Chuyện dâm loạn của những ông vua Trung Quốc : loạn luân anh chị em họ, các bà thím, bà dì, cháu gái, em vợ cho tới cô ruột.
Từ những ông vua trăm mưu ngàn kế cưỡng đoạt con dâu
Sở hữu tam cung lục viện với bạt ngàn những mỹ nữ, vì vậy, chuyện loạn luân thường xảy ra nhất trong chốn hậu cung của các Hoàng đế cổ đại Trung Quốc có lẽ là chuyện cha cướp vợ của con. Coi mình là “con trời”, là kẻ thống trị và sở hữu cả thiên hạ, thành ra, một khi các vị Hoàng đế đã “vừa mắt” thì họ bất chấp tất cả để có thể đưa những cô con dâu xinh đẹp vào cung hầu hạ.
Tuy nhiên, vào thời phong kiến, việc “sủng hạnh” con dâu là việc không lấy gì làm vẻ vang và phù hợp với luân thường đạo lý. Do vậy, để có thể chiếm đoạt được người đẹp, các Hoàng đế cũng phải tìm đủ trăm phương ngàn kế.
Chuyện Hoàng đế “cướp con dâu” nổi tiếng nhất có lẽ phải kể tới Đường Minh Hoàng, ông vua đa tình nổi tiếng trong lịch sử triều đại nhà Đường. Nhắc tới Đường Minh Hoàng, hẳn nhiều người sẽ nghĩ ngay tới câu chuyện tình giữa vị Hoàng đế này với mỹ nhân Dương Ngọc Hoàn, hay còn gọi là Dương Quý phi, câu chuyện tình từng làm tốn nhiều giấy mực của các sử gia cũng như các thi sỹ, văn nhân từ cổ chí kim.
Tuy nhiên, có lẽ ít người biết rằng, Dương Ngọc Hoàn không phải là một quý phi được tuyển vào cung theo cách “truyền thống” mà vốn là con dâu được cưới gả đàng hoàng của ông vua đa tình này.
Dương Ngọc Hoàn sinh vào năm 719, quê gốc ở tỉnh Tứ Xuyên nhưng vì cha mẹ mất sớm nên được gửi đến sống tại nhà bác ruột ở Kinh đô Lạc Dương của nhà Đường. Năm Khai Nguyên thứ 23, tức năm 736, trong một cuộc tuyển chọn mỹ nữ cho ngôi vị Vương phi, Vũ Huệ Phi, một phi tần của Đường Minh Hoàng đã chọn Ngọc Hoàn làm vợ của hoàng tử thứ 18 là Thọ Vương Lý Mạo.
Dương Ngọc Hoàn trở thành Thọ Vương phi năm 17 tuổi. Như vậy, xét về thân phận và vai vế, Dương Ngọc Hoàn là con dâu chính thức của Đường Minh Hoàng. Thế nhưng, chỉ một thời gian ngắn sau đó, cũng chính cô con dâu xinh đẹp này lại trở thành ái thiếp trên long sàng của Đường Minh Hoàng.
Sự việc bắt đầu khi Vũ Huệ Phi, ái thiếp được sủng ái nhất trong số 59 cung phi của Đường Minh Hoàng qua đời vì bạo bệnh. Đường Minh Hoàng vì vậy rất buồn rầu, ngày đêm không ăn không ngủ. Chủ buồn phiền, tất đầy tớ phải lo. Vì vậy, bọn thái giám hầu cận Đường Minh Hoàng, nhất là Cao Lực Sỹ chạy vạy khắp nơi, tìm đủ mọi cách để giải khuây cho chủ. Một hôm, khi qua phủ Thọ Vương, Cao Lực Sỹ nhìn thấy Thọ Vương Phi nhan sắc hơn người thì mừng lắm, nghĩ rằng, cô gái này có thể thay thế vị trí của Vũ Huệ Phi trong hậu cung của Đường Minh Hoàng.
Nhân buổi hầu vua, Cao Lực Sỹ nói với Đường Huyền Tông rằng, Thọ Vương Phi nhan sắc tuyệt trần có thể nói là “khuynh nước khuynh thành” và nhất là dung mạo rất giống với Vũ Huệ Phi vừa mất. Việc Dương Ngọc Hoàn có giống với Vũ Huệ Phi hay không thì không ai biết, tuy nhiên, Huyền Tông vì lời tiến cử của cận thần Cao Lực Sĩ cũng cảm thấy rất tò mò. Huyền Tông sai họ Cao truyền chỉ triệu Thọ Vương Phi vào cung Ôn Tuyền để xem tận mắt.
Người ta nói rằng, ngay từ lần gặp đầu tiên ở cung Ôn Tuyền, Đường Minh Hoàng đã chết mê chết mệt cô con dâu họ Dương. Đường Minh Hoàng rất muốn có được người đẹp, tuy nhiên, Ngọc Hoàn đã là gái có chồng, mà theo danh phận chính thức thì lại là con dâu của Huyền Tông. Vì vậy, thân là một Hoàng đế, Đường Minh Hoàng không thể ngang nhiên cướp vợ của con “giữa ban ngày” được. Nhưng cũng vì thế mà Huyền Tông lại đâm ra buồn phiền, mất ăn mất ngủ. Lúc này, Cao Lực Sĩ lại thay Huyền Tông nghĩ ra một cách “thập toàn thập mỹ”.
Theo kế sách của Cao Lực Sỹ, Đường Minh Hoàng hạ lệnh cho Ngọc Hoàn làm ni cô trong chùa để tỏ lòng hiếu thuận với Vũ Huệ Phi vừa mất. Một thời gian sau, khi mọi người đã quên mất vị Thọ Vương Phi xinh đẹp, Đường Huyền Tông mới sai người bí mật đưa Dương Ngọc Hoàn vào cung, phong làm Dương Quý Phi. Từ đó, Huyền Tông cùng Dương Ngọc Hoàn ngày đêm quấn quýt bên nhau. Câu chuyện tình huyền thoại và đình đám giữa Đường Minh Hoàng và Dương Quý Phi nổi tiếng trong lịch sử cũng bắt đầu từ đó.
Thực ra, chẳng phải chờ tới thời nhà Đường mới có chuyện Hoàng đế cướp vợ của con. Từ thời kỳ Xuân Thu Chiến Quốc, đã có những vị quân vương vì người đẹp mà sẵn sàng giết chết cả con trai ruột của mình.
Người đầu tiên chính là Sở Bình Vương, ông vua của nước Sở. Vì muốn kết thân với nước Tần khi đó đang rất mạnh, Sở Bình Vương mới sai sứ giả mang vàng bạc sang hỏi công chúa nước Tần là Mạnh Doanh cho Thái tử Kiến, con trai của mình.
Khi sứ giả trở về, Sở Bình Vương hỏi: “Nhà người đã trông thấy mặt công chúa chưa? Nhan sắc thế nào?” Vị quan trả lời: “Mắt thần nhìn gái đẹp đã nhiều nhưng chưa từng thấy ai đẹp như nàng Mạnh Doanh. Trong cung nước Sở chẳng có ai sánh kịp đã đành, ngay những trang tuyệt sắc ngày xưa như Đắc Kỷ, Ly Cơ e rằng cũng chỉ là tiếng đồn mà thôi, chứ so ra thì nàng Mạnh Doanh đẹp muôn phần họ chưa chắc đã được một”. Nghe vị quan nói vậy, Sở Bình Vương buồn rầu rồi than rằng: “Ta làm vua làm gì cho uổng. Không được gặp người đẹp ấy cũng phí một đời”.
Nghe thấy Sở Bình Vương than thở như vậy, vị quan nọ mới bày cách cho vua khi đón nàng Mạnh Doanh về nước Sở thì đưa thẳng vào hậu cung của mình rồi dùng một cô gái khác mạo danh là Mạnh Doanh đưa vào cung của thái tử Kiến. Thái tử Kiến chưa bao giờ gặp công chúa Mạnh Doanh vì vậy chắc chắn sẽ không biết việc này. Mặc dù cũng thấy chuyện đánh tráo vợ của con này không hợp với luân thường, nhưng vì muốn sở hữu người đẹp, Sở Bình Vương quyết định nghe theo lời của tên cận thần.
Sợ thái tử Kiến phát hiện chuyện đánh tráo nên từ khi có được người đẹp Mạnh Doanh, Sở Bình Vương cấm tiệt không cho phép thái tử tùy tiện vào cung. Sau đó, vẫn sợ mọi chuyện sẽ bại lộ, Sở Bình Vương mới sai thái tử Kiến đi trấn giữ tận vùng biên ải xa xôi. Còn hoàng hậu, mẹ thái tử Kiến bị Sở Bình Vương phế bỏ rồi lập nàng Mạnh Doanh xinh đẹp lên làm hoàng hậu.
Cô con dâu xinh đẹp là Mạnh Doanh không biết là bị đổi chồng nhưng chẳng hiểu vì chuyện gì khuôn mặt lúc nào cũng buồn rầu. Sở Bình Vương không đành lòng nhìn người đẹp mày châu ủ rột mới hỏi rõ nguồn cơn thì nàng đáp: “Thiếp vẫn mơ tưởng lấy chồng thì vợ chồng vừa đôi phải lứa với nhau. Khi vào cung thiếp mới biết bệ hạ đã nhiều tuổi. Thiếp không dám oán bệ hạ, chỉ hận là mình sinh sau đẻ muộn quá!” Nhà vua nghe xong nói: “Ta dù già nhưng nàng lấy được ta thì được làm chánh hậu sớm đến mấy năm”.
Nghe thấy lạ, Mạnh Doanh mới dò hỏi các cung nữ mới biết chuyện đánh tráo con dâu của Sở Bình Vương. Mạnh Doanh buồn rầu cứ khóc thầm mãi. Về sau, Sở Bình Vương hứa sẽ lập con trai nàng làm thái tử, nàng mới nguôi dần. Tuy nhiên, để lập con của Mạnh Doanh làm thái tử, Sở Bình Vương buộc phải phế bỏ ngôi vị thái tử của Thái tử Kiến. Thế là, Sở Bình Vương để chiều lòng người đẹp và có lẽ cũng để khỏi ngượng mặt với đứa con bị mình cướp mất vợ nên đã gán cho Thái tử Kiến tội làm phản, cho người truy sát khắp nơi rồi giết chết.
Một ông vua khác cũng vì người đẹp mà giết cả con ruột của mình là Vệ Tuyên Công. Khi chưa lên ngôi vua, Vệ Tuyên Công đã vụng trộm với một người thiếp của cha mình là Di Khương. Đến khi lên ngôi, Tuyên Công bất chấp mọi lời can ngăn của quần thần, lập Di Phương làm Chính phi rồi phong cho con trai của Di Khương là Cấp Tử làm Thái tử.
Đến năm Cấp Tử được 16 tuổi, Vệ Tuyên Công cho người sang hỏi cưới Công chúa nước Tề là nàng Tuyên Khương về làm Thái tử phi. Tuy nhiên, tới khi nghe nói rằng nàng Tuyên Khương là một mỹ nữ nhan sắc tuyệt trần thì Vệ Tuyên Công lại không thể kiềm chế được dục vọng của mình và quyết định chiếm cô con dâu tương lai về làm của riêng.
Vệ Tuyên Công sai người làm một cái đài thật đẹp gọi là Tân Đài rồi cho đưa nàng Tuyên Khương lên ở trên đó. Để thuận tiện cho việc chiếm đoạt con dâu, Vệ Tuyên Công sai Cấp Tử đi sứ nước Tống còn mình thì về Tân Đài ăn ở như vợ chồng với Tuyên Khương. Khi Cấp Tử đi sứ trở về thì thái tử phi vợ mình nay đã trở thành mẹ kế, thứ phi của vua cha mình. Tuy nhiên, tấn bi kịch của ông vua hoang dâm vô độ này chưa dừng lại ở đó.
Ăn ở với Vệ Tuyên Công, Tuyên Khương sinh được hai người con trai. Vì muốn giành ngôi thế tử kế thừa ngai báu nước Vệ cho con trai mình lại ngại vì chuyện từng là vợ nay lại thành mẹ kế nên Tuyên Khương tìm mọi cách để giết Cấp Tử. Tuyên Khương nói với Vệ Tuyên Công rằng: “Cấp Tử cố tình làm nhục thiếp. Nó nói ‘mẹ ta là vợ của ông nội mà cha ta còn lấy được huống hồ Tuyên Khương vốn thực là vợ ta, chẳng lẽ ta không lấy được sao, chẳng qua ta chỉ cho cha mượn đỡ mà thôi”.
Nghe dèm pha nhiều lần, Vệ Tuyên Công cuối cùng cũng không chịu được sai người đi giết Cấp Tử. Con của Tuyên Khương là công tử Thọ không ngăn được bèn lập mưu lừa bọn sát thủ để chết thay anh. Cấp Tử biết chuyện, đau đớn quá, cũng tự giơ đầu cho chúng chém nốt.
Vệ Tuyên công nghe tin cả hai con trai đều bị giết thì ngã vật ra giữa long sàng, kêu lớn: “Đứa con gái nước Tề đã hại cả nhà ta rồi”. Từ đó Tuyên Công sinh bệnh, chỉ nửa tháng là chết trong sự buồn phiền và uất giận đối với Tuyên Khương. Nhưng có lẽ ông vua nước Vệ quên mất rằng, không phải Tuyên Khương mà chính sự dâm
Chuyện dâm loạn của những ông vua Trung Quốc
Đánh giá bài viết