chuyến ân ái. Chỉ có điều là khi mặt trời mọc, hai mẹ con không còn biết nói gì với nhaụ Chúng tôi chỉ im lặng ăn, uống, ngủ, đi vệ sinh, và khi đêm đến thì làm tình với nhaụ Cuộc giao hợp loạn luân giữa hai mẹ con tôi kéo dài suốt mấy tuần cho đến khi bọn Thái đẩy chúng tôi xuống biến với hai chiếc phao và bắt li vào bờ để ra trình diện cảnh sát. Mẹ tôi báo cáo với Cao Ủy là bà đã bị hãm hiếp trên biển. Bác sĩ khám thai nói là bà đã thụ thaị Mẹ tôi muốn phá thai nhưng vị cha xứ trong trại khuyên bà nên giữ thai nhi. Ông sẽ tìm người nhận làm cha mẹ nuôi đứa trẻ. Mẹ con tôi ở trại một năm cho đến khi sinh đứa bé và giao nó cho cha xứ. Đáng lẽ có ba tôi bảo lãnh thì chúng tôi phải được đi nhanh nhưng vì mẹ tôi muốn giải quyết cho xong vấn đề đứa bé rồi mới đi. Hai mẹ con tôi thỏa thuận là sẽ quên đi và không bao giờ tiết lộ những gì đã xảy ra trên biển.
Sang Mỹ, ba mẹ tôi đi học lại nghề thuốc và mở lại phòng mạch bác sĩ. Tôi lớn lên, đi học lấy được bằng Dược Sĩ. Gia đình tôi rất khá giả và được mọi người nể trọng. Mẹ tôi dù đã trung niên nhưng vẫn còn trẻ đẹp và rất biết cách trang điểm, ăn mặc. Thú thật, nhiều lúc tôi vẫn thầm ước ao được có dịp làm tình với mẹ tôi như lúc lênh đênh trên biển. Tuy nhiên mẹ tôi rất đàng hoàng và đứng đắn nên chuyện đó chắc chắn sẽ không bao giờ tái diễn. Ở chỗ làm, tôi quen với một cô đồng nghiệp tên Thoa và ngỏ ý xin cưới nàng. Nhân dịp Thanksgiving, nàng dẫn tôi về để giới thiệu với gia đình nàng. Khi tôi vừa gặp ba mẹ nàng, ông bà đã thốt lên:
– Cháu sao nhìn giống thằng Huy, em trai của con Thoa quá!
Thoạt đầu tôi cũng không chú ý. Nhưng khi gặp Huy, tôi mới giật mình khi thấy cậu ta rất giống tôi như đúc. Dò hỏi Thoa, tôi biết Huy được ba má nàng nhận Huy làm con nuôi từ bên trại tị nạn Thái Lan lúc mới lọt lòng. Huy cũng vừa nhỏ hơn tôi 14 tuổi, đúng năm mẹ tôi hạ sinh đứa con hoang bên trạị Như vậy Huy chính là kết quả của chuyện loạn luân bất đắc dĩ trên biển giữa tôi và mẹ tôị Huy không phải là con của bọn Tháị Nó chính là con của tôi và mẹ tôi!