! Mẹ nói không sai đâu. Lúc nãy đại ca bị thương nặng, con và mẫu thân đang bận chống địch. Tam đệ một mình đánh với lão quái Thiết phiến thư sinh, bị lão dồn vào thế nguy hiểm. May sao Nguyệt Nga tỷ xuất hiện đã hỗ trợ cho Tam đệ đánh bại lão.
Ngọc trang chủ bấy giờ mới hiểu rõ, liền cung tay vái dài rồi nói:
– Thật sơ thất ! Lão phu thay mặt gia đình cảm tạ ơn cứu trợ của cô nương.
Sử Nguyệt Nga bối rối, vội cung tay đáp lễ, nói:
– Không dám. Nguyệt Nga thật sự không dám nhận.
Mọi người ngồi vào bàn. Lão trang chủ nói:
– Tình hình hôm nay thật là nguy hiểm thập phần. Rõ ràng lực lượng chúng ta không thể đương đầu với bọn người của Hắc Thanh phái. Lần này, may mà chúng ta không bị thảm bại. Ta nghĩ rằng trong tương lai không thể không tìm người viện thủ.
Trịnh Giang Thiên hỏi :
– Hắc thanh phái tại sao lại gây chuyện với chúng ta ?
– Điều này thật ra cũng có nguyên nhân. Trước đây mười năm ta có xích mích với lão Thiết phiến thư sinh ở Độ khẩu. Lần này lão kéo người đến cũng vì lý do này.
Ngọc Phong đao ngạc nhiên:
– Thưa phụ thân. Sao bây giờ lão quái đó mới đến phục thù. Mọi việc đã xảy ra từ lâu lắm rồi mà.
– Ta cũng nghĩ như con. Theo ta nguyên nhân này không phải là quan trọng. Nhưng hiện tại theo lời lão nói thì đúng là như vậy .
Vị phu nhân nói:
– Theo ta. Có lẽ bọn người Hắc thanh phái muốn mở rộng địa bàn xuống miền đông nam. Chúng chọn Ngọc gia trang để tấn công chẳng qua vì chúng ta đang nắm giữ phần lớn hoạt động kinh doanh ở đây.
– Có thể là vậy. Trang chủ Ngọc trang gia trầm ngâm suy nghĩ. Tình hình này hẳn nhiên không phải là trò đùa. Nếu không cẩn thận có thể nguy hại đến toàn bộ gia trang bị hủy diệt trong sớm tối.
– Thế trang chủ định mời ai làm trợ thủ ? Trịnh Giang Thiên lên tiếng.
– Chuyện này e có lẽ phải làm phiền đến Thiên hộ pháp một phen.
Trịnh giang Thiên ngạc nhiên:
– Lão trang chủ có chuyện gì cứ nói xem liệu lão phu có giúp được không ?
Ngọc Ban Thu liền nói:
– Tại hạ có một phong thư, muốn nhờ Thiên hộ pháp đưa đến tận tay một người.
– Đó là ai ? Lão phu có biết không ?
– Người này có lẽ Thiên hộ pháp cũng từng nghe nói. Y gọi là Lãnh sát thủ Đồ kiến Thư, cũng là một người nổi danh giang hồ hơn chục năm trước.
– Ha … hà. Người này thì lão phu đã biết. Lão phu cũng đã có duyên gặp gỡ y hai lần.
Ngọc Ban Thu gật đầu:
– Nếu vậy thì tốt. Vậy ta rất an tâm giao phó trọng trách này cho Thiên Hộ pháp.
Vị phu nhân nói:
– Phu quân ! Muội cũng muốn tiến cử một người.
Ngọc Ban Thu mỉm cười, nhìn phu nhân nói:
– Ta đã đoán ra người đó là ai rồi.
– Đúng vậy. Muội nghĩ phu quân lần này sẽ không phản đối chứ ?
– Thôi được ! Việc đó tùy ở phu nhân.
Ngọc Y Vân không hiểu hai phụ mẫu đang nói đến người nào liền hỏi:
– Mẫu thân! Người đó là ai thế ?
– Y là đệ muội của ta Song hàn kiếm Tổ Vân Dung.
– Nhưng mẫu thân định làm sao để mời cô cô đây ?
Vị phu nhân cười, đưa tay lấy một chiếc thoa cài đầu màu ngọc bích từ trên đầu xuống. Bà gọi Ngọc Phong Đao lại dạy:
– Phong nhi ! Con hãy thay mặt ta đến Hồ thiên trang mời cô cô đến đây.
Ngọc Phong Đao tần ngần cầm lấy chiếc thoa :
– Mẫu thân. Hồ thiên trang là ở địa phương nào ? Đao nhi chưa từng nghe đến bao giờ.
– Con yên tâm, cứ thẳng đường đến Giang Lăng rồi tìm những người ở địa phương đó sẽ biết.