấp lánh trên con đường đất gồ ghề. Không ai nói với ai một câu nào, chó bất đầu sủa dài theo lối xóm.

Một lúc sau, toán an ninh cảnh sát đã tới trước căn nhà. Quả thực họ là những nhân viên an ninh chuyên nghiệp, nhất là lại có Bình đi theo nên ai nấy đều trổ hết tài nghệ san có của mình cốt cho cấp chỉ huy thấy để lãnh công. Đã có mấy người bọc ra ngã sau, căn nhà bây giờ dù có ai ở trong muốn chạy thoát cũng đành bó tay vì đã bị vây kín. Nhiều nhân viên đã rút súng thủ sẵn. Họ hành động lanh lẹ và im lìm như những bóng ma. Bình rất hài lòng với những người lính dưới quyền mình. Chàng ra dấu cho anh trưởng toán gõ cửa. Anh ta lên tiếng ngay:

– Mở cửa, cảnh sát xét tờ khai gia đình.

Không có tiếng trả lời. Anh ta gõ mạnh vào tấm ván trước mặt, gọi lớn hơn.

– Chủ nhà, xin mở cửa, cảnh sát tới xét tờ khai gia đình.

Vẫn không có ai trả lời. Bình nghé mắt nhìn vô trong qua khe cửa. Chàng thấy rờn rợn vì chiếc bàn thờ kê giữa nhà chập chờn trong ánh sáng leo lắt của một ngọn đèn dầu nho nhỏ. Anh trưởng toán vẫn kiên nhẫn gõ cửa:

– Mở cửa, mở cửa. Cảnh sát xét tờ khai gia đình.

Một nhân viên đứng bên cạnh Bình nói.

– Thưa đại úy nhất định nhà có người, vì trên bàn thờ có thắp đèn.

Bình gật đầu.

-Tôi cũng nghĩ như trung sĩ. Mình phải gọi bằng được gia chủ mở cửa mới nghe.

Anh trưởng toán nghe Bình nói vậy. Nắm tay đập thật mạnh vô cửa ầm ầm.

– Mở cửa, mở cửa… cảnh sát xét sổ gia đình.

Bình chờ một chút nữa cũng không thấy động tịnh gì.

Chàng bảo anh trưởng toán.

Thượng sĩ cứ cho anh em vây chặt căn nhà này. Để tôi dắt mấy nhân viên qua xét nhà bên cạnh hỏi thăm tin tức ra sao.

Nói xong, Bình ra dấu cho hai nhân viên đứng bên chàng tới nhà bên cạnh. Hình nh.ư gia đình này đã nghe thấy tiếng gọi cửa nhà kế bên nên mọi người đã thức dậy và sẵn sàng sổ gia đình tự hồi nào. Mọi người cũng đã tập trung ra phòng ngoài cho nhân viên cảnh sát kiểm điểm.

Bình hỏi gia chủ.

– Xin bác cho biết căn nhà bên cạnh này có ai ở hay không?

Người đàn ông gật đầu.

– Dạ, thưa thầy có một ông già ở đó tự lâu rồi.

– Hôm nay bác có thấy ông ta có nhà không?

– Dạ, thưa thầy ông già này ít có xuất hiện lắm. Lâu lắm người ta mới thấy ông tara vô. Hômnay tôi cũng không để ý lắm.

– Bác có biết họ làm ăn ở đâu không?

– Thưa thầy, ông già này không bao giờ nói năng với ai ở khu này cả, ông ấy sống âm thầm như một bóng ma vậy đó Cả xóm cũng chẳng ai biết ông ta làm ăn ra sao cả.

– Bác nghĩ là tối nay ông già đó có nhà không?

Người đàn ông chưa kịp trả lời, bà vợ đã đỡ lời.

-Thưa thầy, hình nhưchiều nay tôi thấy ông già có đi qua cửa nhà tôi.

Ông ấy đi một mình hay đi với ai.

– Ông ta đi đâu cũng chỉ có một mình thôi. Chưa bao giờ thấy có lần nào đi với ai cả.

– Như vậy chị nghĩ là ông ta có nhà phải không.

– Dạ, tôi chỉ đoán như vậy thôi. Vì ông ấy đi về trễ lắm.

Bình thấy như vậy cũng đủ rồi. Chàng cám ơn gia chủ, trở lại căn nhà lúc nãy. Anh cảnh sát tưởng toán vẫn kiên nhẫn gọi cửa. Thấy Bình trở lại, anh ta nói ngay.

– Thưa đại úy họ nhất định không mở cửa.

Bình nói.

Tôi có thể nói họ ở trong nhà.

– Đại úy tính sao?

Bình ngần ngừ một lúc, rồi ra lệnh:

– Phá cửa vô đi.

Chàng vừa nói xong, người trưởng toán cảnh sát đã lấy vai đẩy mạnh cánh cửa. Có lẽ anh ta nóng lòng nên dùng sức tông thực mạnh. Cánh cửa bật tung, đập vô vách phía trong tạo nên tiếng động thực lớn. Có tiếng gió rít lên đâu đây, ánh đèn trong nhà lung linh ma quái, chập chờn tới khiếp đảm. Mọi người tràn vô nhà thực nhanh. Mấy cây đèn pin cùng chiếu vô trong một lượt, nhưng không có ai.

Bình lên tiếng:

– Ông chủ có nhà không? Cảnh sátxéttờ khai gia đình.

Vẫn không có tiếng trả lời. Tự nhiên Bình nổi nóng la lớn.

Các anh xét cho thực kỹ. Bắt hết người trong nhà này đem về sở cho tôi.

Lục lọi một hồi, người thượng sĩ trưởng toán nói với Bình.

– Thưa đại úy, căn nhà này kỳ cục quá. Không có đồ đạc gì hết, chỉ có mỗi mộtcái bàn thờ ở giữa nhà thôi. Hình như không có ai ở đây cả.

Bình hơi cau có.

– Vô lý lúc nãy nó gài cửa phía trong. Nhà lại chỉ có một cửa ra vào. Hơn thếnữa, cây đèn dầu trên bàn thờ còn cháy và bà hàng xóm đã thấy ông ta đi về chiều nay. Không lý lão là ma.

Bình vừa nói xong giật mình. Chàng vừa nhìn thấy bức hình trên bàn thờ quen quen. Tới gần hơn, dọi đèn pin vô bức ảnh. Bình thấy xương sống lành lạnh, hình như có một điều gì không ổn. Chàng đã nhận ra người trong hình. Không phải ông Tư bố của Tấn thì còn ai vào đấy nữa. Chàng có một trí nhớ rất tốt. Chính bức hình này Tấn đã đã cầm trên tay hôm đưa đám ma. Hơn thếnữa, ai chứ mặt mũi, hình dáng của bốTấn làm sao Bình có thể quên được.

Chàng đã đến nhà Tấn hàng ngàn lần và nói chuyện với bốTấn không biết bao nhiêu lần suốt thời còn đi học chung với Tấn.

Bình đâm hoang mang thực sự. Tại sao bức hình này lại ở đây Còn người trong nhà này đi đâu. Ông già mà người hàng xóm nói không thếnào là giả được. Ông ta là ail Nhớ lại câu chuyện của Tấn kể chiều nay làm Bình run lên. Không lý ông già này đội mồ về đây sống hay sao. Ông ta là ma hay là người. Chàng quan sát một lượt thực nhanh trên bàn thờ, cũng chẳng có gì đáng chú ý. Mấy cuốn kinh kệ và một miếng vải vàng cũ kỹ.

– Thưa đại úy chắc chắn không có ai ở đây rồi.

Tiếng nói của người thượng sĩ trưởng toán bấtchợtvang lên bên cạnh Bình làm chàng giật nẩy mình. Chàng nhìn anh ta nhưmột hồn ma hiện về. Khuôn mặt lung linh trong ánh sáng chập chờn tranh tối tranh sáng thực ghê rợn. Bình nói thực mau.

– Về thôi, để sáng mai anh sau.

Nói xong, Bình với tay lấy tấm hình trên bàn thờ. Chàng muốn có một vật gì trao cho Tấn để y tin rằng chàng đã hết lòng với bạn bè. Hơn thếnữa, bức hình này có thể cho Tấn biết những điều chàng sẽ nói với y là sự thực. Lấy tấm hình xong, Bình tiện thể thổi tắt ngọn đèn dầu, trong thâm tâm chàng đã cho rằng căn nhà này thuộc về gia tài của bạn bè. Nhà không có ai, để đèn như thế này rất dễ sinh ra hoả hoạn.

Bình đi thực mau ra cửa, chàng đưa tấm hình cho anh tài xế, nói:

– Đưa bức hình này cho nhà tôi, bảo bà ấy sáng mai trao cho ông Tấn. Nói tôi đi công tác tởi chiều ngày mốt mới về.

Nói xong, Bình rảo bước. Chàng phải tới nhà cô nhân tình ngay. Giờ này chắc connhỏ đang trông đứng trông ngồi chứ không chơi.

Những nhân viên bao quanh căn nhà cũng đã theo ra hết. Mọi người rì rầm bàn tán. Ai cũng có vẻ bực bội vì cả một đám nhân viên thếnày lnà không làmnên cái trò trống gì cho ông xếp lớn, đích thâll đi xét sổ gia đình. Một trường hợp rất ít khi xẩy ra. Đi được một quãng. Bỗng có mộtnhân viên nói.

– Hình như trong nhà vẫn có ánh đèn.

Truyện 18+ Luyện bùa ma
1 (1) vote


Leave a Comment

Open

Close


truyen lam tinh voi me voTruyên sex nư giang điêp ngưa lônxem truyen dong tinh nutruyen sex co tichtruyen sex cong dung ngon hanhtruyện loạn luân mẹ con mớitruyen sex trong quan doitruyen dit nhau hay nhattruyen sex gai thu damtruyên sex daitruyen sex dam nungcho dit vao lon nguoivác cày qua núitruyen sex tu dai danh bosex kiemhiepsắc hiệp địt ư a �truyen sex chu chautruyen sex hiep dam ban hoctruyen sex gian damdi toi la teen girltruyen dit chau gaichuyện loạn luân mẹ vợ và con rểtruyên ngươi lơn 18truyen sex hentai hiep damtruyện naruto hentaitruyện les 18 hay nhấttruyen sex dit medoc truyen dragon ball sexTruyện tranh hentai hiếp dâm đồng nghiệp trong phòng làm việctruyen dit me votruyen18.mobitruyen sex hentai ru ban hiep dam metruyện sex tống tìnhtruyen sex co giup viectruyen nha ba mai fulltruyen sex nhuc ducnu sinh lop 8 tu suongtruyen sex voi dong vat caitruyen xes loan luan anh emtruyen hentalTruyện Tranh Hentai Mẹ Vợ Nô Lệtruyen sex tuoi tenvubg trom comchuyện bú lồndoc truyen hentai me conwonder woman hentaitruyen tranh hentai loan luan mẹ consex nàng bạch tuyết và bảy chú lùntruyen loan luan me con yeu nhautruyen dit nhayham muon loan luantruen dit nhauvợ tôi thích chơi somehentai full mautruyen sex gai van phongtruyen hentai prolapseduong mon truyen kyanh khong phai chong emxem lồn con gái mới lớnhentai nguoi va thudoctruyenxetanh khong phai chong emtruyen co hinh sextruyen ngu voi em voem chông hiêp chi dâutruyen sex svchuyện liếm lồntruyen sẽ thucô bé quàng khăn đỏ 18+truyen sex yeu rau xanhhinh sex kich ducdoc truyen sex khi chong vang nhatruyen sex sieu nhantruyen sex lan daulam chuyen ay voi bup be tinh ductruyênđitanh dit lo ditdoc truyen hiep dam con gaianh sex 7 vien ngoc rongBố chồng tinh quáitruyện địt mẹTruyen loan luan nghich tutruyen co tich sextruen 18doc truyen sex18truyen sex hiep dam trong rungtruyện sex tống tìnhtruyen sex quy ba hoi xuanbup hoa nontruyen sex canh sat