nhàng Trang ngước mặt lên nhìn, cô nàng khẽ nắm lấy bàn tay tôi và…. cắn.
– AAAAAAAA…. _ Tôi rú lên thảm thiết.
– Cho chừa tội trêu tớ này._ Trang đanh đá
– Chừa rồi, chừa rồi, hu hu _ Tôi đau khổ.
Cô nàng cười tít mắt, sự ngượng ngập bị đánh tan, eo ơi, tay tôi hằn lên vết răng đỏ hỏn, dã man con ngan chưa, mà ủa, hơ hơ răng cô nàng cũng đều thật, mấy vết răng đều tăm tắp, .. Aaaaa
– Đi về..!! _ Tôi nói dỗi.
– Ừa, về thôi. _ Ai dè cô nàng gật đầu rồi dắt xe đi luôn, làm tôi phải gọi với lại.
– Mà nãy h không hỏi, sao biết tớ ở đây vậy.
– Định mệnh chỉ đường, hi hi, chào Phong nhé.!! _