“Em hông biết em có ích kỹ hông. Mà chị mất hồi nào ? Với ai ? Em còn tưởng ….”, nó nói.
“Sorry em. Chị hông cho em biết trước chuyện này”, tôi cúi đầu ái ngại. “Nhưng mà chị thiệt có khổ tâm”.
“Khổ tâm gì ? Chị chia sẻ với em được mà”, nó an ủi.
Tôi suy nghĩ một lúc lâu, không biết có nên kể cho nó nghe. Cuối cùng tôi nói đại. “Chuyện đó lâu lắm rồi. Lúc chị còn nhỏ”.
“Còn nhỏ. Hồi nào ?”, nó trợn mắt hỏi.
“Hồi đó … hông biết … Em nhớ cái lúc mình mới sang đây hông ?”, tôi nói.
“Sang đây sao ?”, nó nói.
“Lúc mới sang đây. Nhà mình chưa có chỗ ở”.
“Đúng. Mình ở nhà cô chú 5”, nó cắt ngang.
“Đúng. Chị ngủ chung với con Hằng, còn em ngủ chung với thằng Định”, tôi nói.
“THẰNG ĐỊNH LÀM CHO CHỊ ….”, nó chợt la lên.
“Hông phải thằng Định … là chú 5”.
“TRỜI”, nó há hốc miệng. “CHÚ 5. CHỊ NÓI THIỆT … CHÚ 5. CHÚ 5 VỚI CHỊ … CHÚ 5 LÀM CHO CHỊ. CHỊ CÒN CHÚT XÍU THÔI MÀ … CHÚ 5 ỔNG …”.
“Suỵt …!!! Em nói nhỏ thôi làm gì la lớn vậy”, tôi nói. “Ừ, chú 5. Chị hông bao giờ quên chuyện này hết…”
“Em hông thể tưởng được. Chú 5 đàng hoàng như vậy. Thằng chả … FUCK HIM. I don’t know …I should have kicked his ass”.
“Chuyện xưa rồi. Thôi bỏ đi !”, tôi nói. “Bây giờ ổng ở đâu mình còn hông biết”.
“Mà ổng làm sao ? Cách nào ?”, nó hỏi dồn.
“Ổng biết chị ngủ chung với con Hằng. Ổng qua phòng con Hằng thì dễ dàng rồi. Ổng sờ mó chị lần đầu lúc lần đó con Hằng bịnh”.
“Ổng sờ nó trán nó rồi sờ chị luôn ?”.
“Ừ”, tôi đáp.
“Sao chị hông cự ?”.
“Sợ quá còn biết gì đâu ?”, tôi kể luôn. “Có lần chị đi tiểu. Giựt mình khi thấy ổng ngồi hút thuốc trong bóng tối. Sau khi tiểu xong, ổng kêu chị lại nói chuyện. Chị sợ lắm nhưng cũng phải làm theo”.
“Em biết ổng định làm gì chị rồi”, nó nói.
“Ổng nói được mấy câu rồi kéo chị lại ôm. Chị sợ quá trời, chỉ biết đứng như trời trồng. Rồi ổng hun chị. Mùi thuốc khó chịu quá, chị khóc thút thít. Nhưng ổng cứ tiếp tục”.
Tôi im lặng. Thở mạnh. Nhớ lại cảnh đó không khỏi làm cho tôi rùng mình.
“Sao chị hông méc ba má ?”, nó hỏi.
“Méc làm sao. Ổng hâm dọa đuổi hết nhà mình đi. Còn nói nếu chị tiết lộ, ổng sẽ hông tha. Ổng nói ổng có súng”, tôi kể tiếp. “Rồi sau đó, ổng bắt chị phải ra ngoài sau vườn mỗi đêm để gặp ổng”.
“Rồi ổng ‘làm’ chị ở sau vườn ?”, nó hỏi.
“Chưa”, tôi đáp. “Mỗi ngày, ổng làm một chút. Mỗi lần mỗi nhiều hơn. Mới đầu thì hun mặt, hun mũi, rồi sờ mó tay chân bậy bạ. Sau đó, ổng sờ … sờ luôn …”.
“Ổng sờ … sờ chị . Sờ luôn ‘chỗ đó’?”
“Ổng sờ rồi ổng bắt chị cởi đồ ra …Ổng nói theo lối sống tự do ở Tây Phương, sex còn là một sự vui chơi, thỏa mãn cho nhau, sự tự nhiên”
“Đúng là thằng già mất nết mà !”, nó sùng lên.
“Ổng nói gì chị cũng nghe vì sợ mà”, tôi run run kể tiếp. “Rồi ổng hông hun nữa mà liếm. Ổng liếm từ trên đầu chị xuống tới gót chân”.
“Rồi sau đó, ổng … ổng hiếp chị hả ?”, nó hỏi dồn.
“Chưa”, tôi nói. “Chừng một tháng sau đó ổng mới bắt đầu. Trước tiên, ổng cởi đồ ra. Ổng bắt chị sờ ổng. Rồi mấy ngày sau ổng bắt chị làm cho ổng. Làm bằng tay rồi tới bằng miệng”.
“Chị cũng làm theo?”, nó hỏi.
“Làm”, tôi đáp. “Vì hông làm sẽ chết với ổng. Ổng để súng ở bên cạnh mà”.
“Trời, chị khờ quá, thằng chả làm gì dám bắn chị”, nó nói.
“Chị đâu có dè. Bây giờ mới biết. Em biết chị sợ súng mà”, tôi nói. “Lúc đó sợ quá, với lại, mấy tháng bị hành hạ chị đâu còn biết gì đâu. Ổng còn nói có sex nhiều với nhau thì tình cảm sẽ mặn nồng hơn. Ổng nói ổng bắt đầu có tình cảm với chị và mong rằng lúc nào chị cũng phải đổi mới, nếu hông ổng sẽ bị nhàm chán”.
“Rồi chị nghe theo ổng, làm cho ổng hết trước khi, ổng mới làm nhục chị phải hông ?”, nó hỏi.
“Nếu chỉ một lần được dễ dàng thì cũng đỡ”, tôi nói. “Ổng thử hoài mà hông vô được. Ổng thử tới lui tới cả tuần mới được”.
“Chắc là đau lắm”.
“Muốn chết luôn”, tôi nói. “Cái của ông thì bự. Của chị thì nhỏ. Ổng lại dùng sức. Rồi lấy giẻ nhét vô miệng hông cho chị la. Cũng nhờ ổng lấy chai dầu bôi trơn gì đó cuối cùng mới xong”.
“Rồi sao nữa ?”, nó hỏi khi thấy tôi im.
“Lần đầu tiên chảy máu nhiều lắm. Chị sợ nhưng hông dám nói với ai”, tôi bùi ngùi. “Mấy tháng liền cứ như vậy. Hông ai biết. Trừ con Hằng ra”.
“Con Hằng biết à ?”, nó hỏi.
“Con Hằng biết chứ. Nó cũng bị mà, nhưng bị ít hơn”.
“TRỜI, THẰNG CHÓ ĐẺ MÀ. MOTHER FUCKER”, nó tức giận.
“Bởi vậy chị mới … vậy”, tôi cúi đầu, thở dài. “Con Hằng cũng vậy. Rồi may mắn thay gia đình mình dọn đi… Chị vẫn hông hiểu, tại sao sex phải quái đãn và quái gỡ thì sex mới hứng. Đàn ông nào cũng dùng ba cái sex đồ chơi sao, và còn những cuốn phim làm tình tập thể. Chị không thể chịu nỗi”, tôi thở dài “Nhưng …thôi …. chuyện qua rồi cho nó qua luôn đi”.
“Tội nghiệp …”, nó chỉ nói được hai chữ rồi ôm tôi. Hai chị em ôm nhau khóc một chập, vỗ dành an ủi cho nhau tới khi nằm thiếp đi hơn nửa tiếng.
Tại Sao Tôi Loạn LuânĐến khi tỉnh dậy, thấy nó ôm tôi chặt cứng. Hun hít trên lưng. Tôi biết nó muốn hiệp nhì lắm, định từ chối nó vì thấy mình đi ra ngoài khá lâu, nhưng rồi nghĩ sao tôi nằm im cho nó tự tiện. Nó ôm tôi từ phía sau như vậy, rồi không báo trước nó lách người vô giữa đùi tôi, lắc thêm mấy chục cái nữa rồi xuất tinh.
Lần này nó “ra” nhẹ nhàng hơn, nhưng lại nói với tôi:
“Em thấy còn sướng hơn lần vừa rồi. Nhiều khi em nghĩ chị mất trinh rồi tốt hơn. Em không cần phải lo lắng gì nữa”.
Tôi cười, nói : “Em hư lắm! Sợ bị trách nhiệm sao !”.
Và vậy đó, cuộc tình loạn luân giữa chị em chúng tôi bắt đầu diễn ra từ buổi tối đó. Ngày sau, tôi bắt đầu dùng thuốc ngừa thai hàng ngày (nó rất ghét dùng áo mưa) và dĩ nhiên không còn lo lắng chuyện bầu bì gì nữa.
Chúng tôi thường hẹn hò ở motel bất cứ lúc nào có dịp. Còn những lúc bất tiện mà gặp nhu cầu đòi hỏi, chúng tôi lẽn vô phòng tắm, hay đứng lom khom gần cầu thang, trên lầu. Những lúc đó tôi hay thay vô một cái củng, kéo lên kéo xuống dễ dàng. Hễ ba má xuất hiện là lập tức rút lui. Có khi tôi “có tháng”, tôi chỉ chìu nó bằng kiểu hôn hít. Hoặc như không có “nhu cầu” gì hết, tôi lại kể cho nó nghe đầu đuôi chuyện của chú 5 và tôi, chuyện chú uống viagra mỗi khi gần tôi, chuyện ông thích nút ngón chân tôi mỗi khi tôi gác chân qua vai ông, hoặc những chuyện chú lén thiếm 5 mua “sex toy” rồi dấu ở sau sân nhà v.v…
Điều tiện lợi khác nữa là mỗi đầu tháng ba má tôi cũng hay vắng nhà nên chúng tôi có nhiều thời gian bên nhau. Nó hay mang mấy cuốn video loại “incest” (loạn luân) gì đó nó mua từ các website qua phòng tôi, coi rồi ngủ lại. Chúng tôi bắt chước theo y hệt các diễn viên chơi gần như đến kiệt sức. Mệt quá thì thiếp đại tại chỗ cho tới trưa ngày hôm sau.
Những ngày cuối tuần khi ba má vắng nhà, chúng tôi gần như không ra khỏi phòng. Chúng tôi tắt phone, khóa trái và coi nhau như cặp tình nhân trong tuần trăng mật. Hết ngủ rồi thức, mệt đừ hết người.
Các bạn có biết, chúng tôi cố giữ cái bí mật này cũng khá lâu, tưởng như sẽ ở với nhau như vậy tới chừng nào hay chừng đó, nhưng không ngờ (có ai biết trước được chữ “ngờ ?) Sau đó, tôi tình cờ phát hiện ra thằng em có bồ. Nó bắt đầu biết chưng diện, biết hẹn hò và biết nói dóc. Con bồ nó tôi cũng một lần nhìn thấy qua. Cũng xinh lắm. Tôi không trách nó vì một lẽ hiển nhiên rằng, nó đã trưởng thành, nó cần có đời sống tình cảm riêng của nó, chứ không theo mãi chị nó được !
Một lần tôi đối diện với nó, hỏi thẳng về bạn gái nó: “Em quyết định chấm dứt với chị phải hông. Cũng được, nhưng con nhỏ chỉ biết có sex mà thôi, hông sớm thì muộn cũng tìm cách chia tay vơi em. Người ta yêu nhau bằng tình cảm trước rồi mới tới sex sau. Nếu ai đó coi trọng sex, là kẻ đó hông yêu thật lòng”.
Nó bèn trả lời : “Chị chưa gặp người đó lần nào, sao biết người ta chỉ nghĩ tới sex ?”.
Tại Sao Tôi Loạn LuânNghe nó nói như vậy, lòng tôi xốn xang vô cùng. Tôi biết giữa tôi và nó không còn gì để níu kéo. Thế là hết ! Mình với nó chia tay nhau. Đôi khi tôi nghĩ không biết có phải vì mình quá dễ dãi với nó, nên nó mới nhàm chán.
Chia tay như vậy, suốt một tháng trời tôi gần như không gượng dậy nỗi, tưởng như trời đất sụp đổ. Cuối cùng, tôi quyết định tìm đến bác sĩ tâm lý, nhờ chữa trị dùm chứng bệnh lệch lạc tình dục mà tôi mắc phải. Theo lời của y, tôi vốn là một người bảo thủ, nhưng vì bị xâm phạm tình dục từ lúc nhỏ nên đã bị gieo ảnh hưởng xấu trong đầu, mang nặng thành kiến với đàn ông và đời sống tình dục của họ. Có hai giả-thuyết-hậu-quả mà ông đưa ra. Một là khi lớn lên tôi sẽ rất sợ tình dục. Hai là tôi rất thích tình dục, nhưng sẽ bị lệch lạc. Tôi biết mình nằm ở giả thuyết thứ hai, giả thuyết thích tình dục nhưng lại mắc phải sự loạn luân, lệch lạc. Ông còn nói với tôi, có thể sự loạn luân của tôi đã làm cho tôi cảm thấy an toàn, vì người tôi chung đụng dù sao cũng là một người thân quen, người mà tôi có ít thành kiến về tình dục nhất. Cuối cùng, ông khuyên tôi một giải pháp: nên dọn đi nơi khác, hãy để thời gian xóa dịu nỗi đau và hàn gắn vết thương lòng, rồi tôi sẽ tìm gặp một người đàn ông mà tôi không mang nặng thành kiến về tình dục.
Hết
Vì sao tôi loạn luân
4 (
6) votes