màng nhĩ, làm tê liệt hệ thần kinh trung ương khiến chúng tôi như hóa đá. Chưa kể chất độc siêu đậm đặc hơn 90% phun ra như mưa xuân, bắn té tát vô mặt mũi chúng tôi, ai nấy đều vô cùng hoang mang lo sợ. Theo một thống kê đáng tin cậy thì các nhà khoa học đã chứng minh 100% những người dính tới nước đều phải chết. Hix hix.. vô cùng hoảng loạn, nhưng đã quá muộn màng không thể làm gì, bọn tôi thẫn thờ ngồi xuống ghế, lặng lẽ, gặm nhấm nỗi lo sợ ” Họp phụ huynh” cho đến hết tiết mục. Có lẽ tôi vẫn còn yêu đời nên chú ý tới tiết mục của Linh. Tôi chẳng hiểu tại sao đêm Trung Thu vui như thế mà nhỏ lại chọn hát ” If you and me ” để hát, lời hát da diết buồn đầy băn khoăn, một cô gái không biết nên nói ra nỗi lòng mình cho chàng trai cô thầm thương mến không, đó cũng là một cảm giác đau khổ. ” Nếu như em có thể nói ra những nỗi lòng này, những bí mật chôn giấu trong trái tim và tâm hồn mình cho anh biết, thì liệu anh sẽ ôm lấy anh giữ lại bên mình hay bỏ mặc đẩy em ra đi…. ” Nhỏ hát rất hay, rất truyền cảm,tôi phải công nhận điều đó, Quả thực tiếng hát đó đã lay động trái tim của tôi ( Không lay động sao ngồi đây gõ chap được hở trời.. ) nó nóng hơn một chút, nhìn gương mặt khả ái ngay trước mắt, những cảm xúc đầu tiên len lỏi tìm về, bỗng muốn được ôm em trong vòng tay, bỗng muốn được là người che chở mỗi khi em buồn, bỗng muốn được em ôm mỗi lúc đèo đi học, bỗng muốn được hôn lên bờ môi ngọt ngào ấy, bỗng muốn….
Lời hát chấm dứt rồi, còn đâu.. em cúi đầu chào, thật duyên dáng, thật xinh đẹp, tôi vẫn chết lặng, nhìn em.
Em nhìn tôi, em nhìn tôi nhìn em, me đỏ mặt kẽ cắn môi bốn rối.
Tôi hoàn hồn, tôi ngượng ngập cúi đầu, tôi thầm nguyền rủa thứ cảm giác ngọt ngào chết tiệt. Thằng Duy vỗ tay bôm bốp, mặt mũi hớn ha hớn hở, chả hiểu vì điều gì, vì hay ư, tôi nghĩ là thế là thiếu. Phòng năm cái bàn: Một bàn sát tường ồn ào, náo nhiệt, dù chỉ là một thành viên. Bàn giữa phân cách cho cái mảng đối lập ba cái bàn dãy ngoài im lìm, lặng lẽ. BỌn nó đang suy nghĩ vì điều gì tôi không biết, còn tôi suy nghĩ về mình, và về em. Tại sao lúc đầu đang rất tốt..??? Một lời nói,….. cái tôi…. sự cố chấp…. vì cái gì khác nữa giữa em và thằng Duy… mà h xa lạ, lúc em hát tôi như muốn ôm lấy em, nhưng h bình tĩnh lại tôi thấy điều đó thật buồn cười và tôi cũng chẳng muốn nữa . Em vẫn cố gắng trụ lại cái lớp này, còn tôi là thằng gián tiếp ngăn việc đó sảy ra.. sao em không xuống A8 với thằng DUy, em còn gì để níu kéo ở một nơi em vừa đến.. một thời gian sau tôi mới có câu trả lời vì thời gian sẽ trả lời mà ( Nhờ.. :v ) Bà Minotaurus lại gõ ” cạch cạch” cái thước lên bàn.
– Nào, các em hãy cho một nhận xét.
Cả lũ vẫn im im
– Nhanh..!!! _ Hôm nay bả ăn gì mà cứng vãi cức..
– Được.
– Được thưa cô..
– Okie….. ……v.v……..
11 phiếu ủng hộ trong một cuộc bình chọn bắt ép đã được thông qua..