Thành Viên

Vô kỵ triệu minh – Chap 39

Vô Kỵ Triệu Minh

Vô kỵ triệu minh – Chap 39
≧✯◡✯≦✌
✧ ✱ ✶ ✷ ✴ ✸ ✺

sao cô lại đau thương quá vậy?

Tiểu Siêu bèn khóc lóc lớn hơn, dúi mặt nàng vào lòng chàng:

– Cháu không muốn dấu giáo chủ nữa. Từ lúc khôn lớn, cháu đã thấy mẹ cháu lúc nào cũng lo lắng, sợ hãi. Sau đó cháu mới biết là mẹ cháu đã phạm lỗi lớn với tổng đàn Minh giáo là kết hôn với cha cháu, đi ngược với lời tuyên thệ là thánh nữ Minh giáo phải còn trinh nguyên. Cho nên cha mẹ cháu ngày đêm, lúc nào cũng trốn tránh họ. Vì thế mà Kim Hoa Ngân Diệp tuy nổi tiếng vang danh ở biển đông nhưng không bao giờ dám bước chân vào Trung Nguyên hay về Tây Vực. Từ khi cha cháu mất, mẹ cháu gửi cháu cho người khác nuôi, hai mẹ con chúng cháu sống lẩn trốn, chui rút, chỉ gặp nhau nhiều lắm là một hai lần mỗi năm. Mẹ cháu đoán biết thế nào cũng có ngày như hôm nay nên bà bắt cháu thề là không bao giờ làm mất trinh tiết, đồng thời cho cháu giả dạng lên Quang Minh đỉnh để tìm cho ra Càn Khôn Đại Nã Di tâm pháp hầu đem về Ba Tư chuộc tội.

Nàng gạt nước mắt rồi nhìn chàng nói tiếp:

– Cháu rất mang ơn Tả sứ đã nuôi nấng và biết ơn giáo chủ đã đối sử tử tế với cháu. Tuy cháu đã thuộc nằm lòng khẩu quyết của Đại Nã Di tâm pháp rồi, nhưng, thánh giáo chủ hay không, cháu sẽ không bao giờ phản bội giáo chủ đâu.

Vô Kỵ liền hỏi:

– Có phải cô là Lam Y Nữ, đã bao lần ra tay cứu giúp tôi phải không?

Tiểu Siêu gật đầu:

– Lần đầu tiên cháu gặp giáo chủ là lúc Quang Minh đỉnh đang gặp nạn, bị địch nhân bao vây bốn phía. Lúc đó, Tống thiếu hiệp ra tay ám toán giáo chủ trong lúc giáo chủ đang mang trọng thương, nên cháu tức giận, phải ngăn cản mà thôi. Nhưng cháu lại sợ Dương tả sứ và tiểu thư nhận ra nên cháu phải che mặt lại. Sau đó Hân lục hiệp bỏ chạy ra ngoài, cháu vội vã chạy theo để cứu giúp. Không ngờ gặp phải Lộc Trượng Khách, cháu đánh không lại nên Hân lục hiệp mới bị chúng bắt đem đi hành hạ. Bây giờ cháu vẫn còn hối hận. Xin giáo chủ đừng trách…

Vô Kỵ liền ôm chặt lấy nàng, lắc đầu nói:

– Không! Không! Cô đã bao nhiêu lần ra tay cứu tôi. Ơn này làm sao mà tôi đền đáp cho hết được. Tôi không bao giờ dám trách cô đâu.

Rồi chàng lại hỏi:

– Vậy sao sau đó, cô không lộ diện cho tôi biết mà cứ lẳng lặng ra tay cứu giúp tôi mãi như thế?

Tiểu Siêu nhìn chàng với con mắt mờ lệ:

– Cháu chỉ sợ là một khi giáo chủ biết ra thì giáo chủ sẽ không còn cho cháu hầu hạ gần kề giáo chủ nữa.

Vô Kỵ nghe thế thì xiết chặt người nàng thêm. Chàng ghé vào tai nàng mà nói:

– Ơn nghĩa của cô với tôi thật là sâu đậm. Sau này tôi nhất quyết phải trả hết những ân tình đó cho cô mới được.

Tiểu Siêu khép mắt lại, khóc nấc lên:

– Lát nữa cháu phải ra đi, trở về Ba Tư rồi… Làm sao mà còn gặp nhau nữa? Nghìn trùng cách biệt, ân thì mong giáo chủ cứ giữ lại, còn tình thì cháu xin đem theo…

Nói xong, Tiểu Siêu bám lấy vai chàng, úp mặt vào ngực chàng mà thổn thức nói tiếp:

– Cháu thà làm một con tôi tớ được hầu cận, gần gũi giáo chủ ở Trung Nguyên, còn hơn là làm thánh giáo chủ Minh giáo ở nước Ba Tư xa xôi diệu vợi…

Vô Kỵ nghe Tiểu Siêu khóc lóc mủi lòng quá, chàng liền nói:

– Nếu vậy thì chúng ta xông ra đánh cho chúng một trận, cướp tàu thoát về đất liền. Tôi không còn sợ chúng nữa đâu.

Tiểu Siêu lắc đầu:

– Tạ tiền bối cùng các vị cô nương tuy được trọng đãi, nhưng lại bị canh phòng cẩn mật. Bất luận có một chuyện gì xẩy ra là tính mạng họ không còn.

Vô Kỵ thở dài một tiếng, ôm nàng chặt thêm vào lòng. Hai người ôm nhau mà lòng dạ cả hai đều tái tê.

Nằm trong lòng Vô Kỵ khóc lóc một hồi, Tiểu Siêu ngẩng đầu lên, nàng nhình vào khuôn mặt của Vô Kỵ chằm chặp, đắm đuối, như muốn thu hết hình ảnh người trai anh tuấn đó vào đôi mắt xanh mơ của nàng. Vô Kỵ nhìn xuống thấy mặt nàng tràn đầy nước mắt thì cầm lòng không nổi. Chàng nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên rồi đặt lên đôi môi đỏ thắm của nàng một nụ hôn nồng nàn, dai dẳng. Tiểu Siêu để mặc cho chàng hôn mà không hôn trả lại. Nàng đứng yên bất động, mặt ngửa lên, hai bờ môi hé mở, nước mắt từ trong hai con mắt xanh mơ cứ tiếp tục trào ra, lăn xuống cả môi má, mặn chát. Vô Kỵ vừa nếm cái vị ngọt ngào từ đôi môi nàng, vừa nếm cái vị đắng cay từ nước mắt nàng thì lòng dạ đau xót vô cùng. Đầu óc cả hai đều tê tái. Trong hoàn cảnh này, không biết ai đau khổ hơn ai…

Bất chợt Vô Kỵ nhấc bổng nàng lên mà đặt nàng nằm ngay xuống giường. Sau đó, chàng kéo áo nàng ra rồi dúi mặt mình vào giữa ngực nàng, nơi hai gò vú cứng tròn, trắng mịn vun lên cao, mà hôn lấy hôn để. Hơn bao giờ hết, chàng cảm thấy mê say cuồng nhiệt bởi một mùi thơm da thịt mà chỉ có gái trinh mới tỏa ra được thứ hương vị kì diệu, tuyệt vời như vậy mà thôi.

Tiểu Siêu nhắm nghiền mắt lại, nước mắt vẫn tuôn ra không ngớt. Nàng vẫn nằm yên, hai tay xuội lơ, hai môi mím lại làm nổi lên hai núm đồng tiền trên đôi má ướt đẫm. Thông thường thì nàng đã phản kháng, chống cự, và ngăn không cho Vô Kỵ làm thêm một hành động sỗ sàng nào. Nhưng lúc này thì nàng lại buông lơi, mặc cho chàng tha hồ hôn hít, vần vũ trên ngực vú mình. Đã bao phen chống đối với dục vọng, bây giờ nàng đã mệt mỏi, không còn hơi sức mà kháng cự nữa. Mà chống đối để làm gì? Kháng cự để cho ai? Vô ích! Vô dụng! Mà lại vô tâm và vô tình nữa! Chung qui lại, chỉ có nàng là người bị thiệt thòi, dằn vặt, đau đớn mà thôi.

Nàng chua chát thầm nghĩ, “Phải rồi, nếu trời sinh ra con người để mà được sống vui sướng, hạnh phúc, thăng hoa thì nàng là một người bạc phước, bất hạnh, đau khổ nhất trên đời này – bây giờ, mãi về sau, và đến suốt cuộc đời…”

Rồi cũng như những lần trước với Tiểu Siêu – mà lần nào chàng cũng thất bại – sau những hành động dâm nứng khởi đầu, Vô Kỵ sửa soạn cho một cuộc làm tình đầy hứng tính mà chàng mong đợi không biết đến bao nhiêu lần rồi. Chàng vừa há miệng ngậm lấy cái đầu vú xinh xắn, vừa đưa tay xuống mà đút vào quần nàng, mơn man trên vùng cỏ may ấm áp. Tiểu Siêu không gạt tay chàng ra mà còn uớn cong người lên, như chấp nhận sự xâm nhập của bàn tay người tình. Sờ mó môt hồi, Vô Kỵ bèn nắm lấy lưng quần của nàng mà tuột xuống, bắt đầu cuộc mây mưa mà hai người đã chờ đợi từ lâu.

Bất ngờ cánh cửa mở tung ra, một người nhanh nhẹn bước vào.

– Siêu con, con không nên để dục tình trấn áp mà làm hại tới Trương giáo chủ và người thân khác!

Tiểu Siêu ngồi bật dậy. Nàng vội vàng kéo quần khép áo lại mà hốt hoảng kêu lên:

– Mẹ… Mẹ…

Ỷ Ti nhìn nàng với cặp mắt nghiêm khắc:

– Con đã giữ mình cho tới ngày nay. Đừng vì một phút phóng đãng mà làm tiêu tan cuộc đời thánh giá của con và hạnh phúc của gia đình.

Tiểu Siêu nghe mẹ nàng nói như thế thì nàng thở dài, cúi mặt xuống, mím môi lại làm nổi lên hai lúm đồng tiền trên má, rồi lẩm bẩm nói nhỏ với giọng cay đắng:

– Cuộc đời… hạnh phúc… thánh giá… gia đình… Ôi… Trời… Trời ơi là trời!

Than xong, nàng ôm mặt khóc nấc, rồi vùng lên, bỏ chạy ngay ra khỏi phòng…

Vô Kỵ vội chạy theo nàng, nhưng Ỷ Ti đã đứng chận lại:

– Trương giáo chủ hãy để mặc cho Tiểu Siêu. Đừng làm rộn đến nó nữa.

Vô Kỵ tức giận gằn tiếng:

– Tiểu Siêu đang đau khổ, thương tâm. Bà không thấy tội nghiệp cho nàng hay sao?

Ỷ Ti cười nửa miệng:

– Nó là con gái của tôi, sao tôi không biết. Nhưng chuyện gia đình của chúng tôi, xin giáo chủ đừng xía vào.

Vô Kỵ mặt mày đỏ gay, tức giận, đưa luôn tay ra nắm lấy cổ nàng mà xiết lại, rồi nghiến răng nói:

– Tôi không hiểu tại sao tôi lại không thể bóp chết bà đi ngay cho rồi!

Ỷ Ti mặt mày nhăn nhó, cố gỡ tay chàng ra. Nàng há miệng thở không ra hơi, hai mắt nổ đom đóm. Nhưng Vô Kỵ vẫn lầm lì, mím môi, bàn tay vẫn bóp chặt lấy cổ nàng.

Kéo tay Vô Kỵ ra mãi không được, Ỷ Ti run rẩy, nàng cảm thấy sắp sửa chết giấc đi vậy. Rốt cuộc nàng đành buông thõng hai tay, nhìn chàng với cặp mắt van lơn, đau đớn, nước mắt trào ra. Nàng cố gắng thốt lên:

– Trương gíáo chủ… Giáo chủ… Đừng… Thôi được… Giết chết tôi đi…

Vô Kỵ đứng thật gần nàng, nhìn thấy mặt nàng giống y hệt Tiểu Siêu (hai người trông như là chị em sinh đôi), mà khuôn mặt đó lại đầy vẻ đau thương, bi đát, nhạt nhòa thì bao nhiêu hình ảnh trước đó của Tiểu Siêu tự dưng hiện lên trong tâm trí chàng. Cảnh nàng thương khóc, ỉ ôi ôm ấp chàng trong hầm đá vắng lặng trên Quang Minh đỉnh. Cảnh nàng buồn tủi lang thang một mình đi tìm chàng trong đêm thâu lạnh lẽo trên sa mạc ở Tây Vực. Cảnh nàng thui thủi đứng cô đơn dưới cơn mưa tầm tã mà ngóng đợi chàng trong phố vắng nơi kinh đô. Và còn nữa… Còn nhiều nữa… Tất cả những hình ảnh đó kết tinh thành một khối-tình-Tiểu-Siêu mà đến bây giờ chàng mới nhận thấy được là nó – tuy câm nín, ấp ủ và đơn phương – lại rất là bao la, thâm trọng, và đậm đà không biết đến chừng nào.

Biết được ra như vậy, tự nhiên chàng cảm xúc đến mờ mắt đi. Trước mặt chàng bây giờ không phải là Ỷ Ti nữa mà rõ ràng là một Tiểu Siêu nặng tình yêu dấu, tràn đầy ái ân. Rồi như bị thúc đẩy bởi một ẩn thức bất chợt bùng lên vì cơn yêu đương bộc lửa, chàng buông cổ Ỷ Ti ra mà choàng tay ôm cứng lấy người nàng. Rồi chàng lấy môi mình mà đè chặt lên môi nàng, hôn nàng thật mạnh vào ngay giữa miệng!

Bất chợt bị Vô Kỵ ôm chặt rồi hôn một cách mạnh bạo trên môi, Ỷ Ti kêu lên một tiếng. Nhưng tiếng kêu bị lấp láp đi bởi cái miệng đang chụp lên của Vô Kỵ. Nàng kêu lên một tiếng đau đớn vì sức ôm quá chặt và cái hôn vũ hào của

Open

Close


truyen sex thuy hutruyen xxx cuc damtruyen sexrinh tromtruyện sex doremontruyen sex có ảnhtruyen sex tan tieu ngao giang hotruyen vet mangbua xanhhentaihentai hàng xómảnh địt nhautruyen sex gai goitruyen sex thu ky van phongtruyện sex anh rểtruyên sex ngănphim hentai lien minh huyen thoaiTruyen sex con cung thoi hien daitruyện sex ngắn gọnloạn luân gia đình - ngủ với mẹ và chị gáitam quoc chi hentaitruyen sex hentai18+truyen sex chi vo cua toidoc truyen dit nhau hay nhattruyện tranh sắc hiệptruyện mẹ và con trai quan hệtruyen sex gay dam ductruyện dì tôichuyen tranh sex loan luandọc truyện 18truyen loan luan hai me con dit nhautruyenhentai 2h.comtruyen gay hentaitruyen hentai loan luan me convợ ngoại tình đâu là lối thoáttruyen sex hiep dam hoang hautruyen nguoi lon hang xomtruyen tranh vung tromTruyện séx dâm thùy dầyTruyên kê dâm loanchohiepdamnguoitruyện les fulltruyện sex báchtruyen chu 18 haydoctruyendamductruyen sex tuoi 15truyện hentai nô lệ tình dụcTruyen pai panictruyen sex hoc sinh 18Truyên sex ngưi quân silipTruyen Sexlay Trom Roi Thu Dam Trom Vao Quan truyen hiep vo bantruyện sex trung quốchentai 7 vien ngoc rong so 18 bi ntr dit tung londocchuyenditnhautruyện hentaitruyện hentaltruyen sex me con chung phong trotruyen bay vien ngoc rong hentaitruyen sex ba chi emtruyen hiep dam me ruottruyen sex ba va con gaiđọc truyện 18 học sinhtruyen hakihometruyen sex anh chong em dautruyện hiếp dâm vợ bạntruyen sex hiep dam dem tan honhentai truyệndocchuyenditnhautruyen 18 hoc sinhTruyen hentai tuôi dậy thìtruyen hentai full colorphim hentai co gai roi tu tang trệttruyen chau dit badoc truyen khieu dahentai loan luan me concon dau lam chuyen ay voi bo chongtruyensex co tranghentai bạch tuyếttruyện sex dâm hiệptruyện tranh hentai làm tình trong nhà thủy tạtruyen sex loan luon anh emtruyen sex dit vo hang xomtruyen sex nang tien catruyện sex cõi thiên thaitruyen sex quan lot phu nutruyensexvuotbientruyen sex thuoc kich ducdoc truyen me con dit nhautruyen hentai pokemontruyen dit nhau damtruyen sex thien duong la daytruyen tranh sex hieptruyen sex quan he lan dauhen tai mautruyen hentai cuong hieptruyen sex thuoc ngu