Thông Tin Truyện
Thảm kịch – Truyện người lớn đêm khuya
Ngày Đăng: 15-02-2017
Tác Giả:
Tình Trạng Hoàn Thành
Tủ Truyện Thêm Chương

Thảm kịch – Truyện người lớn đêm khuya

chỉ còn như cái xác không hồn. Mọi phản kháng, chống cự của họ đều bị vô hiệu hóa dễ dàng bởi những tên cuồng tặc say máu. Tên …

Đọc Tiếp DS Chương Bình Luận
4.0
1,050,008 total
5
80%
4
60%
3
40%
2
20%
1
15%

chỉ còn như cái xác không hồn. Mọi phản kháng, chống cự của họ đều bị vô hiệu hóa dễ dàng bởi những tên cuồng tặc say máu. Tên Sắt banh miệng Gia Thư ra, ấn “kèn” vào. Một lần nữa, Gia Thư phải qùy dưới chân một tên súc sinh để thực hiện hành động dơ bẩn nhất. Tuy “đồ chơi” của tên dã thú này chỉ như của em bé nhưng nàng đã lợm miệng vì mùi hôi thối nồng nặc của nó. Hắn nắm đầu nàng, ấn hạ bộ vào, miệng nhịp “một…hai…một…hai”. Nước mắt nàng chảy xuống ướt đẫm dương vật hắn. Sau đó, hắn đẩy đầu nàng ra, ấn đầu bà Lê vào. Chắc chưa đã, hắn bắt hai mẹ con cùng liếm dọc theo “củ dưa chuột” của hắn. Lần đầu tiên, mẹ con bà Lê cùng qùy dưới chân một tên hạ đẳng để cùng thực hiện một hành vi. Hai mẹ con áp sát đầu vào nhau, tóc tai rối bời. Hai cái lưỡi nhiều lúc chạm nhau, gây một cảm giác kỳ cục và cay đắng. Tên đốn mạt nhìn lên hình “Bác” đang treo trên tường ( tất cả mọi nhà đều phải treo ), nhếch “mồm” cười đểu giã, ngụ ý nhờ có “chính sách tàn độc” của Bác mà “chúng cháu” mới “thoải mái” như ngày nay. Trong hình, “Bác” nhe răng lên cười “cố chơi nữa đi các chú, Bác chẳng may ngủm sớm, các chú đụp thay phần Bác”. Thế rồi, chẳng bao lâu, một dòng “sữa” lỏng lét ( chắc do ăn nhiều mà không đủ chất ) của “anh bộ đội cụ Hồ” xả vào mặt mày hai mẹ con như vòi sen. Những tràng cười man ri mọi rợ vang lên. Sau đó, khi những tiếng sặc sụa chưa kịp dứt thì lập tức, một đống “que củi” “made by Ho Chi Minh” đang chực chờ xung quanh lập tức táp vào. Thế là lần này, thay vì cùng đám bạn chiến hữu, bà Lê cùng cô con gái ruột, thay vì được mãn nguyện “làm nhạc công”, lại bị qùy dưới chân một đám ô hợp ( thay cho đám đĩ đực khi xưa ), banh miệng, nhắm mắt mà “thẻn kồi”. Ôi ! nhục nhã và cay đắng biết nhường nào ! Đêm đó, hai mẹ con “được bồi bổ bằng những tràng sữa” giặc thù. Sau khi thỏa mãn thú tính, bọn chúng phe phẩy bỏ đi, có tên còn quên gài cả nút quần, bỏ lại hai cái xác thối rữa về tinh thần. Những bợn tinh chảy dài trên miệng hai mẹ con. Dù già hay trẻ, trong hoàn cảnh này, chẳng người phụ nữ nào “còn đủ” dũng khí để mà “tận hưởng hương vị ngọt ngào”, chẳng ói ra mật là may lắm rồi…

Bà Lê quờ quạng bàn tay lau đi những dòng tinh khô cứng trên mặt con gái. Gia Thư ngẩng mặt lên trời, thở từng cơn nặng nhọc như người hấp hối. Hai mắt nàng từ từ khép lại và ngất đi. Bà Lê lồm cồm bò dậy, lết vào phòng ngủ, lôi tấm ra giường ra. Trong tư thế lõa thể, bà trèo lên ghế, móc tấm ra qua chốt quạt trên trần, cột lại làm thành một dây thòng lọng. Xong bà qùy xuống trước mặt con, mọi vẻ thảm não và tuyệt vọng đều hiện lên ánh mắt. Đó là cái nhìn của trân trối và bi ai. Một giọt tinh trào ra, rơi lỏng tỏng trên miệng bà. Bà nhìn lên bức di ảnh Đại tá Mạnh, lờ đờ như bông hoa đang tàn úa. Bà không còn nước mắt để khóc nữa. Đêm nay là quá đủ cho thanh danh và nhân phẩm của một con người, chứ chưa nói đến một quá phụ quyền qúy như bà. Lẽo đẽo leo lên ghế, bà Lê nhanh tay tròng thòng lọng vào đầu, như muốn nhanh chóng vĩnh viễn quên đi thảm cảnh kinh hoàng vừa xảy ra…

“Mẹ ơi… đừng mẹ ơi…huhuhu”, tiếng rên thảm thiết của Gia Thư làm bà Lê chồn chân. Bà quay lại nhìn con, đứa con thân yêu bé bỏng đang nằm dưới kia trần trụi như mình, sức tàn lực kiệt đến nổi không bò dậy được, chỉ còn hỗn hển vài ba hơi tàn úa. “Mẹ ơi…đừng… đừng… bỏ con…huhuhu”, tiếng khóc nức nở quặn lòng của Gia Thư như vang dội tâm thức bà luật gia. Tiếng khóc như thể tiếng gào, bất lực trong cơ thể bất động. Nàng chẳng còn chút hơi sức nào để ngăn chặn mẹ mình, ngoài vài ba tiếng réo gọi từ bản năng vốn chứa chan tình mẫu tử. Bà Lê đắn đo. Giờ đây, bà đứng trước hai lằn ranh sinh tử, thật mong manh, chỉ cần bà nhón chân một bước, mọi thảm kịch sẽ kết thúc với bà nhưng hỡi ôi, nó nào đã buông tha bé Thư đáng thương đang vẫy vùng cầu cứu ?! “không, mình không thể chết được. Không thể bỏ bé Thư lại được. Chúa ơi, Đức Mẹ ơi, Thánh Thần ơi… con đuối quá rồi… đuối quá rồi…huhuhu”. Bà Lê vừa khóc vừa đưa hai tay lên nắm sợi dây ngay cổ. Gia Thư tan nát trái tim, hồn siêu phách lạc, cô sợ mẹ mình đang “kinh động” sẽ làm bậy…

Thế nhưng như được Ơn Trên soi sáng, bà Lê từ bỏ ý định dại dột kia đi. Bà tụt xuống, ôm con mình. Hai mẹ con ôm nhau khóc nửa nở như chưa bao giờ khóc. Trời đất bỗng nổi cơn thịnh nộ, sấm chớp đánh vang trời nhưng lại chẳng có giọt mưa nào, phải chăng tiếng khóc ai oán của hai mẹ con bà Đại tá là trận mưa thấm đẫm nhân gian, nhuộm đầy máu, oan khốc và bi thảm nhất ?
“khăn tang nào che ngang đầu những kiếp người một đời giông bão ? trong binh lửa, giữa oán thù hằng cầu mong đến khi bình an… Ai đâu ngờ, sau tiếng súng, đời lại thêm một thời nát tan. Non sông buồn, đã điêu tàn, thêm máu lệ chứa chan một lần…” ( nhạc phẩm “TÔI CỐ BÁM” – nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn )

Đầu những năm 90, chính quyền CS bắt đầu mở cửa cho Việt kiều về nước. Một số ít bắt đầu lục tục về thăm quê hương, dù trong lòng vẫn thấp thỏm nơm nớp lo âu. Chỉ cách đây không lâu, chúng còn gọi họ là “bọn phản bội tổ quốc” ( ?! ). Trong số ít người tiên phong ấy, bạn tôi, trung úy Đồng Khôi Nguyên, tiểu đoàn 5 Thủy quân lục chiến, có kể lại một câu chuyện cảm động tại quê nhà như sau :

“Đầu năm 1992, mình về thăm Sài Gòn. Đi trên đường phố, lòng dạ không khỏi xốn xang. Thủ đô năm xưa giờ đói nghèo lạc hậu không thể tả. Đường phố bát nháo, thỉnh thoảng mới có vài chiếc xe hơi. Đa số dân đi xe đạp hoặc khá hơn là ba chiếc Dame cũ. Ai cũng ốm tong ốm teo, mặt mày hốc hác. Người buôn gánh bán bưng tràn lan khắp đầu đường cuối hẻm. Có một lần, mình dẫn vợ con vào một quán phở. Đang ăn thì có một ông bán nhang, cụt một giò, lê lết bước vào mời chào. Mình ngoắc ông ta lại, định biếu một số tiền nhưng trời ơi, khi lại gần mới nhận ra, đó là trung tá Lê Nguyên Minh, tiểu đoàn trưởng cũ của mình. Mình mừng quá ôm chầm lấy ông. Nhìn vị chỉ huy tàn phế, tóc tai bạc trắng, mình không thể ngăn được nước mắt. Mình mời ông ăn một tô phở đặc biệt, nhìn dáng vẻ của ông, mình biết ông rất nghèo khổ. Ôi vị chỉ huy anh dũng ngày nào, giờ tàn tạ như thế sao ?! Mình hỏi “trung tá vẫn nhớ em chứ ?”. Ông nheo mắt nhìn mình, có lẽ thời gian đã xóa mờ tất cả. Mình nói “em là trung úy Đồng Nguyên Khôi, trung đội trưởng trung đội 2 tiểu đoàn 5 Thủy quân lục chiến của trung tá nè. Hồi đó đánh trận Cổ Thành, lúc trung đội 2 Phượng Hoàng của em bị bao vây, trung tá đã nhào vô kéo em đang bị thương, lôi ra ngoài đó… trời, trung tá không nhớ em sao ?” vừa nói mình vừa muốn khóc. Vợ con, mọi người trong quán đều dòm mình nhưng mình chẳng quan tâm ai cả. Lát sau, trung tá nói “A, cậu Khôi “cắn vá” phải không ?”. Mình mừng rỡ kêu lên “dạ đúng rồi, em nè trung tá” ( trung úy Khôi, hai tay đều bị “cắn vá” ). Nước mắt tuôn rơi, mình xúc động quá, sau đó mời trung tá ra một quán cà phê, hai tướng sĩ cùng tâm sự. “nhìn trung tá bây giờ, em đau lòng quá !”. Trung tá cười buồn “biết sao bây giờ hả cậu ? Mình cũng mừng cho cậu cũng như những anh em khác đã được an cư lạc nghiệp”. “Trung tá bị thương năm nào vậy ?”. “Sau khi VC chiếm Sài Gòn, mình bị chúng đưa ra ngoài Bắc học tập. Khi đó, thấy chúng đối xử tàn nhẫn với anh em mình quá, mình chịu không nổi đứng lên phản đối. Mình nói “các ông là đồ tàn ác, bịp bợm, xảo trá, nói là giải phóng dân miền Nam, nhưng tôi chỉ thấy các ông biến dân chúng tôi từ cơm no áo ấm đến thê lương điêu tàn như bây giờ. Giải phóng là như thế này hả ?”
Thấy thế, chúng bắt mình gia nhập toán gỡ mìn, chỉ với một cây sắt và một cây xẻng. Với hình thức bức tử ấy, mình bị như thế này cũng là may rồi, nhiều anh em, xác đã không còn nguyên vẹn. Sau đó, khi được thả ra, mình đi bán nhang đến tận bây giờ”. “Sao trung tá không làm đơn xin H.O. ?”. “Mình bị giam chưa tới 2 năm thì bị tật nguyền rồi nên đâu đủ thời gian 3 năm”. Mình bùi ngùi cho thân phận trung tá, vị chỉ huy dũng cảm ngày xưa. “nhiều anh em trong tiểu đoàn mình đang định cư bên Mỹ, khi về đó, em sẽ kêu gọi họ đóng góp giúp đỡ trung tá”. Trung tá cười “cám ơn cậu, mình khổ thì không sao, chỉ tội vợ con. Nếu được thì nhờ các cậu cũng giúp cho anh em quân đội mình, biết bao người còn thảm cảnh hơn tôi, lây lất ngày đêm ngoài đường phố, con cái bị cấm đến trường, ngu dốt, thất học. Và nên nhớ, hãy luôn tự hào, chúng ta đã từng là lính Việt Nam Cộng Hòa”. Sau khi giúp một ít tiền cho trung tá, mình cáo biệt ra về. Sau đó, mình vận động anh em gởi tiền đều đặn về cho trung tá và một số chiến hữu khác. Năm 96, Trung tá qua đời”.

Xin cúi mình trước anh linh Trung tá Minh và những tử sĩ vô danh đã hy sinh cho Tổ quốc. Họ sẽ mãi mãi không bao giờ bị lãng quên.
• PHAN NÔNG “TÁI XUẤT GIANG HỒ”

Cái đêm oan nghiệt ấy đã gây một cú shock không thể nào quên với hai mẹ con bà Lê. Họ đau đớn, dằn vặt trong cái rọ xã hội này. Cuộc sống lây lất tiếp diễn trong sự hoang mang tột cùng. Giáo sư, bác sĩ, nghị sĩ oai phong ngày trước giờ đều ra đường đạp xích lô, bán lạc- xoong. Ai cũng như ai nên họ không thấy “xấu hổ” gì cho lắm. Còn bà Lê thì nhờ được người quen

Thảm kịch – Truyện người lớn đêm khuya
1.6 (5) votes


Leave a Comment

Open

Close


truyen sex cha con moi nhattruyen sex chuyen nha ba maitruyen 16 fulltruyen me vo yeu con retruyen sex dung thuoc kich ductruyeện hentai màutruyên sex lestruyen sẽ tre emtruyen tsunade hentaitruyen sex me cua bantruyện sex đêm tân hôntruyen nguoi tinh 18truyen sex voi chi gaitruyen sex u40truyen sex say ruoutruyen sẽ co giaotruyen sexsachiep dai tapdoc truyen sex hiep dam vo bandoc truyen tranh hentai 3dtruyện sex hồ lytruyen sex me toi dam dangtruyên sex hoat hinhtruyên tranh set cô bé quoang khăn đỏtruyen sex me vo nung lonham muon loan luanchuyen 18truyện hetai em trai tìm hiểu tình dục rồi lôi chi gái ra hiếpchuyen xes chên đảo hoang/tag/gai-cap-3/truyen sex co daitruyện séc ngắnhentai bach tuyettruyện sex nhìn trộmsex thoi vua chuatruyen sex nua dem hung tinhmuc luc truyen coi thien thaiTruyện Tranh Hentai Mẹ Vợ Nô Lệvo ky trieu minh ban fulltruyen hentai truong hoctruyen sex công sởtruyen nha ba mai chap 4xnxx nảutotruyen nguoi lon co thu ky xinh depchuyện nhà bà mai phần 2truyện sex kèm ảnhhiep dam diep vienTruyen sex coĩ thiên thaitruyện sex hình ảnhtruyen hentai khong chetruyen tranh co vo nho xuka cua nobitatruyen sex gai van phongtruyen sex hot me .comtruyensex co trangtruyen sex chi em ruotdoc truyen 18 cuc damtruyen sex liem lontruyện sex bố chồng con dâu truyen tran hentai chồng váng nha em la cà với ông hàng xómtruyen gay anh relần đầu đóng phim sextruyen sex tre nhophim sex pha trinh em vodoc truyen dit nhautruyen ba chau dit nhautruyen sex benh hoantruyen sex dit ban votruyen hentai bulmanứng lồn mong manhtruyện sex em chồng và chị dâutruyen sex kem anhtruyện hiếp dâm chị dâuhentai hiep dam nu sinhtruyen hen tai 7 vien ngoc rongtruyen sex hien taitruyen sex benh vienTruyện hentainghe thuat mut lonTruyện sex hiếp dâm tứ đại mỹ nhânaudio truyensexTruyen sex xxx loan luan me con truyện hentai narutotruyện tranh hentai cho kẹ uống thuốc mêtruyen sex du me votruyen sex that long con yeu metruyen18.mobitruyện sex kích dụctruyen sex nứngĐoc truyên onlie hentai anime mò bóp vú nử sinh đang ngủ chảy sửa animetruyện sex có thật 100truyen voz sexnghe truyen sex radiotruyện mút lồnchaien nổi giậntruyen du gai con trinhtruyen sex lam tinh voi sep anh hentaiMe vo chup len hai vo chong xxx me vao lam luonscarlet witch hentai