Gặp thằng Duy, tôi không giữ nổi bình tĩnh, cay cú tôi lao vào định ăn thua đủ với nó thì thằng DM ôm tôi lại. Lạ thật, thằng này bình thường nóng tính hơn tôi nhiều, thế quái nào hôm nay hiền khô vậy. NGó nó vẻ khó hiểu, thằng DUy cx nhìn nhìn…
– Đừng đánh nó ở đây.
– Mày hôm nay lạ vậy.? _ Tôi hỏi nó, nó không trả lời tôi mà quay qua thằng DUy.
– Đi đường cẩn thận mày ạ.
XOng, nhanh gọn nó kéo tôi lên lớp, tôi còn thoáng thấy thằng DUy cười nhạt. Ức chế lắm mà không làm gì được, hỏi thằng DM thì nó cứ kêu là bí mật, chuyện này để tao lo. Ờ, lo không ra hồn anh em thịt mày. Mấy hôm liền cứ nhác thấy bọn tôi là thằng DUy nhìn nhìn kiểu dò xét, nhưng tuyệt nhiên bọn tôi kệ xác nó, éo quan tâm. Mà lúc về hôm nào nó cũng được đón bằng ô tô, cẩn thận vl. Chiều, gặp cái My ở căn tin, không trốn được bị nó kéo vô bàn nói chuyện.
Xàm xàm một lúc nó hỏi
– Anh, vết thương của anh thế nào rồi.?
– ừ, cũng đỡ rồi.
– Hix, tự nhiên dính phải bọn công an đâu không, thương quá à.
– ừ…
– mà em thấy chả bao h công an đánh người thế cả.
– Sao em biết.?
– Bố em cũng từng làm công an mà.
– thế h bố em làm gì.?
– à, cái này em không nói được nhé, .._ Im chút, nó nói tiếp._ Anh, em nghĩ có đứa bẫy anh đó.
– .?? _ nhìn nó vẻ khó hiểu.
– Cái anh gì nhỉ, DUy à, hôm trước nhắn tin cho em kêu sẽ cho anh ăn đất.
– Hừm…
– Anh phải cẩn thận ý
– Ừ..
– ANh, mà anh đã nghĩ ra cách nào chơi lại ” nó” chưa.?
– em hỏi làm gì./
– thì… em hỏi thôi, chưa nghĩ ra thì về em nghĩ hộ. _ Con bé cười tươi rói.
– ờ, kệ anh.
– thế là có rồi đúng không..?/ nói cho em biết xíu xíu đi mờ._ Thế éo nào tôi ngu ngơ nói cho nó biết.
– Ờ, là thằng DM kêu nó lo vụ này, anh cx chưa biết nó định làm gì.
– Ơ, cái anh gì to bự đó ạ.
– ừ, thôi nhé._ Trông vào lớp._ Anh lên lớp đây, tiểu nhị, thanh toán.
Gào lão bảo vệ chạy ra, lão nhìn mình vẻ cay cú còn con bé thì cười vẻ khoái lắm. Tôi lên lớp.
Thằng DUy là một thằng khó lường, như một con rắn độc, độc chết người, và DM thì, lần này, hơi chậm tay so với nó. Một buổi trưa, tôi đi về nhà cùng với Linh, Trang, ngồi vô bàn đang ăn cơm thì có điện thoại, số lạ. Mở máy nghe.
– Alo. ai đấy.?
– Phong hả.?
– ừ.
– Hê hê, chưa biết gì à, vào viện thăm thằng bạn mày đi nhé. _ Giọng lạ hoắc.
– thằng nào vậy.?
– bí mật. hê hê.
nó cúp máy cái rụp, chưa kịp nghĩ gì thì lại có điện thoại, lần này là của cái Hoa.
– anh ơi vào viện đi, anh Dũng bị ai đâm rồi._ Nó hốt hoảng, tôi hốt hoảng theo, thế quái nào.. Lại phóng vào viện, Linh lại bám theo, chạy hộc tốc lên khoa cấp cứu thì thấy cái Hoa đang gục mặt ở cửa.
– Hoa, thằng DM đâu.?
– ảnh trong kia. đang cấp cứu, huhu..
Éo thể nói gì luôn, Lúc đó tôi vẫn chưa biết đứa nào làm cả, vì cơ bản DM cũng lắm thằng ghét, Linh đến bên dỗ dành Hoa, tôi ngóng ngóng ,lúc sau bác sỹ ra, mấy thằng kia cũng đến. Ừm..
– Bạn tôi sao rồi bác sỹ.?
– Chúng tôi rất tiếc….
Đùa thôi,… thế này nè
– Ừm, tạm thời qua cơn nguy kịch rồi, vết đâm khá sâu, … bla… bla…..
Nói chung là lúc đó đang bận thở phào nên không nghe lắm, hỏi cái Hoa, nó kể
– Em với anh DŨng đang đi học về thì có thằng nào đội mũ kêu dừng xe, em cũng không nhìn rõ mặt, tại nó đeo khẩu trang, anh DM vừa dừng xe thì nó rút dao ra xin tiền, anh DŨng không cho đang định đánh nó thì thằng nào đằng sau xiên ảnh một nhát rồi 2 thằng nhảy xe chạy mất.
Đại khái câu chuyện là vậy, bọn nó chơi lẻ thế này khó tìm đây, khổ thân thằng bạn tôi, bố mẹ nó đến thì cũng hỏi han các thứ, tôi phải rúi ông bác sỹ nói giảm nói tránh đi không ầm lên thì khổ. Anh Mạnh kéo tôi ra một góc
– thằng DM nó kêu tối nay xin anh mấy người đi chơi một đứa, mày biết đứa nào không.?
– à, có, thằng DUy.
– thằng đó là thằng nào.?
– thằng hôm cho bọn em dính phốt lên công an ý.
– hừm….
– ……
– mà bọn mày đi chơi nó kiểu gì.?
– DM kêu để nó lo, em cx éo biết luôn.
– dm, chưa làm được cái éo gì đã nằm đây thế này rồi.
.. tôi mí anh Mạnh không ai nói gì nữa, anh Mạnh định đi lùng xem bọn kia là bọn nào nhưng thông tin có quá ít để biết lũ kia là ai. Tối, thằng DM tỉnh, tôi chở Linh về nhà, tại hôm nay bố mẹ Linh về nên cô nàng không đi với tôi được, xong tôi lại lên viện. Thằng DM thấy tôi thều thào.
– PHong à,
– ừ,.. sao mày trông như sắp chết thế.
– Mày bị như tao xem, thằng cứt. _ Y luôn, nó như nhảy dựng lên. Hoa lườm nó mới chịu nằm yên.
– sao, thế định nói gì.?
– Mày tránh xa cái My ra, nhá.
– sao lại thế.?
– ừm,, tao không chắc chắn lắm đâu, nhưng hình như cái My … là em họ thằng DUy.
Tôi nghệt mặt… cái éo gì cơ, chuyện gì vậy, thật éo thể tin nổi,…
– ể, sao mày biết .?
– thì, hôm trước thằng bạn tao, tao nhờ nó bám thằng DUy điều tra, thằng Hải bên a9 đó, nó kêu thấy thằng DUy với cái My gặp nhau sau trường thì thầm cái gì mà anh với cô, quà cáp gì đó.
– DM, vãi thật, thế mà tao lại kể cho nó là mày nhận lo vụ thằng DUy, dm, hối hận vãi.._ thật sự éo thể tả được lúc đó tôi cay thế nào đâu. cảm giác như cứt.
– Thôi, bố chưa chết đâu mà mày hối hận. dù sao tối nay cx sẽ xong thôi.
– là sao.?
Và DM nói cho tôi cái kế hoạch của nó, nghe xong tôi chỉ muốn nói, ôi đ…. !!!!!
Thật sự tôi đã chuẩn bị tâm lý cho một cuộc chiến dài kỳ như kiểu chiến dịch Điện Biên Phủ hay giải phóng miền Nam, thế bất nào nó diễn ra nhanh vãi cứt. Tối đến, mấy thằng nghiện được anh Mạnh tuyển vô, toàn hàng không sợ chết, từ Hà Nội về, đi vào diện kiến hai thằng tôi, xì xầm một hồi, ok, gật đầu tiền trao một nửa, xong việc nhớ lủi luôn, số còn lại đưa anh Mạnh chuyển cho. Bọn nó đi, chúng tôi ngồi ngóng tình hình. cả team 11 thằng.
” Mày chơi tao kiểu quan hệ, tao sẽ chơi mày kiểu xã hội.!”
Thằng Nam đã liên hệ họ hàng cả rồi, đừng đùa với mấy thằng cờ hó này, yên tâm vụ này éo đứa nào kể cả lão đi cùng thằng DUy có thể sờ đến lũ tôi như vụ trước. 1 h sau, chim lợn báo thằng DUy vô viện, nát 1 cái chân.
” Biết đâu đó trên đường đời xuôi ngược, một bước sai lầm, một đời ăn cứt”
..
.
.
.
.
Cái kế hoạch chả có gì nhiều, hôm nay có do thám báo thằng DUy ra ngoài đi chơi tối, mấy thanh niên lên cái công nông, sơ ý tông vào rồi bỏ chạy, ai biết ai với ai, định cho nó gãy tay gãy chân thôi nhưng phê thuốc quá cho cái bánh xe chèn luôn chân thằng Duy, chậc… tại mày đen thôi chứ đỏ thì đã khác.