Vào một buổi chiều thứ bảy, một cô bé nhỏ tên là Emily đã đi mua sắm với mẹ và em trai của mình. Họ đi ngang qua một cửa hàng cũ, một con búp bê Sứ được bày ra ở cửa sổ của cửa hàng đó.
Emily mới chỉ mười tuổi và cô đang thu thập những con búp bê. Con búp bê mà Emily nhìn thấy mặc một chiếc váy tầng màu trắng và xanh dương, có mái tóc quăn. Emily cầu xin mẹ mua con búp bê đó. Khi họ về tới nhà, trời đã tối nên mọi người đều đi ngủ.
Vào lúc nửa đêm, Emily thức dậy vì nghe tiếng của một vật gì đó vỡ nhưng cô bé đã lờ nó đi cho tới khi cô nghe một giọng nói. "Emily, tớ đang ở dưới cầu thang." "Emily, tới đang ở trên bậc thứ hai." "Emily, tớ đang ở bậc thang trên cùng." "Emily, tớ đang đi trên hành lang đây." "Emily, tớ đang ở trong phòng mẹ cậu đây." "Emily, tớ đang trên giường của bà ấy đây." "Emily, tớ sẽ giết bà ấy."
Giọng nói ấy cứ tiếp tục, Emily bắt đầu cảm thấy sợ nhưng tiếng nói đó ngày một to hơn. "Emily, tớ đang ở bậc thang trên cùng." "Emily, tớ đang đi trên hành lang đây." "Emily, tớ đang ở trong phòng em trai cậu đây." "Emily, tớ sẽ giết cậu ta."
Cô bé Emily tội nghiệp đã thật sự rất sợ, cô kéo chăn trùm lên đầu và cô lại nghe thấy tiếng nói đó nhưng lần này là bên ngoài cửa phòng cô. "Emily, tớ đang ở bậc thang trên cùng." "Emily, tớ đang đi trên hành lang đây." "Emily, tớ đang ở trong phòng cậu đây." "Emily, tớ đang ở trên giường của cậu đây." "Emily, tớ sẽ giết cậu."
Người hàng xóm sống bên cạnh nghe thấy mọi chuyện và quyết định gọi cảnh sát. Trong vòng mười phút sau, họ đã kiểm tra ngôi nhà và thấy mọi người trong nhà đã bị sát hại. Họ thấy con búp bê đang ngồi và lại nghe thấy tiếng động cũ. Con búp bê có chiếc rìu đẫm máu trên tay và điều duy nhất cảnh sát có thể nghe thấy là "Chú cảnh sát, tôi đang ở phía sau chú đây."