của Na hiểu là gì? Tkì không muốn Na hiểu lầm Tkì.
– Na… Anh… – không nghe gì về phía bên kia, có lẽ Na đã ngủ hoặc không muốn nghe. Bên phòng của Tkì căng thẳng bao nhiêu thì bên phòng của Mạc Du thì tràng đầy niềm vui bấy nhiêu, tối đó mạc du không ngủ chỉ biết ngắm đôi hạt giấy mà Na tặng cho mạc du, đến nổi du để hai con hạt giấy kế bên để mà ngủ thật ngon.
Buổi sáng đi làm cả Tkì và Na không nói gì cả, đi ăn trưa cũng vậy, cả hai cũng đều im lặng không nói tiếng nào, lúc na gặp mạc du thì vui vẻ nói nhiều biết bao nhiêu còn Na gặp Tkì thì im lặng, tối đó Tkì bức xúc vì cả ngày hôm nay thật nặng nề đối với Tkì. Tkì thấy khó chịu cực kì. Thiên Kì gọi Mạc Du qua phòng nói chuyện.
– Hai gọi em qua có gì không?
– Hai có chuyện muốn nói với em. – mặt Tkì có vẻ căng thẳng – em đừng đi chung với Na nửa?
– hả? – câu nói đó là tan nát lòng mạc du – em thấy đi chung có gì đâu Hai?
– đi chung chứ không phải lúc nào cũng tò tò, Na đâu em ở đó. Gần đây có những điều không hay về em và Na. Hai không muốn nghe bất kì đìều gì bàn tán về em chồng chị dâu
– nhưng Hai àh… – mạc du muốn nói
– tốt nhất là em nên hạn chế đi.
– vậy còn việc Hai đi chung với cô thư kí Lap đó thì sao? – mạc du phản đối
– ờ thì… – Tkì bị dịnh đầu – đó là chuyện riêng của Hai.
– Hai nói vậy Hai nghe được hả? vợ mình thì không đi chung suốt ngày đi chung với cô thư kí.
– Mạc Du! em dám ăn nói với Hai như vậy hả?
– em không có nói sai, em chỉ nói những gì em thấy mà thôi. tại sao hôm qua tới khuya hai mới về đến nhà, Hai giải thích đi.
– Hai đã nói với em qua điện thoại là Lap bị bọn du côn hiếp đáp nên phải đưa Lap về nhà.
– đưa thì về lìên tại sao đến giữa khuya mới về nhà. — lúc đó Tkì rối bời không biết ăn nói với em mình như thế nào – thôi Hai không cần giải thích đâu nhìn tâm trạng hai lúc này là em biết tối hôm qua xảy ra chuyện gì rồi/ – mạc du đóan như thần.
– nhưng Hai không làm gì cô ta cả? – Tkì minh bạch
– haha… không đánh mà đã khai. Hai nghĩ sao nếu Na biết việc này? – mạc du như đang được thế hơn
– chuyện của Hai và Na, Hai sẽ tự giải quyết , còn em . Hai cấm em không được gần gũi hay thân mật với Na nửa.
– Hai! – mạc du kêu lên lòng đau như cắt – em và chị Na không có gì hết, vì thế Hai không cấm được em đâu. Em vè phòng mình đây. – chưa bao giờ Tkì thấy Mạc Du chống đối mình như lúc này, và đây cũng là lần đầu tiên hai chị em cải nhau vì một người con gái, cả Tkì và Mạc Du cảm thấy thật nặng nề làm sao.
Buổi tối ăn cơm cùng cả nhà chỉ có ba người là không cười nói chỉ biết ăn và im lặng đó là Tkì, Na và Mạc Du.
– Ủa? – ba Tkì thắc mắc – hôm nay nhà mình có chuyện gì àh?
– uhm, sao hôm nay không thấy ba đứa cười gì hết vậy? – cô Thi ám chỉ Tkì , Na và Mạc Du.
– ủa? chị Na có chuyện với Tkì và Mạc Du dạ? – Kim nhìn qua Tkì và Mạc Du như thắc mắc
– chị cũng không biết nửa. – Na như người trong cuộc, nên không thể nói.
– thui con no rồi. – Tkì bỏ đủa không ăn nửa, lên trên phòng
– con mới ăn một chút mà Tkì. – cô Thi nói, nhưng Tkì cũng mặc kệ bỏ lên phòng.
– kệ Hai đi, hơi đâu mà cô lo. – mạc du nói như không cảm giác gì cả,
– Mạc Du, con nói gì kì vậy, chị Hai con đó. – Ba nhăn nhó rầy Mạc Du.
– Dạ. – mạc du cuối mặt như biết lỗi của mình, rồi ăn tiếp.
– thôi để con mang chút đồ ăn lên cho Tkì.
– uhm, con đem lên đi, chắc công việc nhiều quá nên nó vậy, còn đừng buồn nó nha. – Giong nói của ông Sơn ấm trầm lạ lùng.
– Dạ, xin phép ba con lên lầu.
Na lên thì thấy Tkì với tâm trạng bực bội nằm xem tivi.
– Tkì anh ăn chút nửa đi.
– thui, anh no rồi. – mắt Tkì vẫn giáng vào TV
– anh và mạc du cải nhau hả? – Na đến ngồi gần Tkì
– một chút thôi.
– có thiệt là một chút không? – Na hỏi thăm tận tình.
– ờ thì…. hơn một chút.
– mà hai người cải nhau về chuyện gì vậy? – Na hỏi thăm tình hình. không lẽ tkì lại đi nói ra sao?
– chỉ là bất đồng trong công việc thui àh.
– uhm, nhưng mà dù là chuyện gì đi chẳng nửa, thi hai người cũng là anh em với nhau, có gì nói chuyện với nhau từ từ, đừng vì nóng quá mà mất tình anh em.
-……..- lúc này Tkì nhìn Na không chớp mắt
– sao anh nhìn em dữ vậy? – na hơi đỏ mặt
– hôm nay cô bé socola cũng biết nói chuyện dữ ta. – Tkì cảm thấy hết bực mình vì mạc du.
– thì em thấy cái nào nên nói thì nói thui. – lúc đó Tkì cảm thấy cái gì đó thật yên bình khi ở bên Na, bàn tay của Tkì từ từ tiến đến bàn tay của Na.
– ơ… anh làm gì vậy…. em còn con nít lắm không biết gì đâu…. – Na rút bàn tay lại, đem khây cơm đưa cho Tkì ăn.
– con nít gì mà hum trước, hun người ta giữa thanh thiên bạch nhật. – Tkì nói theo kỉêu nhái giọng.
– em không nói chuyện với anh nửa, em đi tắm. – Na mắc cở đi vào phòng tắm, Tkì ăn xong rồi cũng đi xuống nhà bếp rửa cái khây thức ăn của mình rồi quay lại phòng.
– Na nè, ngày mai chúng ta phải đến nhà hàng dự tiệc của cô Thi đó.
– uh ha, anh không nhắc chắc em cũng quên,
– uhm. ngày mai mặc đồ đơn giản được mà đúng không anh?
– hử… đâu có được, em mặc những bộ đồ anh mua cho em đó.
– hả? em không thích đâu.
– em cứ mặc đi, lúc đó em sẽ thấy những gì anh nói là đúng.
– tại sao anh cứ bắt em làm theo ý anh hoài vậy hả? – Na nói như muốn thét lên
– tại vì em là vợ của Tkì. kaka… mà vợ của Tkì là phải như thế này thế này và thế này. kaka…- Tkì ôm bụng cười khi thấy cái vẻ mặt của Na cứ nhìn mình như muốn ăn tưoi mình vậy.
Buổi sáng na tỉnh dậy không thấy Tkì đâu cả. Na hỏi Kim, Mạc Du nhưng không ai biết Tkì đi đâu, cuối cùng Na hỏi cô Thi.
– cô ơi, sáng giờ cô thấy Tkì không?
– nó hả? có thấy.
– ủa? Tkì đi đâu vậy cô?
– cô chẳng biết nửa? sáng sớm thấy nó hỏi mà nó không trả lời, nó kiu đi đâu đó, tranh thủ tối về cho kịp buổi tiệc nhà hàng.
– đi đâu vậy ta?
– thui, con đi làm đi, trể rồi đó, nó đi đâu kệ nó đi, tối nó cũng về thôi.
– dạ. con đi đây.
– chị na đi làm hả? để em chở chị đi. – lời đề nghị của Mạc Du.
-uhm, chào cô con đi.
Tkì đi đâu vào sáng sớm vậy nhỉ? mấy đọc giả có biết hog??? ……..
Tkì chúng ta đang ở quê của Na, Tkì đi một mình về thăm mẹ của Na.
– con chào mẹ! – Tkì thấy bà đang quét nhà.
– ủa? Tkì. – bà ngạc nhiên khi thấy Tkì – con xuống có một mình hả?
– dạ. – Tkì lễ phép
– vào nhà đi con. – bà mời Tkì vào nhà.
– hì hì…. lâu rồi con mới xuống thăm mẹ, mẹ khỏe không mẹ?
– uhm, mẹ khỏe lắm, sao con không dẫn Na về.
– àh, hì hì… con đi một mình, không cho Na biết, có gì vài bửa nửa con chở Na về thăm mẹ.
– hì hì… mà sao hôm nay con xuống dưới đây một mình, có chuyện gì hả con?
– àh, con muốn xuống đây xem dân dưới đâu sau thôi, àh con có quà biếu cho lối xóm.
– trời, con xuống là mẹ mừng rồi quà cáp làm gì không biết nửa.
– mẹ àh, con có số tiền này gửi mẹ, mẹ lấy sửa sang nhà cửa nha mẹ.
– Tkì nè,,, mẹ – bà không muốn nhận tiền từ Tkì.
– không sao đâu… mẹ cứ xem đây là tiền của Na, Na là vợ con mà,. tiền con cũng như tiền na thôi.
– mẹ cảm ơn con nhìu lắm Tkì àh.
– hì hì… có gì đâu mà mẹ.
Cả ngày Tkì ở dứơi quê qua chào hỏi mọi người trong xóm, mẹ của Na cảm thấy rất vui, Tkì còn giúp mọi người làm nhiều thứ, tuy không quen lắm, nhưng Tkì cũng cố gắng. Ngó đồng hồ thì thấy đến giờ về nhà, Tkì chào tạm biệt mọi người quay về nhà.
– ủa? Tkì sáng giờ anh đi đâu vậy? – Na thấy Tkì quần áo dơ hết từ trên xuống dưới
– hì hì.. bí mật. thôi anh vào thay đồ đây, ủa? sao em không thay đồ đi.
– em thay rồi.
– không phải bộ này, bộ này nè. – Trong tích tắc cả Na và Tkì, Mạc Du, Kim cùng đến nhà hàng cùng với cô Thi, có cả ba của Tkì nửa.
Buổi tiệc được đãi những món ăn đặc sản rất ngon, có nhìêu đầu bếp nổi tiếng được hội tụ lại đây. cùng các nhà doanh nhân lớn. Và đìêu đặc biệt nhất là cô Thi chính là ban giám khảo cho cuộc thi này, Tkì dẫn Na giới thiệu cho mọi người xung quanh.
– chào mọi người, đây là Na vợ của tôi.
– àh. xin chào chị, hai người nhìn đẹp đôi lắm.
– cảm ơn. – Na chỉ đi theo sau Tkì thôi, không nói lời nào. – ủa? Rờ Mi và Tom. – Tkì phát hiện hai tên vệ tinh.
– uhm, hai người kìa.
– rùi rùi, chúng thế nào cũng tìm Kim cho coi. thôi ta qua bên kia đi em.
– dạ.
– oh, chào Tkì chào Na – giọng của Lap
– ờ ờ.. chào em. – Tkì vẫn còn nhớ cái dụ hôm trước. nên hơi ngượng ngùng.
– ủa? Tkì nói gì cho Na nghe chưa? – Lap như thách thức.
– nói gì là nói gì. – Tkì lắp bắp
– Tkì nói cho Na nghe rồi, không sao đâu. – Tkì không biết tại sao Na làm vậy?
– Na không thấy gì sao? – Lap chỉ thăm dò.
– có gì hay không thì chỉ có Na và Tki biết là được rồi.
– àh. – Lap nở nụ cười khó hiểu -Tkì qua đây đi, ở bên đây có một số doanh nhân họ muốn gặp Tkì đó.
– Tkì lại chút quay lại với Na sau ha. – Tkì bye bye đi theo Lap qua bên kia gặp các doanh nhân, Na cứ nhìn Tkì đi chung với Lap nhưng nét mặt của Na, Tkì không thấy.
– Na – tiếng của Mạc Du
Truyện les Có lẽ ta đã yêu em (cảm động)
3.3 (
4) votes