cũng xót thương. Một hôm vua Hùng Vương đi qua chỗ ấy, nhân dân đem chuyện kể lại cho vua nghe và vua đích thân đến xem. Vua bèn bảo quân sĩ lấy lá cây leo và lấy quả ở cái cây không cành đó nghiền với nhau xem sao thì thấy mùi vị cay cay. Nhai thử thì thấy thơm ngon, khi nhổ nước lên tảng đá thì thấy bãi nước biến dần ra sắc đỏ. Rồi từ đó nhân dân gọi cây không cành ấy là cây cao, còn dây leo kia là dây trầu, lại lấy tảng đá ở bên đem về nung cho xốp để ăn với trầu cau cho miệng thơm, môi đỏ.
Tình duyên của ba người tuy đã chết nhưng vẫn keo sơn, gắn bó thắm thiết, rồi từ đó cho đến sau này, trong mọi sự gặp gỡ của người Việt người ta thường đem miếng trầu ra để làm đầu câu chuyện, để bắt đầu mối lương duyên, và những khi có lễ cưới hỏi thì miếng trầu, miếng cau đã trở nên làm thứ thiết yếu.