Triệu Minh được dẫn tới một căn phòng dành riêng cho nàng nghỉ mệt dưới khoang thuyền, tuy không lớn lắm, nhưng sạch sẽ, khang trang, lịch sự. Nàng thoải mái nhìn chung quanh mà thấy lòng mình khoan khoái, vui sướng. Trải qua một ngày với bao nhiêu sóng gió, biến đổi, nàng mệt mỏi, rã rượi, chỉ muốn nằm xuống mà ngủ vùi một hơi dài. Nhưng trước hết là phải tắm rửa, thay quần áo mới cho sạch sẽ cái đã. Hơn một ngày rồi, đầu tóc không chải, rối bời, người ngợm không rửa, nhơ nhớp, xiêm y không thay, dơ bẩn. Là một người thích sạch sẽ, lượt là, thơm tho, mà mấy ngày nay không hề rửa gội, nàng cảm thấy bực bội và khó chịu vô cùng.
Liếc nhìn thấy giữa phòng có để một chậu nước và một bộ đồ để sẵn trên giường là Triệu Minh tươi hẳn mặt lên. Đúng là buồn ngủ gặp chăn êm! Nàng vội vàng bước tới chiếc giường, khoác tay tháo Ỷ Thiên kiếm trên vai ra, đặt nó xuống rồi đưa tay nắm lấy hai vạt áo trước ngực mà vạch ngay ra, cởi trần liền. Nàng nhanh nhẹn tuột hết quần áo mình ra khỏi người. Vừa mới vất bỏ những mảnh vải nhăn nhúm, nhớp nhúa trên người xuống xong là nàng đã cảm thấy nhẹ nhàng, sung sướng ngay lập tức rồi. Nàng mỉm cười tự mãn, hai môi cong lên, trông thật là gợi tình. Trần truồng, khiêu gợi như một tượng thần vệ nữ khỏa thân, nàng nhẹ nhàng, nhún nhẩy bước tới chậu nước, lấy cái khăn nhúng vào rồi xoa lên người. Ôi chao, sao mà mát mẻ, thoải mái quá chừng…
Đứng lõa thể trông như một pho tượng cẩm thạch ngay giữa phòng, nàng ngửng đầu lên, ngửa cổ, lấy tấm khăn ướt mà lau mặt, lau vai. Mắt Triệu Minh lim dim, môi nàng hé mở nụ cười. Nàng đang say sưa hưởng thụ cái mát lạnh, tinh khiết của sự lau rửa cần thiết sau vài ngày không tắm gội. Cái khăn ướt đi tới đâu là nàng cảm thấy vui sướng, sảng khoái tới đó – trên khắp thân thể trắng muốt, thon mịn mà tạo hoá nặn ra chỉ để đàn ông con trai mơ ước, sầu đau.
Sau đó, nàng lại nhúng khăn vào nước rồi đắp lên ngực mình. Hai đầu vú nàng tự dưng săn cứng lại ngay, làm hằn lên hai cục u, đội lên dưới tấm khăn ướt. Nên nhớ đầu núm vú là nơi nhậy cảm nhất trên ngực con gái. Bất cứ một sự đụng chạm nhỏ nhặt nào xẩy ra trên cặp vú, cho dù đó là một thay đổi nhiệt độ nóng lạnh hay là một cọ sát mơn man, thì hai đầu vú phản ứng lại ngay tức thì. Và cái kết quả của cái phản ứng đó là sự gia tăng cái nhậy cảm, sung sướng trên ngực nàng ta. Do đó, khi sờ bóp vú người con gái, người con trai không thể không vân vê, se siết cái đầu vú cho được. Và người con gái cũng chỉ mong muốn, chờ đợi cái cảm giác đê mê, tuyệt vời đó mà thôi. Vì thế mà xoa bóp ngực vú lúc nào cũng là một hành động tiên khởi của người con trai, giúp cho người con gái gợi hứng, mở màn cho một cuộc làm tình…
Tiếp đó, Triệu Minh liền dùng chiếc khăn mà xoa lên ngực, lau rửa hai bầu vú. Cặp vú to lớn, tròn trịa, căng cứng, trắng bóc, mơn mởn, lăn qua lăn lại, bung lên rớt xuống theo hành động cọ rửa của bàn tay nàng. Khi nàng chà lên bầu vú thì nó bẹp dí dưới sức ép của bàn tay, nhưng khi nàng lau qua chỗ khác thì cái bầu vú đó vung lên, nở ra tức thì, dội thẳng lên trời. Chứng tỏ cặp vú trắng bóc đó có một sức đàn hồi, co giãn, căng cứng vô song, tiêu biểu cho một giàn ngực đồ sộ nhưng không xệ nhão, một bộ ngực tràn đầy sức sống của một người con gái đương thì. Hai cái vú no đầy đó đong đưa, đú đởn, tưng tưng nhẩy nhót theo nhịp lau chùi của nàng. Cặp nhũ hoa nhẩy muá, trông hay ho, vần điệu, như là hoà nhịp với sự thỏa thê, vui sướng của người đã có cái diễm phúc trời cho có được một cặp nhũ hoa hồng hào, thu hút, gợi dục tới mức không thể tưởng tượng được như vậy.
Triệu Minh nhìn xuống bộ ngực núi lửa của mình mà lòng cảm thấy bồi hồi. Bộ ngực đó đã được bọn Ngũ Tử xoa nắn, dúi cặc vào nhiều lần rồi. Bộ ngực đó đã được Vô Kỵ sờ soạng, bú mút vài lần rồi. Bộ ngực đó đã được tên mọi da đen Phi Châu sứ vày vò, vần võ một chập đã đời rồi. Mà lần nào cũng vậy. Mỗi lần bộ ngực đó được nâng niu, thoa dịu, hay là bị nhào nặn, dày xéo, thì nàng đều cảm nhận được cái sung sướng truyền sang từ những bàn tay đàn ông con trai, của bất cứ người đàn ông con trai nào, khi nó đụng chạm tới cái vùng-da-thịt-êm-ấm-có-hai-đồi-núi-vung-lên-với-hai-đầu-vú-chĩa-thẳng-lên-trời đó. Sự cọ xát lau rửa trên hai bầu vú làm nàng say mê, tê tái. Tất cả những khoái lạc mà nàng đã hưởng thụ được từ trước tới giờ lại ùn ùn quay về trên khoảng ngực mát lạnh, thơm tho. Trời ơi! Làm như có mười mấy bàn tay đang liên tục, đang luân phiên, đang nhồi bóp, đang vần vũ trên cặp vú to cứng của nàng vậy. Hèn chi hai núm vú của nàng trở nên săn cứng hơn cả hồi nãy nữa. Nàng nhắm mắt lại, đưa ngực ra, dùng khăn mà sung sướng chà mạnh thêm lên trên cặp nhũ hoa đó cho đến khi nó sạch láng…
Phải rồi, đó là sự sung sướng duy nhất mà nàng đã từng có được trên ngực mình. Trên thân thể mình. Cho tới bây giờ. Cho tới khi nàng khám phá ra là còn có cái sung sướng khác. Cái sung sướng mới mẻ đó, hình như là tàn bạo và khốc liệt hơn khi được bóp vú, là khi âm đạo nàng được một cái dương vật đâm ra thọc vô, ào ào dữ dội như một cái chày máy. Cái sung sướng mới mẻ đó mới xẩy ra lần đầu tiên trong đời nàng, lúc gần đây mà thôi. Còn gì mà phải chối nữa? Phải công nhận mà thôi. Cái cảm giác được đụ và tiếp nhận những cú đụ, tuy đã xẩy ra một hai ngày trước, vậy mà nó vẫn còn dư hưởng, dằng dai, đam mê, chất ngất, không thể phai nhạt đi được.
Biết được điều đó nên Triệu Minh liền từ từ dời chiếc khăn ướt xuống, lau nhè nhẹ trên vùng hạ bộ phủ đầu lông tơ êm ái của mình. Một cách tự nhiên, nàng dang rộng hai chân ra để cho tay mình có thể dễ dàng luồn sâu vô thêm vào những khe nguồn, ngách lạch, để cho nàng cảm thấy được cái kinh nghiệm bầm dập đó đang bắt đầu bùng lên, bắt đầu từ trong hang cùng âm đạo. Bàn tay nàng chà qua, lau lại… mát lạnh, đê mê. Ôi! Rõ ràng là cái cảm giác đụ đéo đó, mới vừa rồi chỉ hời hợt, mơn man, mà bây giờ bỗng đã trở nên nóng bỏng, dập dồn. Vì thế mà lồn nàng đã rỉ nước, trở nên ướt mèm. Phải không đó? Hay cái ướt nhem đó là do nước từ chiếc khăn đang lau? Không đâu. Cái rỉ ướt đó xuất phát từ trong tận cùng của cái lỗ lồn, sâu tuốt nơi tử cung, nước nôi nào mà vào tới đó được?
Triệu Minh bỗng cảm thấy tay mình nhớt nhợt thì nàng chợt nhớ ra là hôm qua, tên mọi Phi Châu đã xuất tinh không ngớt vào lồn nàng trong lần hiếp dâm (không, lần giao hoan) đầu tiên trong đời nàng. Sau đó, trong những trận đụ đéo kế tiếp, hắn có còn xịt ra nữa không thì nàng không biết, vì lúc đó nàng không còn nhớ tới trời trăng mây nước gì nữa, nàng đã lạc vào cõi thế giới khác, hoàn toàn không dính dáng gì tới cái thế giới hiện tại. Nhưng nàng biết chắc chắn là hắn ra nhiều lắm – tràn trề, thác lũ. Có như vậy sau đó nàng mới có thể dễ dàng hành dâm với hắn, nhận hết tất cả cái khúc than to lớn vào người, mặc sức cho nó ra vô, đâm thọc, dập dồn một cách trơn lu, thông suốt chứ! Rồi nàng có rửa ráy gì đâu? Đám tinh khí đó chắc chắn là vẫn còn đọng từng vũng, sâu trong âm đạo nàng. Vậy là cái chất nhờn này chắc chắn không ít thì nhiều có vướng đượm cái tinh khí của tên da đen, bắn ra từ cái con cu đen thui, to bản, dài ngoằng, trông thật kinh khủng mà thật ra, đối với nàng, lại thật là thoả đáng vô biên.
Cảm giác dập nắc ấy còn đó, dấu vết khí loãng này còn đây. Bằng chứng của một cuộc mây mưa đầu tiên, để đời. Nàng có nên xoá bỏ, lau chùi nó đi không? Hay là nên giữ lại, để còn mang được cái hơi hướng đã làm cho nàng bắt đầu biết thế nào là khoái cảm tột cùng của con người? Nàng đứng yên, trần truồng giữa phòng, phân vân, nghĩ ngợi. Con người của hắn thật là kệch cỡm, dềnh dàng, mà lại còn dữ dằn, bốc lửa. Thật vậy, biết bao dị dạng, quái đản, mà cũng rực lửa dâm tính, bạo cuồng. Rồi, cùng với cái hình ảnh ghê tởm của hắn (mà nàng cố gạt bỏ ra khỏi tâm trí), tất cả những cảnh tình, cảm thú vui vầy với tên da đen thô bạo lại kéo về trong trí óc nàng: sờ ngực, bóp vú, hôn môi, nút lưỡi, dập cặc, đụ lồn. Bao nhiêu là sướng khoái, bao nhiêu là đam mê, không thiếu thứ gì. Thật là đầy đủ. Nhưng rồi có chắc không? Nàng đã tận hưởng tất cả những gì mà tên mọi đó có thể đem đến cho nàng rồi chăng? Chưa chắc! Còn thiếu một cái gì… Cái gì đó mà nàng mong muốn ở nơi hắn mà đến bây giờ nàng vẫn chưa nhận được… Cái gì đó mà nàng biết là nàng sẽ say mê hưởng thụ từ hắn mà rốt cuộc rồi lại chưa thành… Cái gì vậy nhỉ…. Hình như là….
Triệu Minh nhìn xuống tay mình thì nàng nhận ra ngay. Phải rồi! Trong một lúc chìm đắm giữa cơn mê dâm đầu đời với tên Phi Châu sứ, nàng đã ao ước được nếm tới, được nuốt đi cái tinh trùng nhão nhoét xịt ra từ đầu cu đen thui, bóng lưỡng của hắn. Cái mùi vị mà nàng đoán là sẽ vô cùng đặc biệt, khác thường. Vậy thì nó là đây, nhòe nhoẹt giữa những ngón tay hồng, còn chần chờ gì nữa? Hãy làm một hành động nào đó cho cái mộng dâm tính đó được vẹn toàn! Mong đợi một dương vật to lớn, đen dài lúc nó bắn tinh vào miệng thì biết đến bao giờ đây? Nàng nhìn kĩ vào bàn tay mình một lần nữa. Giữa lòng bàn tay là một màn nước trắng đục, một lớp khí lỏng trơn bóng. Nàng đưa ngón tay lên mũi – chỉ thấy một mùi gì thoang thoảng. Nhưng cái