1.
"Con mẹ nó! Lại thất nghiệp!"
Hai tay xoa trong túi quần bò, Hồ Thiên Quảng tức giận mắng một câu, dùng sức đá bay cái biển quán ven đường, có chút thoải mái khi nhìn thấy biển quán đi đá bay thật xa.
Bây giờ đã sắp mười một rưỡi, hắn bởi vì thất nghiệp mới cùng mấy bạn xấu uống rượu, nghĩ là uống rượu xong tâm lý sẽ thoải mái một chút, nào ngờ càng càng uống càng không thoải mái, vì thế quăng lại một tờ tiền giá trị lớn, một mình đi trước, về nhà xem AV cả đêm để hả giận.
Đi đến công viên, hắn nhìn cái ghế dài, đặt mông xuống, lấy thuốc để lên miệng mới phát hiện không tìm thấy bật lửa.
Mẹ nó, đến cái bật lửa cũng không cho hắn thoải mái.
Hồ Thiên Quảng vừa mắng thầm, vừa tìm cái bật lửa, áo là áo T-shirt, chỉ có phía sau quần bò là có hai cái túi, trong túi chỉ còn một nửa bao thuốc lá, cái bật lửa đã sớm rơi mất.
Không có bật lửa không thể hút thuốc, Hồ Thiên Quảng đành phải ngậm thuốc, bắt chéo chân, ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao.
"Không có lửa sao?" Một thanh âm nam trung lạnh như băng lại dễ nghe vang lên bên tai, sau đó tách một tiếng, ngọn lửa bật lên trước điếu thuốc.
Hồ Thiên Quảng nhìn nam nhân đột nhiên xuất hiện trước mặt, gương mặt tuấn mĩ trắng nõn nhã nhặn, chiếc kính mắt viền vàng càng làm rõ nét tuấn tú của nam nhân này, hơn nữa vừa nhìn đã biết bộ tây trang màu đen kia là hàng cao cấp, giày da đen sáng loáng, một loại hơi thở hoàn mỹ lao thẳng đến mặt Hồ Thiên Quảng.
Nam "tinh anh"! Ha ha!
Trong lỗ mũi Hồ Thiên Quảng phát ra tiếng hừ khó chịu nho nhỏ, cầm lấy điếu thuốc vừa được châm, sau đó hít một hơi thật sâu, không hề có một chút hứng thú với nam nhân, nam nhân kia lại ngồi cạnh hắn, sau đó lạnh lùng hỏi: "Bao nhiêu tiền?"
Xung quanh chỉ có hai người bọn họ, Hồ Thiên Quảng vô cùng chắc chắn nam nhân này hỏi hắn, chính là vì cái gì tự nhiên hỏi tiền?
Hồ Thiên Quảng lấy mấy đồng xu cuối cùng trong túi ra, đưa cho nam nhân, dùng ngữ khí cợt nhả nói: "Muốn mượn tiền sao? Này, cầm lấy, đây là gia sản cuối cùng của đại gia ta hôm nay."
Nam nhân quay sang, càng thêm lạnh lùng hỏi: "Anh bao nhiêu tiền một đêm?"
"Đại gia ta vô cùng đáng giá…" Nghịch tiền xu, Hồ Thiên Quảng không hề nghĩ đến hướng kỳ quái, vẫn là ngữ khí vui đùa như trước.
Nam nhân cúi đầu, viết trong chốc lát, sau đó đưa cho Hồ Thiên Quảng, "Đủ chưa?"
Hồ Thiên Quảng tùy ý cầm tờ giấy kia, dựa vào ngọn đèn nhìn, hóa ra là một tờ chi phiếu, lại nhìn mấy con số Ả Rập trên đó, bằng tiền lương nửa năm của hắn.
"Đi theo tôi." Nam nhân vừa liếc mắt nhìn thấy biểu tình kinh ngạc đến ngây người của hắn đã hiểu con số này đủ để mua hắn, vì thế đứng dậy.
Hồ Thiên Quảng nhìn con số cười ngây ngô một lúc, sau đó ngoan ngoãn đi theo nam nhân tiến vào chiếc xe có rèm che, ngoan ngoãn đi theo nam nhân vào một khách sạn cao cấp, ngoan ngoãn đi theo nam nhân vào phòng, ngoan ngoãn ngồi trên giường chờ nam nhân tắm rửa xong, ngoan ngoãn thanh tỉnh.
Lúc này, nếu hắn không hiểu nam nhân muốn làm gì thì hắn chính là một thằng ngốc.
Tuy rằng từ nhỏ thành tích học tập của hắn không tốt, chuyện đánh nhau ẩu đả cũng trải qua không ít, nhưng là lần đầu tiên bị người khác coi như nam kĩ ven đường mua một đêm, nhưng lại là một nam nhân mua hắn, hắn đối với mông nam nhân không có một chút hứng thú.
Hồ Thiên Quảng phiền não sờ phía dưới, bây giờ trốn còn kịp, nhớ tới bạn gái đã đá hắn, nhớ tới cái xe máy mình muốn mua.
Chỉ là cắm vào mông nam nhân một lúc, hắn không tổn thất, có tiền là được!
Vì chi phiếu, Hồ Thiên Quảng tự thuyết phục mình.
Cửa phòng tắm mở ra, nam nhân bước ra, trên người mặc áo ngủ, khuôn ngực trắng nõn còn có bọt nước trong suốt, nước ấm làm khuôn mặt hồng lên xinh đẹp vô cùng, vừa ngồi vào sôpha vừa lau cặp kính viền vàng, thấp giọng ra lệnh: "Anh cũng đi tắm đi, đừng quên đánh răng."
Hồ Thiên Quảng vọt vào phòng tắm giống như chạy nạn, bôi kem đánh răng lên cái bàn chải duy nhất, đánh răng tắm rửa rất nhanh, giống như muốn tốc chiến tốc thắng.
Tắm rửa xong, Hồ Thiên Quảng lau qua loa cơ thể cùng tóc.
Vừa mở cửa phòng tắm, nam nhân đã đeo kính ngồi trên sôpha đọc báo, nghe thấy tiếng mở cửa mới ngẩng đầu, lúc ánh mắt lạnh lùng nhìn đến thân thể khôi ngô kiện mỹ của Hồ Thiên Quảng, có hơi sáng lên một chút, nhưng ngay lập tức ẩn trong mắt kính, "Tắm xong thì chúng ta bắt đầu."
Bỏ tờ báo xuống, nam nhân đi đến bên giường.
Xong đời! Xong đời! Nếu không cương thì xong đời!
Hồ Thiên Quảng khóc thét vài tiếng trong lòng, hắn không có kinh nghiệm làm với đồng tính, hiện tại là kiên trì tiến về phía trước, giống như ra chiến trường, bước từng bước nhỏ tiếp cận nam nhân này, chịu đựng cảm giác không thích ứng với đồng tính, dần dần vuốt ve kéo áo ngủ của nam nhân xuống, nhắm mắt lại hôn lên bờ môi của cậu, nghĩ muốn coi cậu như nữ nhân mà hôn.
Vừa hôn, không có hương vị son môi của nữ nhân, trong mũi cũng không ngửi được mùi ngọt nị, là hơi thở nhẹ nhàng khoan khoái sau khi tắm.
Kỳ thật cảm giác không phải rất xấu, Hồ Thiên Quảng nghĩ thầm, thử hôn sâu một chút, một bàn tay to ở trên thân hình gầy gò của nam nhân vuốt ve, tìm điểm mẫn cảm, cho đến lúc đụng vào thắt lưng, nam nhân đang im lặng phát ra một tiếng rên rỉ, túm lấy tay hắn kéo về ngực của mình vuốt ve, tiếng nói hơi khàn khàn ra lệnh: "Sờ chỗ này của tôi, sẽ làm tôi nhanh có khoái cảm, chờ tôi có khoái cảm, anh lại liếm chỗ này của tôi."
Bàn tay thô ráp đặt lên một bên đầu vú đỏ tươi, Hồ Thiên Quảng lập tức dùng lòng bàn tay xoa nắn núm thịt đó, đầu vú nho nhỏ trở nên vừa cứng lại vừa thẳng, hai ngón tay nắm lấy núm thịt kéo căng, Hồ Thiên Quảng hàm trụ núm thịt bên kia.
Đầu vú nam giới rất nhỏ, Hồ Thiên Quảng vì muốn làm cho nam nhân có khoái cảm nhanh hơn, đầu lưỡi không ngừng liếm đỉnh vú.
"A…" Khoái cảm tê dại từ đầu vú truyền đến, nam nhân không kìm lòng được phát ra tiếng rên rỉ, Hồ Thiên Quảng dùng sức hút, nam nhân ưỡn cao ngực, thắt lưng cũng nâng lên.
Không nghĩ lại tuyệt như vậy, Hồ Thiên Quảng phân tâm nghĩ, thay đổi bên khác lại liếm, nam nhân lập tức kêu lên, ôm lấy đầu Hồ Thiên Quảng, trên khuôn mặt lạnh lùng ửng hồng tràn đầy khoái cảm, hai tròng mắt trong đôi mắt nhỏ dài hơi thất thần, hạ thể ma sát hạ thể cùng bụng của Hồ Thiên Quảng, giống như cầu hoan ma sát không ngừng, một dòng chất lỏng màu trắng chảy xuống, dính đầy đùi.
"Tiến vào nhanh lên!" Bắt mình thanh tỉnh, nam nhân ra lệnh.
Hồ Thiên Quảng vừa mới thất nghiệp, tâm tình vốn không tốt, hiện tại nam nhân dâm đãng này lại ở trên giường ra lệnh cho hắn, làm hắn vô cùng tức giận, bàn tay không chút lưu tình đánh vào mông nam nhân một cái.
Bốp —
Cái đánh vang dội làm nam nhân ngây ra một chút, không dám tin nhìn Hồ Thiên Quảng, Hồ Thiên Quảng nhìn ánh mắt của cậu, vẻ mặt hung ác nói: "Nhìn cái gì? Lão tử ghét nhất là tinh anh, đánh chính là cậu!"
Nói xong, lại là một cái đánh vang dội khác.
Nam nhân cắn chặt môi, thân mình hơi hơi phát run, một chân lại quàng lấy thắt lưng, huyệt khẩu ướt át ma sát côn thịt tráng kiện của Hồ Thiên Quảng.
Tuy rằng không thích nam nhân, nhưng nhìn thấy huyệt khẩu nhợt nhạt vừa nóng vừa ẩm ướt này đóng mở, ma sát điểm mẫn cảm trên côn thịt, thích đến mức làm Hồ Thiên Quảng cứng lên, kéo căng hai đùi của nam nhân, nhìn kĩ tiểu huyệt đã được bôi trơn khuếch trương.
Đây là nơi cho hắn đi vào sao?
Hồ Thiên Quảng không thể tin huyệt động nhỏ xinh như vậy có thể chứa cự long to lớn của hắn, nhưng hành vi của nam nhân nói cho hắn, nơi này là chỗ duy nhất nhận sát nhập của đồng tính.
Ánh mắt trắng trợn của Hồ Thiên Quảng làm cho nam nhân xấu hổ lấy tay che mặt, hai đùi bị kéo ra hết cỡ cho hắn xem, tính khí chảy ra dâm dịch, huyệt khẩu ướt sũng, nơi bí ẩn nhất đều bị một người xa lạ xem hết.
"Nơi này thật sự có thể đi vào sao?" Hồ Thiên Quảng hỏi xác nhận.
"Lúc trong phòng tắm tôi đã khuếch trương rồi, anh có thể làm nhanh cho xong rồi biến đi." Nam nhân trả lời, thanh âm run run.
"Thảo nào lại ẩm ướt như vậy." Hồ Thiên Quảng hiểu ra, cầm lấy côn thịt của mình để trước huyện khẩu, chuẩn bị chọc vào.
Nam nhân vội vàng ngăn cản: "Bao cao