ngáp dài.
– Hiểu gì không mà cười? – Mình tò mò.
– Hiểu chứ. – Cô nàng gục gặt – Nào giờ Uyên toàn coi phim vầy không mà.
– Chi vậy? Mắc gì không coi có phụ đề tiếng Việt cho dễ hiểu?
– Dịch ra không hay, với lại coi thế này nhân tiện luyện English luôn, rất có lợi.
– Ờ, nghe cũng có lý.
Hiện giờ, đi xin việc ở đâu cũng đòi hỏi bằng cấp tiếng Anh, trình độ mình chỉ dừng lại ở khoản “I love you”, “fuck you”, giờ nghe cô nàng nói vậy cũng thấy có chút hứng thú, cố căng tai tập nghe.
Tất nhiên là với khả năng có hạn của mình thì làm sao hiểu được gì. Sau một hồi cố gắng vô ích, mình bực bội phẩy tay:
– Chả hiểu nổi, mở phim khác có phụ đề đi!
Uyên lườm mình:
– Lãng, ta đang coi tự nhiên biểu tắt!
– Chứ T đâu hiểu…
– Thì T lên phòng tự mở coi đi, ai bắt coi chung đâu mà nói!
– Ừ, nhớ đuổi đó!
Mình quê xệ, nhổm dậy tính bỏ lên lầu, đúng lúc này phim chuyển tới một trường đoạn rất nóng bỏng.
Cặp đôi yêu nhau vừa dọn sang ngôi nhà mới, cô bồ đang nấu ăn thì anh kia đi xuống, hai người ôm hôn nhau, âu yếm túi bụi.
Trong phim đã vậy, ngoài này không khí càng thêm kỳ quặc.
Mình vừa nhổm lên, thấy cảnh hot liền theo thói quen ngồi lại, mắt dán chặt vô màn hình, tay xoa xoa cằm khoái chí.
Uyên yên lặng theo dõi, không tỏ thái độ gì, cũng không ngại ngùng tua qua, nhưng mình lén liếc qua phát hiện mặt cô nàng hơi đỏ lên, hơi thở nhẹ như tơ.
Cặp đôi trong phim sau một lúc hôn hít, âu yếm sờ soạng, lúc này đã ngã lăn ra sàn nhà, bắt đầu màn cuồng nhiệt.
Tim mình đập mạnh.
Thực ra, những cảnh thế này với mình quá bình thường, thậm chí còn không đủ đô. Nhưng đó là lúc bình thường, còn hiện giờ mình đang ngồi cạnh một cô gái rất xinh đẹp, tràn đầy sức sống, trong một ngôi nhà chẳng có bất kỳ ai khác.
Hoàn cảnh khác, thành ra tâm trạng mình cũng khác, chợt trở nên kích động, hưng phấn lạ thường.
Bất giác, bàn tay mình không tự chủ được, rón rén đưa qua chạm lên mái tóc còn hơi ướt của Uyên, có lẽ cô nàng vừa tắm lúc sáng nên vẫn chưa khô.
Uyên ngồi im, không hề phản ứng, cũng không đẩy tay mình ra, chỉ là cơ thể cô nàng run lên nhè nhẹ.
Những ngón tay mình bắt đầu mân mê tóc Uyên, mềm, ướt, và rất mượt.
Sự việc diễn ra vô cùng tự nhiên, mắt hai đứa vẫn nhìn vào màn hình, theo dõi trường đoạn nóng bỏng trong đó.
Từng giây, từng giây chậm chạp trôi qua.
Mình cảm nhận được nhịp hô hấp của mình dần đứt quãng, không còn bình thường nữa. Và Uyên cũng thế, hơi thở cô nàng mạnh hơn, dồn dập hơn.
Đột nhiên, Uyên quay mặt qua nhìn mình, hỏi khẽ:
– T làm gì vậy?
Mình cũng dời mắt khỏi phim, đáp lại cái nhìn từ cô nàng:
– T là đôi tay của Uyên mà, tự sờ tóc mình có gì không đúng?
– Uyên không có thói quen đó. – Mặt cô nàng vênh lên, đầy khiêu khích.
Mình nuốt nước bọt, ánh mắt dời xuống đôi môi đỏ tươi đang hé mở cùng hàm răng đều trắng bóc. Lâu rồi mình chưa hôn Uyên, đôi lúc thấy nhớ cảm giác đê mê mờ mịt khi đó.
Rồi cứ như có ma xui quỷ khiến thế nào, bàn tay mình chậm rãi rời khỏi làn tóc óng ánh màu đỏ tím, dời xuống mặt Uyên, cảm nhận sự mịn màng mềm mại như lụa ở bầu má cô nàng.
Uyên nhìn mình thật sâu, sóng mắt long lanh ăm ắp tình cảm, tay cô nàng đặt lên bàn tay mình để trên má, áp chặt vào, làn môi thắm nhẹ nhàng mấp máy tựa như thì thầm:
– T có thật sự yêu Uyên không?