mái nhà với một cặp đồi truỵ như các người. Hãy đi đi và hãy làm những chuyện đụ đéo vô luân ấy ở cái nơi nào khác đi.”
“Đây không phải là căn nhà của riêng anh, Ernest,” mẹ vẫn hoàn toàn điềm tĩnh. “Đó là tài sản chung. Nếu tôi ra đi, một số tiền phù hợp phải trả là điều cần thiết anh nên làm.”
Cha biết là mẹ đã đúng, và lầm bầm về việc mời luật sư của ông đến.
Từ hôm đó, mọi việc tiến triển khá nhanh chóng. Anna đi tìm mua một ngôi nhà khác, và chúng tôi cùng dọn đến đó. Ngay sau đó, quý cô trẻ trung, chủ nhân chiếc quần lót lọt khe của cha tôi cũng đến với ông trong căn nhà cũ.
Khi tôi ngồi viết những dòng này, Anna đang có thai đã 7 tháng và trông rất đáng yêu. Thực sự, Anna vẫn rất đẹp, tôi thầm nghĩ, nếu chúng tôi mạo hiểm có thêm một cái bầu nữa trong tương lai? Tôi cần phải bàn bạc với nàng cụ thể hơn.
THE END
Hòn đảo giông bão
3.2 (
9) votes