Chiều Chủ Nhật. Chúng tôi hành quân đến sân bóng gặp đội lớp 11A9 đá vòng 1/16. Đèo Linh đi. Em vẫn năng động và xinh đẹp vẫn có người nhìn theo. Tôi vẫn tự hào về điều đó. Sắp xếp đội hình vô sân. 2 bên chào cờ chào nhau chào khán giả. Thổi còi
Hiệp 1 chúng tôi áo M.u được quyền giao bóng. Bên bạn áo Real đen. Đẩy bóng về cho thằng Minh ẻo, tôi DM Long Nam ồ ạt xông lên đá phủ đầu. Chiến thuật này có vẻ hiệu quả khi team bạn luống cuống phòng ngự tập trung. Suốt 15′ đầu bên kia không có lấy 1 lần lên bóng. Dồb dập liên tục và rồi chúng tôi thành công. Giữa hiệp 1, tôi dốc bóng biên phải tạt mạnh vô vòng cấm. Long béo bật lên làm tường đẩy bóng lại Việt sút quả căng đét. Thủ môn team bạn bất lực nhìn bóng bay vào lưới. 1-0 cho đội đẹp trai.
Cuối hiệp 1 chúng tôi gia tăng cách biệt do hậu vệ đốn ngã DM trong vòng cấm. Long béo thực hiện thành công quả penalty. 2-0 là kết quả cuối cùng.
Nghỉ ngơi. Hồ hởi đi ra ngoài sân cái Nhi nhanh nhảu chạy xuống đưa nước cho tôi. Đang khát cx không chú ý nhiều tôi cầm lấy uống luôn mà không biết Linh đang đứng, cầm chai nước, ngay sau. Đã khát. Tôi quay lại. Linh nhìn tôi một cái rồi quay lưng. Vội đi theo. Kéo em ngồi xuống ghế. Em không nói gì.
– ủa chứ sao anh không thấy em xuống vậy.?
– ….
– đang khát nó đưa nước thì anh uống luôn chứ không có chi đâu.
– …..
– nè… vk iu sao im im thế…
-…..
– ờ.. không nói bây h nữa vậy. _ đang mệt mí nóng tôi cũng không có muốn ns nhiều. Mà rõ là chuyện này Linh hơi trẻ con nhá. Ngồi thở chút thì ra tập chung. Rồi vô đá hiệp 2.
Sang hiệp 2 chúng tôi đá từ tốn . Đang dẫn trước 2 bàn không việc gì phải vội vã. Ngược lại tụi bên kia phải giành giật mọi cơ hội để tấn công. Và cả phạm lỗi. Cái này bọn tôi hiểu. Phút 61, đang dẫn bóng tà tà chạy lên. Hậu vệ team bạn lao ra cản phá. Tôi định bày đặt biểu diễn xoay compa mà hai chân thế nào vấp 2 cái mắt cá vào nhau. Xong thằng bên kia xoạc cho phá . Tôi ngã xấp mặt trên sân. Cx không có đau người. Nhưng cái chân cứ nhói lên đầy đau đớn. Vã mồ hôi định đứng dậy mà không thể nào đứng nổi. Thằng phạm lỗi phải dìu tôi vô ngoài sân. Mấy đứa chạy vô hỏi thăm.
– sao thế mày.?
– éo bít. Đau quá á.
– óc chó bày đặt thể hiện nữa.
– im mồm.
– củ cải.
… bla… blo… bla….
Vẫy tay xin thay người. Thằng Hải siêu dự bị lại được sử dụng. Tôi nhìn quanh quanh. Cái Vân cái Hoa cái Nhi… ủa chứ em đâu rồi.? Bơ phờ nơi băng ghế. Vết thương sưng càng ngày càng to. Cái Nhi cứ ngồi cạnh xuýt xoa hoài. Tôi nhắm mắt lại.
Tôi mở mắt ra. Người con gái mồ hôi chảy dòng mặt đỏ gay dưới tiết trời lành lạnh. Đang cầm bông băng thuốc đỏ chìa về phía tôi. Là em. Khẽ cúi xuống chườm đá lên vết thương cho tôi. Trật khớp. Tôi đoán vậy. Lau hết mấy vết thương do va chạm và ngã. Bông băng chúng lại. Không nhiều lời. Sự quan tâm lặng lẽ .
Nhi nhìn Linh có vẻ khó hiểu. Nhưng không nói gì. Con bé đi ra chỗ khác. Chờ nó đi rồi Linh mới nói.
– ck à. Em xin lỗi.
– anh xin lỗi.
– không sao, chắc em nhạy cảm quá thôi.
– ừ.. lần sau anh chỉ uống nước vk đưa thôi hén.
– hihi.._ giọng Linh trở lên nũng nịu, những lúc chỉ có 2 đứa._ hix hix.. thương quá à. Đau lắm á anh.?
– ừm.
– chút em đèo đi khám nha.
– ủa chứ em có biết đi xe máy đâu.?
– Phong lại nhầm.
– ừ.
– hihi.
Chờ cho còi thổi hết h. Bên kia ăn lại lớp tôi 1 bàn để kết thúc trận đấu với tỷ số 2-1 . Mấy thằng ùa ra sân rủ lũ con gái đi ăn. Mợ nó. Công thần đây éo thèm hỏi. Khẽ cười. Linh cx mỉm mỉm. Em dìu tôi đi ra chỗ để xe.
Hôm nay đi Wase nên Linh đi ngon lành. Đi khám thì cx chả có gì. Người ta nắm khớp mí cho thuốc thôi. Xong, Em đưa tôi về nhà.
– Phong ơi. Tắm đi.
– dìu anh nào.
Em dìu tôi vô nhà tắm xong đứng tần ngần. Tôi cười. Em đỏ mặt nhéo tôi cái xong cx giúp tôi cởi đồ ra. Xong em cởi. Hai đứa tắm chung một lúc mà thằng em tôi éo thể chịu nổi. Xoa xoa ngực em. Em đánh vô tay tôi. Tắm bồn em ngồi trên bụng tôi chắc em đã thấy cái gì nó chọc chọc rồi.
– hư. Yên đi chút ăn liên hoan nữa.
– thích ăn vk hơn.
– ứ. … đang đau mà còn ham hố …. á… bỏ ra nào… hưm.. ưm… ưm..
1 nháy cho đỡ thèm đã xong mới chịu tắm. Mặc đồ đi xuống. Đang lấy xe ra thì bố mẹ vk về.
– hai đứa bay đi đâu thế.? _ bố vk hỏi.
– dạ… chào bác chào cô. Bọn cháu đi ăn liên hoan lớp.
– ủa Linh… trưa mẹ nhắn con chiều đi về quê ăn cưới anh T mà. ( anh họ Linh )
– con có thấy đâu..
– …….
– thôi.. _ quay sang tôi. _ Phong à.. đi ăn mình nha. Mai phải ăn sáng cấm bỏ… bla… bla… Linh dặn tôi một lô việc không được bỏ. Bố vk cười cười.
– chăm nó hơn chăm bố rồi.
– chăm ảnh như mẹ chăm bố thôi mà.
Tôi cười toe toét.
.
Đi ăn mình không có em cx chán. Chưa kể tối nay cx không có em ngủ sao. Linh đi gì mà 3 ngày liền. Đến nơi. Bọn nó hỏi
– ê thằng cứt. Linh đâu.?
– đi về quê rồi
– ừ..
Có lẽ quen thói có em chăm sóc rồi nên tôi uống hơi nhiều. Xỉn xỉn .. tan chầu nhậu có ai đó dìu tôi ra xe. Đánh võng liêng biêng may không té. Ủa chứ tôi thấg có cái gì đó sai sai. Về nhà quăng xe ngoài cổng xong tôi được dìu vào nhà. Lăn ra giường rồi ngủ mất tiêu.
Sáng.. đau đầu quá má ơi. Quờ quờ cái gối ôm 37° đây rồi. Mà sao ko giống mọi khi nhỉ. Mở cái mắt ra nhìn cái gối cx đang rúc vô ngực tôi, như em. Cx vòng tay ôm tôi thật chặt, như em. Mỗi tội không phải em.
Chết tôi rồi.. Sao cái Vân nó ở đây vậy nè..
* ngó xuống.. tôi với nó vẫn đang mặc quần áo. Đó có phải là hên không.?