nó mà mỉm cười :
– My thật là một đứa con gái khác thường !
– Bây giờ tinh khí của chú đã nằm trong con thì con đã thuộc về chú rồi. Và chú cũng thuộc về con. Chú phải chăm lo cho con suốt đời.
Người tôi đang phê tột đỉnh mà nghe con My nói như vậy, tôi không khõi bàng hoàng. Hai ngày nay giao trọng trách hết cho nó, tôi rất hài lòng và thoải mái, không cần phải suy nghỉ cái gì hết … nhưng câu nói của đứa con gái làm tôi trở lại thực tế một cách đột ngột : tôi có trách nhiệm với con My ! nó không phải là một món giải trí, tiêu khiển nhất thời, nó chiếm một chỗ đứng không nhỏ trong tôi. Tôi đến với nó không chỉ vì thèm muốn thỏa mãn tình dục thầm kín với đứa con gái trẻ măng … mà vì con My đã làm tôi rung động một cách bất ngờ. Cái loại bất ngờ làm người ta choáng váng, hồi hộp và … bất an. Tôi cảm nhận thật rõ ràng là tôi gắn bó với nó một cách lạ kỳ, không hiểu nổi !
Con My lại dịu dàng nói tiếp :
– Ở bên chú được 2 ngày, con thấy mình sung sướng hơn bao giờ hết. Con thấy chú thương con và lúc nào cũng chăm sóc cho con thiệt tình. Tuy con còn nhỏ tí teo nhưng con cũng nhận ra điều đó. Con tự nhủ là sau này lớn lên con ao ước được về làm vợ chú để chú chăm sóc cho con suốt đời.
Tôi gượng cười :
– Thì ra là My chỉ muốn bắt chú phải phục vụ cho My ?
– Không có đâu, con nói không hết ý mình mà thôi. Chứ nếu con về làm vợ chú thì con sẽ hết tâm hết trí mà lo cho chú. Chú tin con đi !
– My làm chú cảm động lắm… nhưng mà chú không thể nào ở bên My hoài được, chú định cư ở nước ngoài, lâu lâu mới về đây… với lại chú đã có vợ con…
– Đâu có gì đâu ! vợ chú cũng mấy tháng mới gặp lại chú mà. Với lại … con sẽ năn nỉ vợ chú để cô chấp nhận con, con sẽ hứa với cô là con sẽ không làm gì xấu hết để cô không phiền lòng.
Tôi không khỏi phì cười khi nghe nó ví von một cách hồn nhiên như vậy.
Tôi hôn lên khắp gương mặt của nó mà nói :
– Mọi chuyện không phải dễ dàng như vậy đâu.
– Dễ dàng hay không là do chú. Nếu chú muốn thì cái gì cũng làm được mà.
Tôi kiếm cách để đánh lạc hướng nó :
– Thôi, không muốn suy nghỉ nữa, mệt lắm. Bây giờ là 8 giờ sáng. Trưa 1 giờ chú về Sài Gòn. Từ đây đến đó, My tiếp tục ra lệnh đi, chú sẽ tuyệt đối nghe theo.
Con My vỗ tay :
– Vậy thì trước hết phải đi ăn sáng. Sáng hôm nay con thèm ăn bánh cuốn. Được không chú ?