Hôm nay trở về Việt Nam sau 4, 5 năm xa nhà, tôi náo nức lạ kì. Nói cho đúng thì tôi náo nức không phải vì được gặp lại gia đình mà vì một cảm xúc sâu rộng hơn, cảm xúc được trầm mình lại vào không khí quê nhà sau bao nhiêu năm xa quê hương.
Tại sao tôi không náo nức khi gặp lại gia đình ? có lẽ vì mối liên hệ giữa tôi và gia đình rất lỏng lẻo. Từ nhỏ tôi đã bị cho vào nội trú một trường danh tiếng ở Sài Gòn. Ba tôi nói đó là môi trường tốt nhất cho tôi. Vì vậy tôi chỉ về nhà ở tỉnh trong những dịp lễ hay hè mà thôi. Ba tôi rất gia trưởng và nghiêm nghị nên không ai dám chống đối ý kiến của ông. Mẹ tôi là một người đàn bà nhạt nhoà núp sau bóng của Ba tôi nên Mẹ cũng phải theo ý của Ba mà thôi. Vào những dịp khi tôi về nhà thì Mẹ cũng cố gắng tỏ rõ tình yêu thương của mình nhưng những ngày đó quá ngắn ngủi nên không tạo được sự gắn bó của tôi với gia đình nói chung và với Mẹ nói riêng.
Loạn luân gia đình với mẹ, chị họ và cháu gái
Truyện loạn luân gia đình với mẹ, chị họ và cháu gái
Hôm nay trở về Việt Nam tôi có dắt theo Mary để giới thiệu cho gia đình. Mary là người yêu của tôi và sau những năm dao động của tuổi trẻ, tôi nghỉ bây giờ đã 25 tuổi rồi thì cũng là lúc tôi phải nghiêm túc trong chuyện tình cảm và lo nghĩ đến tương lai, đến chuyện lập gia đình.
Qua giây phút cảm xúc lúc gặp nhau ở phi trường, hai đứa chúng tôi được đưa thẳng về nhà, về Bến Tre. Ba Mẹ hình như cũng không thay đổi cho mấy. Ba tôi vẫn trịnh trọng như ông quan toà. Mẹ tôi thì cũng như xưa. Nếu tôi không lầm thì Mẹ được 42 tuổi rồi vì Mẹ sanh tôi lúc còn rất trẻ, lúc mới có 17 tuổi,. Mẹ là người người phụ nữ có gương mặt đẹp nhưng Mẹ lại nhỏ con mà ốm eo nên trông Mẹ trẻ hơn tuổi của mình.
Mẹ nhìn tôi và Mary với anh mắt hãnh diện nhưng Mẹ không dám bày tỏ quá mức cảm xúc của mình vì Mẹ sợ phản ứng của Ba. Mary thì quen tánh Tây Phương nên bước đến ôm Mẹ vào lòng.
Tôi thấy Mẹ liếc nhìn Ba có vẻ như xem Ba có đồng ý hay không. Tôi hơi bực mình vì không quen với thái độ đó khi người phụ nữ hoàn toàn bị người chồng chi phối, nhưng tôi thầm nghỉ đó là chuyện riêng của Ba Mẹ, không liên quan gì đến tôi.
Những ngày sau đó tôi càng nhận thấy là Ba thật là gia trưởng một cách quá đáng trong khi Mẹ lại tùng phục Ba một cách không ngờ. Tôi quan sát thì có cảm tưởng là tình cảm giữa Ba và Mẹ không được hài hoà cho lắm, có những lúc Ba tỏ rõ những thái độ không được đẹp cho lắm đối với Mẹ làm tôi không khỏi áy náy, nhưng hình như Mẹ không quan tâm cho lắm. Thấy Mẹ nhịn nhục như vậy, tự nhiên tôi thấy gần gũi Mẹ hơn.
Tôi cũng nhận thấy là Ba hay vắng nhà mặc dù có tôi và Mary.
Mẹ thì có vẻ thoãi mái hơn khi không có mặt của Ba. Mẹ vui vẻ dẫn hai đứa tôi đi chơi quanh vùng hoặc đi chợ hay đi ăn vặt. Mẹ hãnh diện giới thiệu tôi và « cô dâu tương lai tóc vàng » cho mọi người làm tôi cứ phải thanh minh riết.
Mẹ nói với tôi :
– Có con để nói chuyện, Mẹ vui lắm. Chứ cả ngày Mẹ cứ lủi thủi một mình.
– Ủa, con thấy Mẹ có nhiều bà bạn quanh Mẹ mà ?
– Đó đâu phải là bạn ! họ thường là hàng xóm hay bạn quanh sòng bài tứ sắc đó thôi.
– Mẹ không có bạn thâm giao để tâm sự hay sao ?
– Không có đâu ! với lại tánh Mẹ vừa nhút nhát vừa cô độc nên cũng không thích chia sẻ với ai.
– Mà dù sao Mẹ cũng có Ba rồi !
Mẹ làm thinh không trả lời.
Một lúc sau, Mẹ cười dịu dàng :
– Hay là con làm bạn với Mẹ đi, để Mẹ có người mà tâm sự.
– Được rồi, nếu Mẹ không chê con thì con sẽ làm bạn thâm giao của Mẹ.
Hai mẹ con nhìn nhau mà cười vui vẻ.
Tôi tự nhũ là mình sẽ cố hết sức để đem lại cho Mẹ những giây phút vui vẻ vì tôi cảm nhận rõ ràng là Mẹ không được hạnh phúc, cuộc đời của Mẹ có vẽ như lạt lẽo quá. Lúc trẻ, tôi chỉ ham chơi với bạn bè còn ba mẹ thì hoạ hoằn lắm mới gặp nên tình cảm rất nhạt nhoà. Nhưng lần này về Việt Nam tôi chính chắn hơn và hiểu rõ hơn trách nhiệm của mình nên tôi muốn đem lại chút niềm vui cho Mẹ của mình, dù chỉ trong một thời gian ngắn ngủi.
Mẹ nói với tôi :
– Trong nhiều năm, mẹ con mình không được gần gũi nhau nhiều nên tình mẹ con vẫn còn lỏng lẻo… nhưng lần nầy con về, Mẹ mong muốn được bồi đấp tình cảm giữa hai mẹ con mình nhiều hơn.
– Con cũng có nhu cầu đó. Nhưng con có một khó khăn …
Mẹ nhìn tôi lo lắng :
– Có gì vậy Hiếu ?
– Cái khó của con là con phải tập nhìn Mẹ là Mẹ của con. Hồi nào giờ cái khái niệm «Mẹ» là một cái gì đó quá mơ hồ đối với con.
– Mẹ hiểu con muốn nói gì. Thì Mẹ cũng cảm nhận giống như vậy. Hai mẹ con mình cần có thời gian …
– Trước hết mình cần hiểu rõ nhau hơn.
– Và muốn được như vậy thì mình phải vun trồng niềm tin lẫn nhau. Mẹ muốn được kể cho con nghe những tâm tư của Mẹ để con dần dần hiểu Mẹ hơn.
– Con đồng ý và con nghe theo lời Mẹ.
Cuộc nói chuyện đó là một bước ngoặt cực kỳ quan trọng trong cuộc đời của Mẹ và tôi vì từ lúc đó mọi chuyện đã được chuyển hướng một cách tích cực. Mẹ sung sướng có được những giây phút riêng tư để tâm sự với tôi, nhất là khi Ba đi vắng. Lúc thường ngày thì Mẹ rất dè dặt, ý tứ nhưng khi ở bên tôi thì Mẹ huyên thuyên không ngờ ! cũng như là Mẹ được cơ hội để tuôn ra những tâm tư, suy nghĩ bị dồn nén từ bao lâu nay …
Tôi thích thú ngồi nghe Mẹ nói mà ngắm nhìn gương mặt rạng rỡ của Mẹ.
Có lúc Mẹ hỏi :
– Bộ Mẹ có vết xấu trên mặt hay sao mà con nhìn Mẹ trân trân như vậy ?
– Mẹ … đẹp lắm !
Mẹ đỏ mặt, cười gượng :
– Con chỉ khéo nịnh ! Mary đẹp hơn Mẹ nhiều.
– Mary đẹp theo kiểu Tây còn Mẹ thì đẹp theo kiểu Á.
– Ba con không bao giờ có một lời khen Mẹ
Tôi lợi dụng cơ hội mà hỏi :
– Hình như giữa Ba và Mẹ không được tốt đẹp lắm phải không ?
Mẹ thở dài :
– Hiếu à, bây giờ con đã hỏi thì Mẹ cũng không muốn dấu gì … thật ra thì giữa Ba và Mẹ không bao giờ được êm ả hết.
Mẹ im lặng một lúc lâu trước khi tiếp tục :
– Lúc Mẹ 17 tuổi ngốc nghếch non dạ thì Mẹ lỡ mang thai với Ba con. Thật ra mà nói thì Ba con lúc đó cũng không hơn gì Mẹ. Sau khi chuyện vỡ lở thì gia đình Ba con phải đi cưới Mẹ cho Ba. Sống với nhau rồi mới biết là giữa Ba và Mẹ không có tình yêu vì Ba và Mẹ khác nhau quá nhiều. Nhanh chóng cái hố cách biệt càng sâu hơn. Nhưng con cũng biết, ở tỉnh nhỏ nầy, ai cũng sợ tiếng dị nghị nên cả Ba và Mẹ và hai gia đình đều ngoảnh mặt làm lơ như không có gì. Tất cả cũng vì thể diện.
– Nhưng mà nhiều lúc con thấy thái độ đối xử của Ba làm con cũng phải bực mình.
– Đó là sau này mà thôi chứ lúc trước thì Ba dửng dưng với Mẹ chứ không có hạnh hoẹ như bây giờ đâu
– Tại sao lại có sự thay đổi đó ?
Mẹ ngập ngừng một lúc rồi mới nói :
– Có sự thay đổi từ khi … Ba con có vợ bé !
– Vậy sao ?
– Mẹ không nói gì vì thật ra thì dù mang danh là vợ chồng nhưng Mẹ sống với Ba như là anh em. Ba có bồ, có vợ bé Mẹ cũng không quan tâm. Có điều Ba đổ lỗi cho Mẹ là vì có Mẹ nên Ba không được sống chính thức với người đàn bà đó.
– Bây giờ con đã hiểu hết mọi chuyện.
– Được nói hết chuyện này cho con Mẹ thấy rất nhẹ nhõm. Chưa bao giờ Mẹ thố lộ chuyên này cho bất cứ ai.
Tôi không cầm lòng được, đứng dậy ôm Mẹ vào lòng mà nói nhỏ :
– Mẹ xử sự như vậy rất đúng. Thôi thì kệ Ba, ổng muốn làm gì thì làm. Phần con thì con hứa sẽ ráng làm cho Mẹ được vui.
Mẹ nhỏ con như đứa con nít nên tôi ôm trọn vào lòng … Lúc đầu Mẹ ngạc nhiên và khẩn trương muốn đẩy tôi ra nhưng từ từ Mẹ buông lỏng người ra … và rồi Mẹ run run đưa tay ôm lưng tôi. Tôi lâng lâng ngửi mùi hương lạ toả ra từ người của Mẹ, một mùi hương mà tôi chưa bao giờ được biết…
Tôi chợt buông Mẹ ra một cách vội vã và giả bộ ngoãnh đầu nhìn ra hướng khác vì tôi vừa bàng hoàng nhận ra là cu của tôi đang thập thò nứng lên. Tôi tự trách mình quá hồ đồ, vừa mới đụ Mary cách đây chưa đầy một tiếng đồng hồ lúc nghĩ trưa, vậy mà bây giờ vừa ngửi mùi hương của một người đàn bà khác đã hứng tình rồi. Mà người đàn bà đó lại là Mẹ mới thật đáng trách.
Tôi lén nhìn Mẹ thấy Mẹ cũng hơi đỏ mặt … không biết là Mẹ có nhận ra là tôi nứng cu hay không ?
Những giây phút ưu ái với Mẹ giúp cho Mẹ và tôi càng ngày càng gần gũi nhau hơn. Chúng tôi rất thoãi mái với nhau và có thể đề cập mọi đề tài với sự tin tưởng càng lúc càng vững chắc.
Tôi hết sức chăm sóc cho Mẹ từng ly từng tí làm đôi lúc Mẹ có phần ngỡ ngàng, Mẹ nói nhỏ :
– Coi chừng Ba mà thấy thì Ba lại không bằng lòng.
Rõ ràng là Mẹ rất sợ cái nhìn của Ba …
– Mặc kệ Ba, con rất vui khi được chăm lo cho Mẹ.
Mẹ sung sướng nói với tôi :
– Mẹ không ngờ là phải chờ đến bây giờ mới tìm ra một người hiểu mình, chia sẻ được với mình như một người bạn thâm giao … mà người đó lại là con. Mẹ