tớ nghĩ để hai người đi với nhau sẽ tự nhiên hơn, với lại tớ không thích con số 3 cho lắm, hì. _Kệ cho Linh hiểu sao thì hiểu, tôi cười tươi hết cỡ, gì gì chứ mang một chiếc mặt nạ trên người với tôi không phải vấn đề lớn, với lại sắp Trung Thu rồi mà, sắm cái là vừa.
– Ơ.. sao cậu.. _ LInh ngẩn người _ Đứng lại đồ ngốc kia _ Linh hét lên, thằng Duy thì nhăn mặt.
– Chào hai bạn _
Tôi lên xe đạp dông thẳng, cảm thấy có gì đó không ổn nơi ngực mình, hình như lí trí nó đang đập con tim cho con tim tỉnh lại, tôi biết Linh nhìn theo bóng xe tôi đạp đi, tôi biết nhỏ buồn lắm, nhưng sao tôi lại cứ phải làm đau tim mình và cả nhỏ, vì một lời nói, vì lớp ..?? vì sao tôi trốn tránh nhỉ.. sao tôi vừa thấy ghét bỏ nhỏ, nhưng thấy nhỏ buồn lại thấy thương.. Chưa yêu một ai.. cảm xúc mới mẻ không định nghĩa được… nhiều thứ tôi rất tinh nhưng nhiều thứ khù khờ… Phóng nhanh ra bãi đất, hảo hữu đã đứng chờ..