chỉ biết mua chứ có biết gì đâu.
– Vâng thế lúc nào anh đưa em đến để em cám ơn chủ quán nhé.
– Uh thôi ăn xong thì nghỉ đi, anh đang bận chút việc.
– Vâng, anh cũng ngủ sớm, đừng làm việc khuya quá.
Tôi bỏ điện thoại xuống, châm điếu thuốc hút. Tôi bỗng nghĩ về chuyện của em, không biết bây giờ em còn yêu anh chàng lần trước không ? tôi bỗng bật cười vì sự lo xa của mình, còn thì đã làm sao, nước đến đâu bắc cầu đến đấy vậy. Lo làm gì cho mau già.