Thông Tin Truyện
Truyện 17+ Con bé bán vé số
Ngày Đăng: 07-09-2016
Tác Giả:
Tình Trạng Hoàn Thành
Tủ Truyện Thêm Chương

Truyện 17+ Con bé bán vé số

Vài lời tâm sự với độc giả: Nhân nhận được một số email từ các bạn thắc mắc là tại sao tôi viết truyện loạn luân mà viết không …

Đọc Tiếp DS Chương Bình Luận
4.0
1,050,008 total
5
80%
4
60%
3
40%
2
20%
1
15%

Vài lời tâm sự với độc giả: Nhân nhận được một số email từ các bạn thắc mắc là tại sao tôi viết truyện loạn luân mà viết không cho “tới loạn” luôn. Ví dụ như truyện “Nàng Loan” gần đây, câu hỏi là tại sao tôi không cho nàng Loan quan hệ với ông Khiêm, với bà Quỳnh, với anh Hai của Loan, mà chỉ với cậu Đức thôi. Trả lời rằng, đó cũng là một sự “cố tình” của tôi, chỉ với dụng ý muốn đem câu chuyện đi sát với thực tế hơn, cho nó có vẻ thực hơn. Chứ như mà “loạn” quá thì cũng hơi giả tạo và không bao giờ có thật trong đời sống (?). Truyện mà bạn sắp đọc dưới đây cũng là một chuyện rất có thật trong đời sống. Mời bạn đọc và chia sẻ …

Con Bé Bán Vé Số

Trời buông lạnh. Cái lạnh đột ngột ập xuống thị trấn nhỏ, ngay vừa khi cơn mưa tuôn như nước đổ. Chiếc xe du lịch từ đâu trờ tới. Thắng rét. Làm nước văng lên tung tóe. Một gã đàn ông từ trong xe lao ra, tay chỉ đồng hồ, đưa 5 ngón về phía tên tay xế, rồi cầm cập táp bước vô mái hiên. Chiếc xe cũng từ từ lăn bánh đi …
Gã đàn ông đó trạc tuổi trung niên, tóc muối tiêu, nước da ngâm ngâm, tướng thon nhưng có bụng, bước vô một quán nước trước mặt, rồi đi thẳng ra phía sau như có vẻ thành thạo đường đi nước bước. Mụ chủ quán thoáng thấy gã ăn mặc tươm tất liền đon đả đón chào.
– Mời vô trong. Bên trong ấm hơn.
Gã gật đầu và lục đục rủ nước ở trên mình, đoạn tìm một cái bàn nằm trong góc. Ngồi xuống. Gã chọn chỗ đó vì nó có vẻ yên tịnh, ít kẻ dòm ngó. Thường thì chủ quán hay giành khu này cho khách ngồi lâu. Gã có ý định ngồi lâu. Cuộc hẹn ký hợp đồng tối nay cũng còn khá thì giờ cho gã ngồi nhâm nhi ly cà phê, ăn một dĩa cơm sườn. Vả lại trời mưa như vậy chỉ có nước ngồi quán, nghe một bản tình ca quê hương tự tình là hay nhất !

Con bé bán vé số

Truyện 17+ Con bé bán vé số

– Cho ly cà phê nóng và trà nóng – gã vọt miệng – Ở đây có bán cơm không bà chủ ?
Bà chủ tiếp nhận bằng ánh mắt tươi tắn.
– Có chứ. Nhưng tui không bán cơm. Quán kế bên bán. Để tui kêu cho. Chú ăn cơm đặc biệt gà quay hay sườn nướng.
– Sườn nướng … với chén súp luôn.
– Giờ này làm một chén súp chắc ấm bụng nhen – bà chủ hề hà.
Bà nói dứt thì ỏng ẹo quay lưng. Cố tình lả lơi với khách.
Bà đi rồi, gã mới ngồi dựa lưng ra ghế. Từ sáng tới nay ngồi trên xe gã cũng mệt, bây giờ mới có giây phút thoải mái. Gã thấy phiêu diêu, bèn lấy điếu thuốc ra châm. Thuốc cháy đỏ trong căn phòng mờ mờ, gã thở phèo phèo những lọn khói nặng bay chậm do thời tiết lạnh. Tiếng nhạc du dương từ hai cặp loa 30 W gắn trên tường làm cho gã thấy nhẹ người, gai ốc nổi quầng với những cảm xúc chiều mưa.

Ngoài kia, đường xá có vẻ thưa thớt xe cộ. Người ta không thích mưa vì lạnh, ướt và dơ dáy do xình bùn, nên hay rút vô một xó nào đó, trò truyện hay như chỉ ở tại nhà bới tô cơm nguội chan canh ăn cũng khoái.

Gã thì thích mưa vì mưa sẽ làm gã có nhiều ấn tượng tình cảm. Có lẻ một thời vàng son của gã cũng lãng mạn trong một ngày mưa gió như vậy.

Nhưng hiện thực gã vẫn còn cô đơn. Đã mấy năm rồi gã thiếu vắng thân thể đàn bà. Nhiều đêm da diết lắm, nhưng đành chịu. Tự giải quyết !
Cứ như cỡ tuổi như gã thì cái “phong độ” vẫn còn ngon lắm, nếu chịu ra kiếm gái tơ, gái bia ôm hay vũ trường là được liền, nhưng gã vẫn ấp ủ một cái gì đó kích thích ơn.

Truyện 17+ hiếp dâm con bé bán vé số

Ly càphê nóng và dĩa cơm sườn được bà chủ mang tới. Đúng lúc đang đói, gã cám ơn, dụi điếu thuốc trên môi, rồi bắt tay vô ăn liền. Bà chủ quán có vẻ còn muốn đứng trò truyện thêm với gã, nhưng gã vẫn cúi đầu không đáp.
Bà là vậy, hễ khi quán vắng khách, bà hay lây la như vậy để giết thời gian.

Bà bắt đầu bằng những câu nói bâng quơ với người đàn ông, nhưng gã cũng cứ ởm ờ. Hồi lâu, bà chủ quán đâm chán, đành đứng lên và bỏ đi. Mặc kệ, gã vẫn không màng cái phép lịch sự với bà chi cho mệt.
Rồi gã cũng ăn hết dĩa cơm một cách ngon lành. Cơm cũng thường, nhưng vì đói, gã ăn khá nhanh. Nhanh đến độ gã không kịp nhai cho kỹ.

Aên xong, gã ngồi dựa lưng ra ghế, ngắm nghía. Ngoài kia, trời vẫn còn mưa lớn. Gã nhìn đồng hồ, ngồi thở dài. Gã nửa muốn đi, nửa muốn ở lại vì cũng không biết đi đâu. Ly cà phê thơm phức có vẻ níu kéo gã ở lại mạnh hơn. Gã quyết định ở lại thêm một lát nữa rồi mới đi.

Đọc truyện 17+ tại ximsnab.ru mới nhất

Bưng ly cà phê lên môi nhấp. Gã thấy khoan khoái với cái mùi thơm hiệu Trung Nguyên. Vị đăng đắng thấm tận cổ họng nghe sao nó mặn nồng, hòa với điệu dân ca du dương, gã thấy ngọt ngọt trong lòng, thấy đời cũng có chút ý vị lắm !
Đốt luôn điếu thuốc khác, ngậm trên môi. Phì phà. Cái lạnh dường như giảm đi khá nhiều từ lúc bụng gã no nê, cộng thêm chút cà phê, thuốc lá gã thấy như không còn thiếu gì cho buổi chiều nay nữa. Vậy là gã ngả lưng ra sau, tập trung nghe tiếng nhạc trầm buồn của một nữ ca sĩ mà gã nghe khá nhiều lần, nhưng không bao giờ biết tên.
– Chú ơi chú … Mua dùm con tờ vé số đi chú !
Giọng nói của ai đó thình lình phát lên bên hông làm cho gã hơi giựt mình. Có lẽ do tập nghe nhạc mà gã không để ý có người tới đứng bên. Nhìn lên, gã thấy một con bé còn rất trẻ, ăn mặc cũ xì, mình mẩy ướt như chuột lột. Một tay nó vén tóc, quét đi những hột mưa còn đọng trên trán, một tay nó chìa sấp vé số, được quấn kỹ trong cái bọc nylon, ra trước mặt gã, lập lại lời mời vừa rồi.
– Chú ơi chú … Mua dùm con tờ vé số đi chú !
Giọng của nó đều đều, ệ ạ nửa như năn nỉ nửa như van xin sự tội nghiệp từ người khách ngồi trước mặt nó.
Gã cũng không biết nó lạnh thiệt hay chỉ giả vờ cho gã thương tâm mà mua dùm cho nó.
– Không mua đâu cháu ơi – gã quay mặt đi tỏ vẽ từ chối.
– Mua dùm con tờ vé số đi chú ! – Con bé vẫn một cái giọng rề rề.
Gã ngồi im như không thèm để ý. Con bé thấy điệu bộ khách không mua nó cũng muốn bỏ đi cho rồi, nhưng ngoài kia mưa càng lúc càng lớn. Nó thấy lạnh thiệt. Ở tại đây, nó thấy hơi khuất gió, thấy đỡ lạnh hơn. Vả lại, kinh nghiệm bán vé số của nó cho nó biết, nếu nó ở lại và chịu nài nỉ thêm không chừng khách sẽ mua. Chứ bây giờ đem cả cọc vé về nhà có nước mà cạp đất ăn.

Con Bé Bán Vé SốNó ngồi xuống cạnh người đàn ông, miệng vẫn cái câu “mua vé số” như thể nó nói quen miệng từ sáng tới tối, từ biết bao ngày tháng nên khuôn mặt nó vẫn không biểu hiện gì mời mọc mà miệng vẫn đều đều một giọng.
Chỉ riêng cặp mắt nó là chớp chớp nhìn khúc xương nằm trên dĩa một cách thèm thuồng. Nó nuốt nước miếng, đưa cọc vé số ra cho người đàn ông một lần nữa.
– Con có số cặp. Số tốt hiếm thấy. Hôm nay chú hên đó. Biết đâu ngày mai chú làm giàu là nhờ gặp con.
Người đàn ông vẫn dững dưng. Con bé nói tiếp:
– Nhìn chú thấy sang trọng. Chắc chú là giám đốc công ty. Chú mua con dùm tờ vé số coi như làm phước. Biết đâu mai mốt chú trúng mánh, lên lương hay thăng chức …
Gã vẫn nghiểm nhiên. Có lẽ những lời nói như vậy gã đã nghe khá nhiều trong cuộc đời của gã rồi, không thấy xi-nhê.
– Đi … chú ! Mua dùm con tờ vé số đi. Chú coi con là con cháu của chú đi. Giúp con cháu là một chuyện nên làm …
Vừa nói nó vừa quỳ xuống đất, tay chỏi lên bàn, tiến sát tới gã đàn ông hơn. Gã không nói gì mà đưa tăm xỉa răng lên miệng ngậm.
– Mua con mấy tờ thôi. Mấy tờ này con lựa kỷ lắm cho chú nè. Bảo đảm trúng mà … Trời mưa lớn quá, chú mà mua dùm con. Không chừng ông Trời thương toại nguyện cho chú … cho chú bất cứ chuyện gì chú muốn …
Gã khách vẫn thờ ơ với những lời năn nỉ. Thờ ơ đến nỗi gã không cảm thấy bực bội chút nào với những lời nói dường như “vô nghĩa” với gã . Lâu lâu, gã chỉ nhìn đồng hồ có vẻ như canh chừng, rồi ngớp ly ca phê còn lại một nửa.
– Chú chắc có vợ. Vợ chú chắc đẹp lắm. Con thấy ai sang trọng như chú đều có vợ đẹp – con bé tiếp tục những lời bâng quơ.
Gã bỗng nhiên phì cười với câu nói của con bé. Không nhìn nó, gã nghĩ thầm, phải công nhận con nhỏ “day” thật, nhấtCon Bé Bán Vé Số định không đi là không đi, để coi nó “chì” được bao lâu. Sẵn mình cũng chưa định đi vội.
– Con nghe nói đi xe du lịch sướng lắm. Vừa êm vừa có máy lạnh. Hồi nãy thấy chú từ trong bước ra … Chắc chú đi xe mỗi ngày … Con ước gì đi xe như vậy một lần.
Không màng tới sự đồng ý của người đàn ông, con bé nhích qua một cái ghế, ngồi đối diện, rồi nó nói tiếp:
– Con có 2 chị em. Chị con lên Thành phố bán cà phê rồi. 3 tháng mới về một lần. Con muốn lớn như chị để lên thành phố bán cà phê. Bán cà phê đỡ cực hơn bán vé số. Ít ra khỏi phải dầm mưa, dầm nắng.
Nó cúi đầu nói tiếp:
– Con cũng đâu có đi học gì đâu. Dạo trước có đi nhưng tiền trường mắc quá. Ba má con đâu đủ nuôi chị em con. Rồi con chỉ đi bán vé số.
Chợt nó ngước đầu lên:
– Con nghe nói bây giờ con gái lớn lên thích gã cho Việt kiều, mà Việt kiều ngày càng ít. Chỉ có nước lấy Đài Loan thôi. Nhưng lấy Đài Loan coi chừng qua bển “làm gái”. Bây giờ người ta đồn ầm lên ba cái chuyện đó … CHÚ có biết không !

Nảy giờ, gã đàn ông cũng không tập trung lắng nghe, bỗng nhiên nghe gọi chú một cách lớn tiếng thì quay lại. Trong đầu gã ngẫm nghĩ, con bé này cũng nhiều chuyện thật. Lăn lộn riết ở ngoài đời thì phải biết ăn nói “dẽo” như vậy sao. Con người ta cũng phải biết mưu sinh bằng mọi cách chứ hả. Thôi thì … chắc nó nói nảy giờ “khô nước miếng” rồi, vậy mua cho nó một tờ cho xong.

Nghĩ vậy, gã nhìn con bé rồi đưa tay ra lấy cọc vé số đang để hờ trên bàn.
Vừa thấy gã đàn sờ tới cọc vé số của nó, con bé mừng rơn ra mặt. Vậy là khách đã chịu mua, dù một tờ thôi nó cũng vui, vì ít ra cái công nó “vèo vẹo” hồi nảy tới giờ cũng “gỡ được vốn”.
Gã khách vừa cầm cọc vé số lên, nhưng lại chỉ rút một tờ rồi bỏ lại chỗ cũ. Con bé chưng hửng, nói:
– Một tờ thôi … chú ?
Gã nhìn con bé, nhíu mày. Định nói với nó : “Thôi đủ rồi !”, nhưng thình lình gã ngưng cái ý định đó. Trước mặt gã, dưới ánh sáng lờ mờ, con bé ướt mẹp. Nước thấm vô quần áo áp sát vô da thịt. Gã thấy rõ ràng bờ ngực con bé vun vun. Nó không mặc áo ngực. Hơi thở nó lại đều đặn làm con bé càng có nét hấp dẫn.
Gã bỗng nhiên động lòng, nhìn con bé, nhìn cặp nhũ hoa của nó mà không chớp mắt.
Con bé nào có hay biết ánh mắt kia đang “pha” lên thân thể nó. Nó đưa tay cầm cọc vé số lên định bỏ lại vô bọc.
Thấy con bé có vẻ muốn bỏ đi, gã đàn ông chợt vọt miệng.
– Bộ … bộ không lạnh sao ?
– Lạnh … nhưng quen rồi – nó đáp nghiêng đầu lại đáp.
– Đói không ? – gã quơ quơ tay lên nói.
– Đói … nhưng ăn cái bánh rồi.
– Vậy … vậy bán được khá không.
– Tùy … bửa khá … bửa không …Hên xui tùy lúc.
– Vậy lời bao nhiêu …?
– Ít lắm … đủ sống thôi.
Con Bé Bán Vé SốChỉ hỏi tới bao nhiêu đó thì gã im. Con bé cũng im. Nó cũng lấy làm lạ, tự nhiên gã khách hỏi nó liên tục, trong khi lúc nãy thì không mở một lời. Mặc kệ, nó nghĩ, miễn sao bán được vé nào hay vé đó. Kinh nghiệm cho nó biết, khách có ý “nấn ná” là còn có ý mua thêm. (Truyện từ ) Nó quyết định ở lại thêm một lát nữa. Nó ngồi trở xuống lại.
Còn gã, không biết gã đang nghĩ gì mà chỉ thấy gã nhìn quanh quất. Bà chủ đã bỏ ra ngoài hiên ngồi với một bà bạn. Quán bây giờ vắng tanh, chỉ còn có gã và con bé ngồi trong góc. Bên ngoài thì trời vẫn mưa như trút nước, khung cảnh có lẽ sậm hơn trước.

Gã lại nhìn đồng hồ một lần nữa, nhưng lần này mặt gã có vẻ khẩn trương hơn. Gã cứ nuốt nước miếng, rồi suy nghĩ. Tay chân bỗng dưng dư thừa, cứ bưng ly cà phê lên lại bỏ xuống. Thình lình, gã vọt miệng hỏi:
– Vé số sắp sổ ?
– Sắp rồi.
– Cần bán gấp à ?
– Dạ cần bán lắm – con bé mừng rơn.
– Vậy qua đây ngồi.
Con bé chỉ “Dạ” lên một tiếng rồi đứng thót dậy. Gã có dịp nhìn thấy bụng dưới con bé qua lớp vải sờn, mỏng dính lại bị ướt vì mưa. Con bé không mặc quần lót làm cho da thịt của nó ẩn hiện, càng thêm khêu gợi.
Gã nhắm mắt lại, nghiệm cái cảnh tượng đó đứng im trong trí. Khi con bé cũng vừa ngồi xuống bên cạnh, gã mở mắt ra. Cọc vé số đã để trước mặt. Gã cầm một tờ lên bỏ sang một bên, như có ý mua một vé nữa. Con bé nhoẻn cười.
Gã cũng cười, một cái cười gượng gạo có vẻ khì hơi qua cánh mũi, vì tim gan của gã đang nóng bừng lên.
Gã buông lời:
– Vậy nhen … mua … một vé, nhưng làm cho tôi một chuyện.
– Dạ được … chuyện gì ? – con bé đớp lời sợ gã đàn ông đổi ý.
– Ờ, không chuyện gì hết. Không cần làm. Chỉ cần ngồi đây.
Im một giây, gã tằn hắng, nói tiếp:
– Ngồi đây thôi … cho tới … chút thôi…
Con bé nhíu mày có lẽ khó hiểu. Gã nói luôn:
– Bây giờ tay trái tôi cầm tờ vé số. Có nghĩa tôi sẽ mua tờ này.
Gã lại im, suy nghĩ, rồi run run nói:
– Còn tay phải … tay phải của tôi sẽ … sẽ đặt ở đây.
Nói xong, gã ướm nhẹ tay lên đầu gối con bé, sợ nó giựt mình chống cự, thì gã sẽ rút tay về.
Con bé có hơi giựt mình thật, nhưng nó không chống cự. Cặp mắt nó liếc tờ vé số nằm ở tay trái của gã hơn là để ý bàn phải đang làm gì. Nó nghĩ, nếu như gã muốn “giở trò” với nó, nó cũng tự chủ được phần nào. Trong “cuộc đời bán vé số” của nó đã không ít lần bị đàn ông “trổ mồi dê” sờ mó nó. Có lúc nó cũng để im như bây giờ, nhờ vậy mà không ít lần nó bán cũng khá. Còn nếu gã mà làm dữ quá, nó sẽ la lên. Nó đã chẳng từng hô hoán lên một lần sao …Nó ngẫm nghĩ, rồi dửng dưng.

Gã đàn ông ngó lơ chung quanh, mắt không liếc con bé nửa con, nhưng bàn tay gã đã yên vị một chỗ. Gã mừng thầm, sôi ruột vì đã biết con bé chịu cho gã “cái bước đầu tiên”. Sờ đùi.
– Nguyên cọc vé số này … rất có thể sẽ mua hết … Nhưng tùy theo “ấy” có chịu BÁN …
Gã cố tình nhấn giọng chữ “bán”. Con bé chúm miệng ra vẻ đăm chiêu nhưng không nói gì hơn. Gã đoán con bé chịu nên cũng không định hỏi thêm.

Bây giờ thật sự gã không muốn nói mà chỉ muốn “thực hiện”. Nghĩ tới bàn tay của gã và da thịt của con bé, nghĩ tới cái số tuổi chênh lệch của hai người, sự xinh xắn của đứa con gái còn mơn mỡ, gã rợn người cứng hết mình mẩy.

Mồ hôi gã bắt đầu rịn ra ướt hết lưng. Gã thử sửa lại tư thế ngồi cho tiện hơn. Con bé vẫn ngồi im, hay cố tình ngồi thậtCon Bé Bán Vé Số im. Cặp mắt nó cứ liếc nhìn cọc vé số dày cui và ngoài kia trời đang mưa tầm tả làm cho nó liên tưởng tới cơn mưa kỳ trước mà nó phải phát bịnh cả tuần. Có nghĩa rằng, chỉ ngồi đây và ngồi im nó sẽ bán hết số vé trong sớm muộn mà thôi!

Nó biết chứ, người đàn ông này là “kẻ xấu”, có ý lợi dụng nó, mà chưa biết đích xác “cái lợi dụng” đó tác hại nó đến mức nào. Nó chỉ đoán đại loại như các chị em bán bar, chị em gái nhảy cũng “này nọ” với đàn ông, mà còn làm “chuyện kia” nữa. Nó tự nhắc nó rồi, quyết không làm “chuyện kia” đâu. Nếu nhưng … nếu nhưng gã đàn ông có ý “kia” thì nó sẽ cự tuyệt liền. Đằng này … dù sao cũng chưa đến nỗi nào … Chắc không sao … Nó nghĩ ngợi …Bán được vé số chiều nay mới là điều quan trọng hơn.

Gã đàn ông tiếp tục bóc lên một tấm nửa, bỏ chồng tờ vé lên hai tấm kia. Tay phải của gã nhích lên một nấc trên đùi con bé. Sự mát lạnh từ da thịt con bé truyền qua bàn tay nóng hổi của gã, gã thấy máu nóng chạy rần xuống “trung tâm”.
Lúc này, cả gã và con bé đều hơi lúng túng. Gã nói đại bâng quơ :
– Chừng nào chị về ?
– Chị con à … Chị …Tuần sau … – nó đáp.
– Chị về có đi … đâu không ? – gã hỏi.
– Không … chỉ đi ăn phở mỗi khi … vậy thôi.
– Lên Thành phố chơi chưa ?
Gã vừa nói vừa co 5 ngón ta xoa bóp đùi con bé. Nó ẹo qua một bên, rồi đáp:
– Dạ … cũng … dạ chưa …
– Hôm nào có dịp … xin ba má theo chị … lên chơi !
– Dạ ! – Nó ọt ẹt trong cổ họng.
Bàn tay gã lại lấn thêm một nấc nữa. Cũng chẳng còn bao nhiêu khoảng cách gã sẽ đạt tới mục tiêu.
Trời ơi ! Gã thầm nghĩ, sao mà thịt da con bé mịn màng quá. Gã lim dim.
– Lạnh sao ? – gã chợt hỏi.
– Dạ không – nó đáp.
– Thấy run … kìa.
– Dạ sợ.
– Sợ … đâu có ăn thịt mà sợ.
– Tại … nào giờ … chưa … – nó run run đáp.
– Chưa có làm bạn vậy sao. Đâu đau …đ…ng sợ … chỉ vậy thôi nè … mua thêm một tờ nữa.
– Dạ, cám ơn chú !
Nó lại liếc cọc vé số với đi mấy tờ nữa bớt đi. Nuốt nước miếng, nó thầm nghĩ, quả thật không đau, không hề hấn gì. Chỉ là sợ thôi. Nó tự trấn an. Nghĩ tới cọc vé số chiều nay bán sạch, nó bình tĩnh lại …
– Vậy … thích làm nghề gì sau này – gã hỏi tiếp, thử đặt bàn tay lên bụng con bé. Nó hơi thỏm về sau, nhưng vẫn đáp:
– Dạ, nghề gì mà không cực là được.
– Mà được … sướng … – gã nói tới đó định nói bậy thì chợt ngưng, rồi chuyển hướng – sướng … theo kiểu con nhà giàu phải hông ?
– Ừ – nó đáp. Trong khi bàn tay của gã đã trượt sang đùi bên phải của nó. Hễ đi tới đâu là nó thấy ấm tới đó. Nó cũng bớt run và quen quen với sự sờ mó của gã đàn ông.
– Cân nặng bao nhiêu … sao ốm vậy – gã vừa bóp đùi vừa vờ nói chuyện
– Dạ không biết … 25 ký hông biết phải hông ?
– Chắc vậy … Thấy ốm chắc ăn ít ….
– Dạ, con quen ăn ít rồi.
Gã tiếp tục mân mê cả hai cặp đùi con bé. Lúc bên phải lúc bên trái. Nhìn từ trên, gã thấy lờ mờ da thịt con bé lẫn trong lớp vải mỏng và ướt.
Gã muốn ướm vô giữa ghê, nhưng chưa biết làm sao cho con bé khỏi sợ. Gã nghĩ và đưa tay lấy luôn hai ba tờ vé số đặt chồng lên tiếp. Tay kia gã lại nhích vô trong.
Đương nhiên, “có qua có lại”, con bé không phản ứng gì khi bàn tay gã đã gần sát vô bẹn mình. Nó nhìn cọc vé số vơi đi thì thích lắm.

Vừa khi lèn vô gần giữa hai đùi con bé, gã đàn ông bắt đầu ngọ ngoẹ năm ngón tay, nhất là ba ngón giữa gã mơn trớn như đang vuốt một con mèo. Hơi thở gã bắt đầu trở nặng hơn. Gã cũng sợ lắm, sợ ai đó vô tình bước vô thấy gã đang làm cái điều sằn bậy thì chết, nên đôi mắt gã cứ láo lia, cảnh giác.

Ngoài kia, mưa rơi bắt giảm. Bà chủ quán vốn nhiều chuyện nên cứ râm ran với bà bạn, mà bên trong này gã vẫn còn nghe tiếng ồn.

May thay, quán cũng vắng vẻ như đồng tình cho cái “âm mưu đen tối” của gã. Gã hít một hơi dài cố lấy bình tĩnh, vì gã biết gã mà không bình tĩnh thì chẳng “làm ăn” gì được.
Khi gã đã định được tâm, liền hỏi đại một câu bâng quơ với con bé:
– Hông biết chừng nào tạnh.
– Hông biết … !- con bé đáp.
Gã lại nhìn đồng hồ, nhìn ngoài kia, nhìn chung quanh, nhưng không dám nhìn con bé, có lẽ vì một sự mặc cảm tội lỗi nào đó, vì lương tâm cắn rứt chăng, nhưng lương tâm hiện tại sao cản nổi cơn dâm dục ? …
Gã run run ướm tay đại vô “chỗ kín” con bé. (Truyện từ ) Tay kia lão hốt đại năm bảy tấm vé số một cách vụng về, như muốn che đậy sự lúng túng của gã. Rồi cứ thế, gã để im bàn tay như vậy ở giữa đùi con bé, đồng thời hít một hơi dài trấn tĩnh.
Con bé vừa bị chạm vô “chỗ kín” cũng giựt mình, dù cho nó cũng biết “mục tiêu” của bàn tay ấy rồi sẽ đi về đâu. Nhưng lần đầu tiên trong đời nó bị người ta sờ mó chỗ kín, nó âu sợ điếng hồn.

Nó định đứng lên, cầm cọc vé số còn lại … bỏ về cho xong, lỗ bao nhiêu kệ bấy nhiêu. Nhưng rồi bàn tay nằm im giữa đùi nó làm cho nó phân vân. Nếu ông ta chỉ để vậy thôi thì cũng không sao.

Nó bèn lấy tay để hờ trên bụng như muốn chặn gã đàn ông nếu như gã có ý tiến xa hơn. Nhưng gã đàn ông không tiến xa hơn mà lại nhích tay lên định nắm lấy tay nó.

Nó bỗng thấy hơi sợ nên rút lên, để xuống bên hông.

Gã đàn ông lại nhích xuống chỗ cũ, múm năm đầu ngón tay lại chụm lên “chỗ kín” con bé. Con bé lại run lên, trán lấm tấm mồ hôi. Môi nó bậm chắc như muốn la lớn mà chẳng dám la.

Gã đàn ông lại bốc lên một tờ vé. Cử chỉ của gã thật chậm rãi như cố tình kéo thời gian ra dài hơn. Con bé cũng rán kiên nhẫn nhìn theo cọc vé của nó mỏng dần.

Gã đàn ông biết thời gian không còn bao nhiêu nên bắt đầu cho bàn tay phải hoạt động. Gã xoa theo chiều kim đồng hô, như mơn trớn, như nắn nót, nhàu nhàu phần kín con bé.

Gã muốn cảm giác cái da thịt mịn màng, mềm mại thật bé tí trong bàn tay thô sạm nên gã vuốt ve ba ngón tay giữa. Có lúc gã moi móc xuống phía dưới, có lúc gã dùng hai ngón tẹt ra hai bên, còn ngón giữa gã xoa xoa.
Lúc này gã vẫn chưa dám nhìn con bé, nhưng trí óc gã đã tưởng tượng ra khuôn mặt con bé nhăn nhăn, khó chịu.
Bên tai, gã nghe tiếng thở hì hà của nó. Cả hai chân nó bây giờ kẹp cứng bàn tay gã, có ý chống cự. Nhưng gã dường như mặc kệ. Gã nong hai bên vách đùi nó và tiếp tục.
– Chú … chú ! – con bé hoảng quá la lên.
– Nếu ráng … mua dùm hết mà ! – Gã hào hển, chiêu dụ.
– Con thấy hông … hông – nó định nói không cần thiết
– Bây giờ chú mua … gần hết rồi … hông thấy sao.
Con bé lại nhìn cọc vé quả nhiên chỉ còn lại một phần ba. Nó nuốt nước miếng bấm bụng.
Gã đàn ông thấy mòi con bé đồng ý, bèn tiếp tục làm. Nhưng táo bạo hơn, gã nhích tay lên lưng quần con bé, lòn mấy ngón vô trong, rồi dừng lại.

Truyện 17+ Con bé bán vé số
1.5 (2) votes


Leave a Comment

Open

Close


truyên tranh sex 3dtruyen khieu dam loan luandoc truyen sex loan luan voi thimme vo lam chuyen ay voi con retruyện sex chu chỉ nhượctruyen sex lo dittruyen tranh hentai co be quang khan doHentai mẹtruyen sex tu dai danh bobi quyet bu lontruyen coi thiên thaitruyện sex "hải rên"đọc truyện sex anh mãi chờ emtruyen bay vien ngoc rong sextruyện hentai đam mỹTruyên sex vung trôm vơi câm thitruyen sex co giao thuc tapdoc truyen dragon ball sextruyen sex dit nhau cuc suongtruyen gay llchuyện sex audiotruyện sex bdsm góc khuấttruyện tranh 18+ hentai mài loạn luân bố chồng nàng dâu mẹ và con traihentai mau 3dtruyện sex có ảnh minh họachuyen sex tre emchuyen sex bo chong nang dautruyen sex duong chaudoremon sextruyen18.mobitruyen sex chu va chautruyen sex khat tinhanh re dit em dautruyện sex mợ tôianh lon gai moi lon chua moc longtruyen hentai pha trinhtruyện sex hưn tainaruto hình ảnh mầutruyện hentai loạn luânvung trom hang xom.tryuen sextruyen hentai loantruyen tranh sex sieu nhantruyen tranh sex tam quoc chitruyện địt mợA.qua liêm lôn .truyen sexhentai truyện tranhtruyen sex vo dam ngoai tinhtruyen dit nhau cuc suongtruyen sex ba chiTruyen loan luan nghich tutruyện sex đập đátruyen secdoc truyen hiep dam gai con trinhchiyen sextruyen sex quy ba hoi xuantruyen sex dong gioitruyen sex tuoi moi lontruyen dit gai mot consex cô bé quàng khăn đỏtruyen sex bu lon con dauBảo nữ yết nam hentaibu lon suong khongtruyện thần điêu đại hiệp 18dì tôi là 1teen girltruyen sex say ruoutruyen ben dong song tremsex bach tuyet va bay chu luntruyen xxx audionhat ki pha trinhTruyện hentai dragon balltruyen nguoi lon xxxtruyen sec co trangtruyện sex bạo lựcsex trao doi vo chongtruyen tranh hentai narutosex bac si va y tatruyện sex cu lớntruyen tranh hien tai 3dcho uong thuoc ngu roi ditvung trom cap 3truyen hentai gangbang cau be va co hang xomTruyện Sex Loạn Luân Kiều và Giangtruyện sex có hìnhdoc truyen sex hentai milftoom me co mautruyện kinh dị 18+TruyệnLesbian địt nhautruyen sex y thien do long kytruyen sex chi vo em reKyotaro lấy ra điện thoại có đoạn video của Ayoko làm tình với Reichi. Chỉ cần nhấp 1 cái là đoạn video này sẽ lan truyền lên trên mạng ngay lập tức. Sau đó hắn ta cứ nhìn chằm chằm vào ngực và háng…hentai cô bé quàng khăn đỏtruyện sex gay cha contruyện chơi vợ bạntruyen sex gokutruyện 18+ chị em ruột