Vô Kỵ về đến nhà, bước vào phòng thì thấy Chỉ Nhược đang ngồi khoanh tay gục mặt trên bàn. Chàng tiến tới gần mà nàng vẫn cúi mặt không nói năng gì. Biết nàng đang tức giận, chàng liền đặt tay lên vai nàng thì nàng dùng dằng đẩy tay chàng ra. Chàng bèn cúi xuống nói nhỏ vào tai nàng:
– Chỉ Nhược… Em…
Chỉ Nhược vẫn úp mặt vào cánh tay nói với giọng trách móc:
– Đại ca dối em để đi tới nơi hẹn hò với Triệu cô nương. Bây giờ còn nói năng chi nữa?
Vô Kỵ nhăn mặt, bào chữa:
– Anh thề với em là anh chỉ tình cờ gặp nàng ta mà thôi. Làm gì có chuyện hẹn hò? Không phải là trước đó anh đã hỏi em cùng đi xem phố với anh hay sao?
Bất chợt Chỉ Nhược vùng người lên, ngẩng đầu lên nhìn chàng, trợn mắt mà nói:
– Anh nói với em là anh sẽ đi một tí rồi về ngay, tại sao…
Bỗng nhiên nàng thấy vết máu mà Triệu Minh cắn còn ứ động trên môi chàng thì nàng tức quá, đưa ta ra mà tát luôn lên má chàng một cái thật mạnh. Bị tát một cái nháng lửa, mặt Vô Kỵ sưng đỏ lên ngay. Vô Kỵ liền nắm lấy tay nàng, không cho nàng đánh một lần nữa. Chàng lên tiếng dỗ dành:
– Em phải tin là anh không có ý định lừa gạt em. Trong ngày mai, hai chúng ta sẽ làm đám cưới, anh đời nào có ý tơ vương gì với ai nữa đâu?
Chỉ Nhược mím môi, mặt mày vẫn còn đỏ gay vì tức giận, nàng cố dằn tay ra nhưng Vô Kỵ giữ chặt quá, không sao cử động được.
Thế rồi tha hồ Vô Kỵ năn nỉ, thề ước, hứa hẹn tới cỡ nào thì Chỉ Nhược cũng không chịu nghe. Nàng cứ mực cho rằng chàng và Triệu Minh đã hẹn hò với nhau để tư tình trước khi đám cưới. Kêu oan mãi mà Chỉ Nhược vẫn không tin, Vô Kỵ bèn thay đổi chiến lược. Kể lể hoài vẫn không được thì phải hành động mà thôi. Mà đối với Chỉ Nhược thì không hiểu tại sao chàng lại biết là mình sẽ thàng công ngay.
Chàng vuốt ve hai bàn tay nàng mà phủ dụ:
– Mai này Chỉ Nhược sẽ là vợ anh rồi. Nhưng tình yêu vợ chồng thì hai ta đã san sẻ với nhau nhiều lần trong nhiều ngày trước. Tình anh yêu em như thế mà em còn nghi ngờ thì bây giờ anh sẽ chứng tỏ cho em biết mà thôi.
Nói xong, chàng giữ tay nàng lại rồi kéo người nàng đứng lên mà đưa môi hôn lên má nàng. Không dằng tay ra được thì Chỉ Nhược quay mặt đi, không cho chàng hôn. Vô Kỵ bèn vòng tay ôm gọn luôn nguyên thân hình mảnh mai của nàng vào lòng. Chàng ghì sát người nàng rồi ghìm đôi môi mình lên đôi môi nàng. Nàng ngửa mặt tránh đi, lắc đầu qua lại, nhất định không nhận cái hôn của chàng. Môi của chàng cứ trượt qua môi rồi lướt xuống cổ hay xẹt qua tai. Hôn mãi vẫn không được, Vô Kỵ liền quàng một tay ra sau lưng nàng, giữ hai tay nàng lại sau đó, rồi dùng tay còn lại mà luồn xuống dưới bụng nàng. Chàng mơn man trên vùng tam giác giữa hai đùi nàng qua làn vải . Chỉ Nhược uốn éo thân người, cố thoát khỏi tay chàng, nhưng chàng giữ chặt quá, không sao thoát được.
Mân mê một chút thì Vô Kỵ thọc tay luôn vào quần nàng. Bàn tay chàng mở ra, bao phủ nguyên cả nguyên vùng lông mượt, êm ấm, nơi nhạy cảm nhất của người con gái. Chỉ Nhược dẫy dụa, nhưng chỉ làm chim nàng cọ sát thêm vào tay của Vô Kỵ mà thôi. Chàng liền co năm ngón tay lại, nắm luôn đầy trong tay một mớ lông tơ và một khoảng thịt mềm mại. Chỉ Nhược kêu lên một tiếng nhỏ. Chỉ chờ có thế là Vô Kỵ đưa luôn ngón tay giữa vào ngay trong cái rãnh của hai mép thịt. Rồi không chần chờ, chàng đẩy luôn ngón tay đó vào trong cái lỗ rít khịt. Ngón tay chàng từ từ đi sâu vào âm đạo của nàng, len lỏi vào cái nơi chật hẹp đó một cách khó khăn. Chỉ Nhược nhăn mặt, ưỡn người ra, không biết có phải để đẩy ngón tay chàng ra ngoài hay để cho nó đi sâu vào thêm nữa. Chỉ biết là ngón tay của Vô Kỵ càng vô sâu thì nước nhờn từ cái lỗ đó tiết ra càng nhiều.
Khi ngón tay của chàng đâm vào mất hút tới đốt cuối thì Vô Kỵ rút nó ra. Rồi chàng lại thọc nó vào, sâu hơn nữa. Lần này ngón tay đi vào lỗ *** một cách dễ dàng vì vách *** đã ngập đầy dâm thủy, ngón tay chàng trơn lu, ướt đẫm, nước nhờn tràn ra tận lòng bàn tay ở ngoài. Vô Kỵ không ngờ chỉ trong chớp nhoáng mà Chỉ Nhược đã có thể tiết ra chất nhờn một cách nhanh chóng và nhiều đến thế. Chàng buông tay nàng ra, vòng tay ôm lấy mông nàng, kéo tới, trong khi bàn tay đằng trước đang nằm trong *** lại đẩy mạnh ra sau, một cái kéo một cái đẩy, giúp cho ngón tay thọc vào tới tận cùng trong đường âm đạo của nàng. Mà tận cùng nó là đâu? Nơi cổ tử cung chứ còn đâu nữa! Vô Kỵ đâm thọc ngón tay, ra vào không ngừng vào lỗ chim ướt đẫm, nghe nhóc nhách. Một lúc sau, chàng chơi luôn hai ngón, rồi tới ba ngón, công phá cái lỗ đó cả bề dài (sâu tuốt tới tử cung) lẫn bể ngang (căng lỗ *** rộng ra).
Chỉ Nhược không còn dùng dằng để thoát khỏi vòng ôm của Vô Kỵ nữa. Hai tay được thả lỏng của nàng không đẩy người chàng ra mà nó còn ôm cứng lấy người chàng. Nàng đứng yên, uốn éo bờ mông, sàng sê cái háng để cho mấy ngón tay của Vô Kỵ có thể dễ dàng thọc ngang, đâm dọc, đút sâu vào lỗ *** nàng. Nàng thở dồn dập, miệng rên lên nhiều tiếng khe khẽ, mắt lờ đờ trong trong cơn say thuốc. Cho Vô Kỵ đâm thọc vào *** một lúc thì Chỉ Nhược bèn hưởng ứng hành động dâm đãng của chàng bằng cách đứng trên một chân, còn một chân thì gác lên ghế, khiến cho háng của nàng banh rộng ra thêm và lỗ *** nở lớn hơn nữa. Rõ ràng là mục đích chỉ để đón nhận và tạo lợi thế cho những ngón tay của chàng tha hồ mà chọc khuấy trong cái hang động đào nguyên ngập nước nhờn. Như để lấy điểm tựa, nàng lấy hai tay ôm cứng lấy chàng, một chân đứng thẳng, một chân co lên đặt trên ghế rồi ngả đầu lên vai chàng thở hổn hển. Y như Vô Kỵ đoán, chỉ cần chàng ra tay hành sử vài động tác khiêu dâm trên người nàng là Chỉ Nhược phải khuất phục, quên đi cái hờn ghen, tức giân ngay lập tức. Cái tính dâm nứng cao độ, bén nhạy này hình như nàng chỉ có gần đây mà thôi, chứ trước đó thì ít có. Rành rõi như Vô Kỵ, được đụ gái non (Bất Hối), cho đến gái tơ (Cửu Chân), cho đến gái thanh xuân (Phượng Nữ), cho đến gái kì cựu (Ỷ Ti) ngay từ lúc chàng còn dưới tuổi vị thành niên cho đến bây giờ, và nhất là làm tình với Chỉ Nhược hầu như hàng ngày trên hoang đảo, thì làm sao mà chàng không nhận thấy sự thay đổi đó cho được?
Khi thấy Chỉ Nhược đã mềm người, hai chân run rẩy không còn đứng vững nữa thì chàng đẩy nàng nằm ngửa luôn trên chiếc bàn. Không cần phải cởi quần áo của nhau chi cho tốn thì giờ. Không cần phải hôn hít, âu yếm, vuốt ve, lả lơi với nhau làm gì cho mệt. Hôm qua, vì chưa đạt tới cực khoái với Chỉ Nhược và hồi nãy nút lưỡi với Triệu Minh chưa đã, cơn dâm nứng của chàng đang bị dồn nén không ngừng. Bây giờ là lúc để nó xả bùng ra hết một lần, cùng một lúc. Và lần này thì chàng phải chủ động, như vậy mới đã. Chỉ Nhược vừa nằm xuống là chàng cúi xuống tuột quần nàng xuống đầu gối rồi đè lên người nàng liền.
Chỉ Nhược không còn dẫy dụa, dùng dằng, xô đẩy hay uốn éo gì nữa. Vì nàng biết chuyện gì sẽ xẩy đến. Và cái chuyện đó là cái mà nàng đang hăm hở đón nhận. Và cái chuyện đó nàng biết Vô Kỵ có thừa bản lĩnh để là thỏa mãn nàng. Nàng nằm yên trên bàn, hơi thở dồn dập, đầy vẻ đợi chờ. Khi Vô Kỵ đè lên người nàng thì nàng cứng người lại, hai tay bám chặt lấy thành bàn, hai mắt nhắm nghiền lại, sẵn sàng đón nhận khúc gân cương cứng đâm sâu vào trong người. Nhưng Vô Kỵ lại đưa tay xuống mà giơ hai chân nàng lên cao rồi đẩy ngược lên, cho tới khi nó được kéo lên tới quá đầu nàng. Chàng giữ nó chặt cứng ở vị thế đó. Người nàng như gập làm đôi. Sau đó chàng liền nhẩy lên, đứng luôn lên trên mặt bàn. Chàng nhìn xuống thân hình cong vòng, nóng bỏng của nàng.
Chỉ Nhược để mặc chàng hành động, muốn làm gì thì làm, vì biết nàng sẽ được hưởng một cơn sướng khoái có một không hai trên đời. Ngửa người nằm dưới nhìn lên, nàng thấy chàng đứng xoạc chân sừng sững, còn nàng thì dẹp người xuống bàn, hai chân bị khóa chặt lên tới đầu, quần tụt xuống ngang đầu gối. Người nàng cong cớn, mông nàng nhổng lên, *** nàng đưa ra, đít nàng chờ đợi – cả ba lỗ đều nằm kề gần vào nhau trong tư thế gập người của nàng. Hôm nay, trong cuộc làm tình này, nàng lại thụ động vì Vô Kỵ đã quá mạnh bạo, dữ dằn. Nàng thở mạnh, sẵn sàng, chờ đợi, cơn dâm tình náo nức tràn đầy trong người.
Vô Kỵ đứng trên bàn nhìn xuống thân hình thon nhỏ, gập đôi của Chỉ Nhược. Chàng dùng một tay giữ chặt cho hai chân trắng bóc giơ lên tới đầu nàng, một tay moi con cu đỏ ối, sừng cứng, phồng lớn tới mức tối đa của mình ra. Chàng nhắm con cu xuống, đầu cu lăm le chĩa thẳng xuống nửa vùng dưới thân thể trần truồng, ghép đôi lại của nàng. Lúc đó Vô Kỵ nhớ tới các bức vẽ làm tình lạc dục, dâm tục với những tư thế giao cấu đặc dị, loạn cuồng khắc trên vách động bí mật trên Quang Minh đỉnh. Chàng chưa bao giờ làm thử tư thế đó vì nghĩ chẳng ai có thể thực hiện được những kiểu cọ tục tĩu và táo tợn như vậy. Nhưng bây giờ trong lúc lửa dục đang ầm ĩ trong lòng, chàng phải thử qua mà thôi. Chàng liền từ từ khụy gối, hạ người xuống, nơi lỗ ***, lỗ đít và lỗ miệng của Chỉ Nhược nằm dọc kề nhau, cả ba đều lồ lộ, hở rộng dưới đòn cu dài cứng của chàng, như chờ đợi giữa hai chân chàng hãng của chàng…
Không biết Vô Kỵ đã làm gì nhưng trong căn phòng bây giờ chỉ