bảo tôi xuống dưới nhà mà không thấy là sao, tôi đảo mắt rộng thêm, đang định cất tiếng gọi, thì 1 bóng dáng một người con gái tiến về phía tôi, người con gái đó có một mái tóc hoe hoe màu râu ngô dài ngang lưng, mượt mà đang bị gió thổi bay bay theo chiều gió, khuôn mặt trắng hồng xinh đẹp, đôi mắt đen sâu thẳm dịu dàng nhìn tôi, đôi môi mím lại nhưng không che nổi nụ cười e thẹn, chiếc váy trăng tinh khôi pó sát cơ thể, những đường cong tuyệt đẹp và quyến rũ, bờ vai trần mịn màng trắng nõn, bờ ngực nhô cao mê hoặc, eo thon bé nhỏ, cặp chân dài trắng mịn thon dài đang dần bước về phía tôi, trong buổi sớm khi mà ánh sáng đèn đường vẫn đang còn chiếu sáng, em tiến về phía tôi, tà váy có dải lụa trắng càng tôn thêm nét dịu dàng vốn có của em, Tôi nhìn em mỉm cười, tôi cảm thấy tự hào vì em và cảm thấy may mắn vì có em, đôi mắt tôi không thể chớp đc 1 cái, tôi sợ bỏ sót 1 cử chỉ nào đó, em nhìn tôi, rồi đôi mắt từ dịu dàng chuyển nhanh sang vẻ tinh nghịch, lém lỉnh hàng ngày, đôi môi cong lên ương bướng chìa tay về phía tôi nói : – nào, đi thôi, anh đừng có ngây ra như thế nữa, trông ngốc lắm.
Rồi không kịp cho tôi nói hay làm j, kéo tay tôi, chạy nhanh ra bờ biển, tôi mỉm cười, nắm bàn tay Linh thật chặt, chạy theo Linh ra phía bờ biển. Biển buổi sớm ko yên tĩnh lắm, cũng có vài người đã lác đác đi ra, chắc cũng ra biển ngắm bình mình, biển của buổi sớm thật lạnh, cái lạnh của màn đêm vẫn còn vương vấn đâu đây, tôi kéo Linh chạy 1 chút cho nóng người, Linh không nói j cả, chỉ nhìn tôi rồi tủm tỉm cười, Linh thật đẹp, h tôi cũng có thể hãnh diện vỗ ngực mà nói rằng, tôi rất biết chọn váy .
Chúng tôi nắm tay nhau đi dạo trên bờ biển, phía cuối chân trời, chút ánh sáng của ngày mới đã ló lên, tôi nghe có tiếng ồn ào huyên náo, mọi người đều hướng mắt ra phía biển, tôi cũng tò mò, đưa mắt nhìn ra, là thuyền, thuyền cá trở về, phía xa xa, từng đàn thuyền trở về, cảnh tượng lúc đó phải nói là rất đẹp, ánh mắt trời đỏ rực phía cuối chân trời, mặt biển xanh ngắt 1 màu hơi phản chiếu ánh sáng hồng hồng, từng tia sáng khẽ le lói xung quanh, xa xa là từng tốp thuyền trở về, gió miên man,lành lạnh thổi qua người, thổi qua cánh mũi, tôi cảm tưởng cảm giác đc cả cái mùi cái vị mằn mặn của muối biển, cái vị tanh tanh của hải sản, tôi quay snag ngắm nhìn Linh, Linh vẫn đứng đó, hình như với cô nàng, thuyền đánh cá trở về như là 1 cái j đó rất lạ, rất hấp dẫn, mặt cô nàng ngây ra, mắt không chớp 1 cái, trông rất là buồn cười, tôi lặng lẽ ngắm nhìn khuôn mặt đó, ngắm đôi mắt trong veo, cái mũi xinh xinh, cái môi vẫn cong cong ngang bướng, tôi khẽ vòng ra đằng sau, ngắm nhìn mái tóc màu râu ngô vẫn đang bay bay trong gió, đôi vai trần bé nhỏ, dáng người đáng yêu, đáng yêu quá, tôi khẽ vòng tay từ đằng sau, ôm Linh vào lòng,cảm giác ôm thân hình bé nhỏ, đáng yêu và mềm mại kia vào lòng thật tuyệt, Linh hơi giật mình một cái rồi cũng để yên cho tôi ôm, dựa hẳn vào người tôi, cô nàng vẫn say sưa nhìn ra biển, tôi ghé sát vào tai, thì thào nói : – Biển đẹp quá phải không em.
Linh không nói j, chỉ mỉm cười rồi gật gật đầu, dựa hẳn vào người tôi, 2 tay nắm lấy tay tôi, rồi Linh cũng rời mắt đi , quay người lại nhìn tôi, Linh nói : – sao anh bảo có j đưa cho em mà, nào, h thì đưa cho em đi.
Tôi nhớ ra là còn bông hoa, tôi mỉm cười, rồi móc tay vào trong túi, lấy ra bông hoa màu trắng bằng vải lụa đó, rồi từ từ, đưa lên trước ngực áo, khẽ cài lên vị trí mà đáng lẽ ra nó phải ở đó, cài xong tôi mới nói : – vốn là bông hoa này cài trên đó, nhưng anh không hiểu sao, nó lại bị rớt lại trong phòng của anh, em biết không, chắc anh phải cảm ơn nó rất nhiều, vì nó, mà h anh mới vui vẻ thế này đó.
Linh mỉm cười, vuốt ve bông hoa : – nó thật đẹp, nhưng tại sao anh phải cảm ơn nó.
Tôi vuốt ve má linh, tôi nói : – tối hôm qua, anh đã muốn đưa nó cho em, cho trọn vẹn món quà, và anh tình cờ phát hiện ra, ái chà chà, anh đang nghĩ, có nên kiện em không, tội là cái tội dám lưu trữ ảnh của anh mà không đc phép, lại còn rất nhiều nữa, chưa kể cái j mà ưhmmmm “bạn bè có thể nhớ nhau đc không”.
Linh nhắn nhó nhìn tôi, nói : – anh, anh lục lap của em hả, Rồi cúi gằm xuống, 2 má đỏ bừng lên, tôi buồn cười quá, tôi bảo : – ai thèm lục, em và hương quá đáng quá rồi, đi mà ko chịu đóng cửa phòng, nhỡ mất trộm thì sao,anh vào phòng, anh vào thấy lap mở, nên anh coi , thế thôi, ngờ đâu, ái chà chà, lại có người lại làm việc mờ ám, há há. Tôi cười cười trêu ngươi.
– Anh.. anh xem hết rồi hả – Linh ngượng ngùng nói
Tôi ôm Linh vào lòng, ôm chặt thêm, tôi ghì đầu Lình vào vai tôi, tôi nói : – uhm, nhờ đó mà anh mới biết đc lòng em, dù biết nếu h phút này nói ra là quá khách sáo, nhưng mà Linh ah, anh muốn nói rằng , anh cảm ơn em, cảm ơn em vì tất cả, cảm ơn em đã luôn quan tâm anh và đã yêu thương anh.
Linh cười khúc khích, ôm chặt lấy lưng tôi, Linh nói : – biết thế là tốt, nhưng mà sao tối qua em gặp anh, sao anh lại buồn thế, hay là lại còn chuyện j khác.
– bởi vì anh nghĩ rằng anh đã đánh mất em, anh tưởng rằng em không còn yêu anh nữa, mà đã yêu người khác, nên anh già vờ lằm mặt buồn để thử em thôi , và kết quả là : Tôn ngộ Không làm sao mà thoát đc bàn tay Phật tổ ha ha ha,
– Hứ, thôi đi, ai là ngộ không, ai là Phật tổ còn chưa biết đâu ah nha, chưa biết ai ghen nên buồn hay giả vờ buồn nha, hi hi – Tiếng linh cười khanh khách, véo lên lưng tôi
“ah, đúng rồi, h tôi mới nhớ ra, tối qua Linh ra ngoài với Hiếu” tôi giả bộ làm mặt ghen ,khẽ đẩy em ra, tôi giữ 2 bên vai trần của em, cảm giác đc làn da mềm mại, láng mịn mà mát lạnh, tôi nói : – ah đúng rồi, thế tối qua đi với Hiếu làm j mà không chịu khóa cửa phòng, có đáng đánh mấy cái vào mông không.
– í, có mà đánh vào mông anh ý, Hiếu bảo em xuống nhà ngay có việc gấp, nên em chạy vội xuống xem sao, ai dè Hiếu kéo em đi ra ngoài luôn, em bảo phải về đóng cửa nhưng anh ấy không nghe, cứ nói là không sao, nói là muốn cùng em đi dạo, làm em phải gọi DT kêu cái Hương về, nó bảo là sẽ về ngay, ai mà biết đc nó cũng ko thèm về, chút về em phải kêu nó 1 trận – cô nàng cố phân bua, tôi cười cười, giả bộ hỏi tiếp : – thế tối qua đi những đâu vậy, hắn có mời em ăn đc cái j không.
– Không có,chỉ đi dạo trên bờ biển thôi, anh ấy pha trò cũng hài hước lắm, em cũng rất vui
Tôi nhăn nhó, tôi hỏi : vui ah, thế bên anh có vui không.
Linh nhìn tôi, cười rất tươi, Linh nói : – có, bên anh em thấy vui hơn hi hi. Rồi linh nhìn tôi, không nói j cả, khẽ nhún chân, đặt nhẹ lên môi tôi 1 nụ hôn ngọt ngào, rồi lại nhìn tôi mỉm cười, Linh nói : – bắt đền anh đó.
“trời, lại còn có cái lý cưỡng hôn người khác rồi kêu bắt đền” tôi nói : – cái lý ở đâu thế, hôn trộm người ta, không trả đũa thì thôi, lại còn nói anh bắt đền em, bắt đền em cái j vậy ta.
Linh cười bẽn lẽn, 2 tay vòng qua cổ tôi, đôi mắt lém lỉnh có thêm chút quyến rũ, Linh nói : – bắt đền anh hôn em trước, h làm em không sao quên đc.
“à, thì ra là vậy” tôi cười thầm, tôi bảo : – vậy cho anh hôn em 1 cái nhé, lúc nãy em đc hôn anh rồi, h đến lượt anh chứ, rồi thêm cả nụ hôn tối qua trong ĐT, anh chưa đòi nợ đc, tính ra là 2 cái, nào, nhanh, trả nợ đây.
Linh cười khanh khách, gục đầu lên vai tôi, Linh nói : – không đc đâu, ngại lắm, đang đông người.
– thì chả phải mọi người cùng ôm nhau ra ngắm bình minh hết sao, đó, em xem kìa, đôi kia đang hôn nhau kia, họ có ngại j đâu.
– đâu, làm j có ai .ưm…. ưmmm – không để cho Linh nói hết, vừa mới thấy Linh quay đầu ra đằng sau tìm kiếm tôi nhanh nhẹn hôn Linh, đặt nụ hôn lên bờ môi Linh nóng bỏng, ban đầu cô nàng còn thẹn, ko chống trả nhưng khép chặt môi, tôi thầm cười cười, khẽ mơn trớn lên bờ môi Linh mềm mại 1 chút rồi thì bờ môi kia cũng hơi hé ra,cô nàng cũng đã biết hôn rồi, 1 đầu lưỡi ngọt ngào khẽ đẩy sang, cuốn lấy lưỡi tôi ngọt ngào, 2 tay Linh siết chặt thêm, ghì đầu tôi xuống, tôi cũng vòng tay ra đằng sau, siết chặt Linh vào lòng, tham lam hôn lên đôi môi nóng bỏng và cuồng nhiệt kia, như cảm nhận đc tình yêu nồng nàn mà Linh trao cho tôi, tôi không biết rằng Linh đã yêu tôi từ khi nào, nhưng tôi biết chắc rằng, tình yêu mà Linh dành cho tôi là vô bờ bến.
Rồi thì đôi môi kia cũng tách ra, đôi mắt vốn khép hờ khẽ mở, đôi mắt Linh dịu dàng âu yếm nhìn tôi, khẽ nở 1 nụ cười, rồi khuôn mặt đỏ lên, cô nàng đẩy tôi ra, nhìn xung quanh xem có ai đang nhìn không, tôi thấy mà buồn cười, hôn lâu như thế, có j người ta cũng thấy hết rồi , mà có j phải ngại chứ, cho họ chết thèm , he he, có 1 người làm thì sẽ có 2 có 3, lác đác mấy đôi cũng đang quấn lấy nhau, Linh thôi không ôm tôi nữa, khẽ lầm bẩm : – ngại quá đi, sao anh bạo quá vậy, không ngại người khác coi sao.
Tôi khẽ đảo mắt 1 chút, tôi nói : – có j mà ngại chứ, mới hôn 1 cái thôi, còn 1 cái nữa, nào,
Yêu chị hàng xóm
2.8 (
48) votes
15/09/2017 says:
<3 cảm ơn bạn vì 1 câu chuyện. mình rất thích <3