lại tràn dâng từ đầu ngón chân trở lên và từ đỉnh đầu trở xuống, tất cả đều tập trung ở trong âm hộ. Tôi cảm giác nó bắt đầu trào ra theo đường âm đạo. Đi tới đâu là sướng tới đó. Sướng không thể tả nổi. Tôi xuất khí ra đầy cửa mình, ướt cả háng. Thằng bé lấy đầu ra đưa tay lên vét lấy cái miệng dính lầy nhầy chất nhơn nhớt. Nó nhìn tôi ngơ ngác và sợ sệt. Một phút trôi qua, tôi cuối xuống hỏi nó, “Em làm cái gì mà mặt mày tái mét thế”. Nó trả lời rằng, “Chị la om sòm làm cho em sợ”. Lúc đó tôi định trả lời với nó là, “Chị xin lỗi em!”. Nhưng tiếng gõ cửa và câu hỏi “Có Tâm ở trong này không chị ?” ở bên ngoài của thằng em út của tôi làm cho tôi chưa kịp nói. Tôi chỉ kịp nói vọng ra ngoài, “Chị bận học, em đừng có phá, thằng Tâm không có trong này!”. Sau đó thằng Tâm chui ra khỏi gầm bàn đưa cặp mắt biết ơn tôi vì đã che dấu cho nó. Nó vừa bước ra ngoài thì tôi cuối xuống lượm chiếc xì líp để mặc vào. Cảm giác nước nhờn ứa ra là ướt đáy chiếc xì líp.Sau đó thằng Tâm đã thắng thằng em út của tôi và nó không phải hôn con Mi. Thằng em út của tôi thua và nó phải hôn con Mi, nhưng đó là câu chuyện khác. Tôi chờ cho tiếng ồn ào bên ngoài dứt, thì đi vào nhà tắm để giặt chiếc quần xì líp giờ đã khô quánh như người ta trét hồ ở đáy quần. Tôi trở lại bàn học để nghiền ngẩm chuyện vừa mới xảy ra lúc nãy. Tôi không ngờ tôi lại làm như thế, nhưng tôi phải công nhận là nó tê mê quá. Lần đầu tiên trong đời của đứa con gái mới lớn như tôi mới hưởng được cái vời vợi như thế. Tôi đóng các
các sách vở trên bàn lại, tắt đèn và đi ngủ mặc kệ cho kỳ thi cuối niên khoá ngày mai. Tôi lim dim và mỉm cười vì tôi đã học được một bài học thực tiễn mà “Người con gái nào cũng phải nên biết trước ngưỡng cửa hôn nhân” trước khi đi vào giấc mộng đẹp. (Hết)