bạn thân thiết thời thiếu niên của tôi, Năm tôi lên lớp 10 thì bác chuyển đi nơi khác, dù rất buồn nhưng cũng cố đi tiễn chúc bác mạnh khỏe bình an. Từ đó tới h chưa có dịp gặp lại, nhưng tôi luôn muốn được cảm ơn bác thật nhiều, có bác dạy đàn cháu mới có công cụ đắc lực để cua gái hé hé
Đang say sưa với bản nhạc ưa thích ” I’m Your” thì có tiếng gõ cửa, hơi cụt hứng nhưng tôi vẫn phải bước lại mở hé cửa phòng. Là Linh, con nhỏ này đang muốn làm gì ở đây vậy. Tôi đứng chắn cửa phòng vỗn dĩ cũng chỉ mở hé ra để không ai có thể nhìn được vào phía trong phong tôi, hỏi
– Có việc gì vậy..???
– À, chỉ là tớ muốn xem phòng cậu thế nào thôi mà..
– Hơ, con gái vào phòng con trai không thấy vô duyên hả..
– Ư..
-Phòng tôi chả thế nao cả, tôi không thích cho người lạ vào phòng.
– Vậy đi chơi đi.
– Chút nhà tôi có khách.
– À, cũng đúng, mà cậu sẽ làm gì..??- Đó là việc của tôi.
– …
– Thôi nhé, tạm biệt _ Nhỏ yên lặng, tôi chào lẹ roi đóng cửa phòng lại. Thật phiền phức, thật lằng nhằng, tôi lại ghế ngồi, nó quay ra phía ban công, cũng có nghĩa là nó quay lưng lại với cửa phòng. Hôm nay ánh nắng vàng không còn rực rỡ, trời âm u cũng phải thôi, sắp bão rồi mà, bão thì phải mưa chứ. Tôi gảy sang bài ” You’re beautiful” tôi đang cố gắng làm tâm trạng mình vui hơn một chút, tôi cảm thấy hơi căng thẳng và tôi muốn mình phải trên cơ ông người yêu mẹ, thề rằng tôi còn cảm thấy hồi hộp hơn cả những làm sau này đi gặp đối tác cho công ty, Tôi chơi say sưa bản nhạc vui ấy, tôi chơi đến đoạn ” and i never be with you ” thì lại bị phá đám…
– Oa, phòng cậu thậy tuyệt vời, Này Phong sao cậu có thể trốn trong một căn phòng như thế mà không cho tớ biết ( Quá thực phòng tôi rất đẹp, sẽ có dịp tôi kể về nó cho các bác nghe, tôi đã đầu tư rất nhiều vào nó, cả sức và cả tiền )
-…..
– Này Phong,..
Mẹ khiếp, tôi đã cố gắng trốn chạy nhỏ rồi, tôi cố trốn cơn bực tức không tên của mình mỗi khi gặp nhỏ, và nhất là mỗi khi nhỏ đi bên cạnh tên Duy mặt mâm mà tôi không thể nào định nghĩa được cảm xúc của mình sao lại vậy thì nhỏ cứ cố suât hiện. Tôi chưa bao h cho ai vào phòng mình, kể cả đám bạn, trừ mẹ và dì, và nhỏ thì vào được. Tôi không thích, tôi ghét cay ghét đắng ai tùy tiện vào phòng tôi mà không gõ cửa,( nhỡ tôi đang thẩm du thì sao :3 ) còn nhỏ thì tự nhiên như không mở cửa bước vào mặc dù tôi đã không cho phép. Tôi gọn lỏn một tiếng khô khốc..
– Cút.
” Bốp”