Chương năm : Phạm lỗi
Lăng Hồ Sung vẫn còn chưa tỉnh rượu , hơn nữa còn đang cố gắng canh tác, mà nữ nhân cũng là thở hổn hển nói ra không rõ ràng. Bởi vậy hắn cũng không nghe rõ nàng nói cái gì, nhưng có từ thật thoải mái thì hắn lại nghe rõ ràng. Nam nhân cũng là thích nhận được sự cổ vũ a,nên đến lúc này hắn càng gia tăng lực hông, sử ra tốc độ kinh nhân. Tay hắn càng không thành thật hoạt động, miệng cũng vừa ngấu nghiến đôi môi nàng.
Nữ nhân một chút cũng không giãy dụa, mà ngoan ngoãn ngênh hợp theo hắn. Tay Lăng Hồ Sung không còn giới hạn sau lưng nữa. Hắn hơi nhích ra thân thể một chút, để vú của nàng lộ ra . Đến lúc này muốn vuốt ve vú của nàng đã thuận tiện hơn nhiều . Hắn một tay ôm đầu nàng , một tay dọc theo lưng nàng, xuống đến eo thon , rồi vòng tới trước bụng thì bắt đầu hướng lên trên. Mỗi lần chuyển động nữ nhân đều lại một tiếng hừ nhè nhẹ kiều mị , nhu mì , cái này càng làm lòng tự tôn hư vinh của hắn vô cùng thỏa mãn. Cảm giác như chỉ cần nàng cao hứng thì bản thân hắn liều mạng cũng đáng, hắn lại càng thêm cố sức. Nữ nhân bị động tác cấp tốc của hắn khiến cho lớn tiếng thở gấp , đến ngay cả nói cũng không thể nói ra được.
Lăng Hồ Sung thấy nàng bộ dạng rất là hưởng thụ , không hề muốn hắn dừng lại. Chỉ có thể nói tình dục đam mê của nàng đã bị hắn hoàn toàn giải khai mà hiện ra. Hắn thầm nghĩ nếu bản thân âu yếm,mơn trớn làm nàng hài lòng, vui sướng như thế. Vậy để cho nàng, lão bà tốt, vô cùng ôn nhu thùy mị lại hiền dịu thể hội hết sự yêu mến của mình đi. Tay hắn tiếp tục hướng trên, rốt cục chạm tới trên vú đỉnh đỉnh mềm mại đàn hồi dừng lại. Hắn thông qua xúc cảm nơi tay có thể cảm nhận được tính đàn hồi cùng mềm mịn, chỉ là hắn có chút kỳ quái, thế nào mà cùng với thời gian ban nãy sờ lại khác nhau? Đôi vú này dường như so với trước đây càng thêm bạo mãn đầy đặn hơn? Lẽ nào thật giống như trong sách nói, vú của nữ nhân càng sờ thì lại càng lớn? Nhưng như thế mới có một đoạn thời gian mà lớn nhanh như vậy thật là cũng không kỳ sao được?
Lăng Hồ Sung tuy rằng cảm thấy có chút khó hiểu, nhưng hắn thật ra vẫn không hề nghi ngờ gì. Hắn tuy nghĩ vú của nàng lớn hơn rất nhiều, nhưng cũng đoán có lẽ là do hắn uống nhiều rượu nên có phần nhớ không rõ cảm giác lúc đầu. Bởi vì hắn chính nghe sư phụ nói, sau khi uống rượu thì rất khó kiềm chế tinh thần của bản thân cùng xúc giác ,phán đoán. Đây là nguyên do những người lái xe sau khi uống rượu rồi gây ra tai nạn chủ yếu gặp phải. Bởi vậy hắn vẫn chính là từng bước hoạt động trên người nàng.
Có lẽ bởi nguyên nhân do men say, Lăng Hồ Sung động tác không biết mệt mỏi, dưới sự lên xuống đặc biệt của hắn, nàng sướng đến ngay cả một tia khí lực nói chuyện đều không có . Lăng Hồ Sung thấy nàng không còn tia sức lực nào mới đem dục vọng tinh hoa bản thân đều phát tiết bên trong động ngọc của nàng. Nàng đến ngay cả cử động một chút cũng không có mà cứ như vậy ngủ thiếp đi. Lăng Hồ Sung vốn dĩ sau khi uống rượu đã hành sự ,thêm là lần đầu tiên , đến bây giờ lại canh tác liên tiếp , cũng làm hắn mệt nhoài. Hắn cũng ôm luôn nàng mà thiếp đi.
Lăng Hồ Sung thẳng đến khi trời đã sáng rõ mới tỉnh lại, hắn nhìn nữ nhân đang ngủ say thì không đành lòng đem nàng đánh thức. Hắn nhìn nàng chính đang vùi đầu vào lòng ngực mình ngủ thì lại kỹ càng nhìn ngắm thân thể của nàng.
Thân thể bọn họ đúng là nắm nằm nghiêng ôm nhau mà ngủ, Lăng Hồ Sung chỉ có thể nhìn được một bên khuôn mặt của nàng cùng một bầu vú. Hắn ôn nhu mà xoa nắn, chà miết của nàng một bên vú lộ ở bên ngoài. Tại lúc tay của hắn tiếp xúc với vú của nàng thì cảm giác có một loại xúc cảm êm ái mềm nhũn, hắn nhịn không được một ngón tay tại hạt châu nhỏ màu phấn hồng trên đầu vú xoay vòng vòng đùa bỡn, lại nhân nhấn nhè nhẹ. Hắn rõ ràng vú nàng không chỉ êm mượt đầy đặn, mà còn căng mẩy, với lại rất co dãn đàn hồi, sờ tại trong tay đúng là cái loại tiêu hồn thực cốt khoái cảm.
Thân thể của nàng không có một chút dư thừa, Lăng Hồ Sung một bên xoa bóp, một bên cùng lúc thưởng thức thân thể gợi dục tuyệt diệu của nàng mà đánh giá. Cặp vú của nàng cân xứng, cao ngất đĩnh lập; cái mông vểnh cao cùng đôi chân thon dài. Đôi môi của nàng đầy đặn mọng đỏ có chút hé mở , lông mi mềm mại thật dài nếu mở ra thật có một loại phong tình khác biệt.
Dưới kích thích âu yếm của đôi bàn tay hắn, trái ô mai phấn hồng trên ngực nàng dần dần cương lên. Hô hấp của nàng chốc lát cũng loạn cả lên. Môi của nàng hơi hé ra, lộ ra hàm răng trắng tinh. Theo miệng hơi hé ra , truyền ra tiếng rên rỉ nho nhỏ. Tay nàng ở trên lưng hắn khe khẽ vuốt ve, lúc này nàng trở nên vô cùng thùy mị , hòa nhã.
Hắn khe khẽ xoa nhẹ một hồi sau đó thì cúi đầu dùng miệng ngậm lấy hạt anh đào nho nhỏ kia của nàng hấp lấy. Hắn thấy nàng nhắm mặt tiếp tục hưởng thụ thì càng mút càng ngày càng có lực, nữ nhân đối với hắn cưng nựng rất là hưởng thụ, cũng nhắm mắt vươn tay nhỏ bé của nàng xoa mái tóc trên đầu của hắn. Lăng Hồ Sung thấy ánh mặt trời giờ cũng đã chiếu vào phòng thì vỗ một chưởng lên mông của nàng nói:
-Lão bà rời giường thôi , mặt trời là chiếu tới mông đít của nàng rồi đấy.
Nữ nhân nũng nịu nói :
-Lão công , để ta ngủ thêm một hồi đi . Chàng đêm qua thật là lợi hại , cơ thể ta đều giống như rời ra hết rồi .
Nhưng nàng nói vừa xong thì đột nhiên cúi đầu xuống, khi nàng thấy rõ người ôm nàng thì hét rầm lên :
-Tiểu Mạn, con mau tới bắt lại tên lưu manh a, tên nam nhân chết bầm con nói nhất định phải gả cho, hắn đem ta cưỡng hiếp đây này.
Lăng Hồ Sung nghe xong kinh hãi , hắn lúc này mới nhìn rõ khuôn mặt của nàng , nữ nhân này đích thị là mẹ của Tiểu Mạn, mà chính “côn thịt” của hắn còn đang trong thân thể của nàng, thoáng cái lập tức hắn nhảy dựng lên, hắn nhìn khắp xung quanh cũng không thấy quần áo của mình, thế mới biết chính mình đêm qua còn là đi nhầm phòng.
Lăng Hồ Sung buổi tối vào trong phòng còn không có đóng cửa, hắn liền bước thẳng ra ngoài, thấy thế mẹ Tiểu Mạn cũng không mặc quần áo nhanh chóng đuổi theo sau hắn. Lăng Hồ Sung cũng không muốn trần truồng mà bỏ chạy, lập tức hướng phòng ngủ Tiểu Mạn, vị hôn thê của nàng đi tới. Hắn đẩy ra cánh cửa chỉ thấy nàng còn đang mặc quần áo,vừa thấy Lăng Hồ Sung thân thể trần đi tới hỏi :
-Chàng thế nào đi ra ngoài cũng không mặc quần áo? Mẹ ta ở ngoài đó kêu cái gì vậy ? Có phải là nhìn thấy chàng thế này ở ngoài không?
Ngay lúc đó thì một nữ nhân phía sau cũng đã tiến vào phòng , nàng tức thì đem Tiểu Mạn ôm lấy khóc lên:
-Con tìm được một nam nhân thật tốt a. Hắn đêm qua đem ta cưỡng gian , ta còn tưởng là cha ngươi, bị hắn làm cả một buổi tối ….Hư.. Hư… Chúng ta bây giờ đem hắn bắt tới đồn công an thôi , không phán hắn mười năm , tám năm tù thì ta không nuốt được cơn giận này . Hắn đêm qua địt ta đến thảm a… Hu….Hu
Tiểu Mạn thấy mẹ ở phía dưới chính là vẫn còn ướt đẫm , nàng liền đưa cho mẹ một cái váy rồi nói :
-Mẹ trước tiên mặc xong quần áo đã. Nếu như cha trở về chứng kiến dạng này của mẹ thì thảm rồi. Cha tuy rất yêu mẹ, nhưng nếu biết mẹ để ông bị cắm sừng thì cha chắc chắn là ly hôn với mẹ đó. Việc này chúng ta từ từ mà giải quyết là được rồi.
Lăng Hồ Sung lúc này một bên mặc quần áo , một bên giải thích rõ nguyên nhân sự tình :
-Ta không phải cố ý , ta tại uống say miệng khô nên tìm nước uống rồi đi nhầm phòng. Ta lầm cô là Tiểu Mạn nên mới cùng cô làm chuyện đó . Bất quá chuyện này vẫn là hoàn toàn do ta sai. Hai người nuốn thế nào thì làm thế được rồi , ta sẽ không phản kháng đâu.
Tiểu Mạn thực sự tin tưởng những gì Lăng Hồ Sung nói . Nếu không thì rõ ràng còn vị hôn thê như nàng sao hắn lại phải đi chơi mẹ của nàng làm gì chứ ? Mẹ tuy rằng rất đẹp , nhưng so sánh với nàng tổng quan còn là kém một chút không phải sao? Bất quá vú của mẹ có lớn hơn một chút , sẽ không phải là hắn coi trọng đôi vú của mẹ mà cố tình đấy chứ ? Nghe nói nam nhân đều thích vú to , bất quá chuyện như vậy đúng là hỏi hắn cũng không tốt lắm. Nàng nhìn đến Lăng Hồ Sung oán hận nói :
– Ta cũng biết chàng sẽ không cố tình, nhưng chàng đã làm ra sự như thế rồi, chàng nói phải làm sao bây giờ ?
Lăng Hồ Sung cúi đầu nói :
-Ta có thể làm sao? Mẹ nàng muốn bỏ qua đương nhiên như thế là tốt nhất rồi. Nhưng mẹ nàng vẫn luôn luôn chán ghét ta , mẹ nàng sao bỏ qua cho ta chứ?
Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp)
3.7 (
6) votes