duy nhất đủ tư cách trở thành Chưởng môn của Độc Hồng môn sau này.
Lục Dương si mê Hỏa Băng Tâm và được nàng cũng rất coi trọng. Nếu không phải vì giờ đây Hỏa Băng Tâm đã thất thân với Vân Linh thì khẳng định nàng sẽ đánh giá mỹ diện của Lục Dương cao hơn Vân Linh nhiều.
Hiển nhiên nàng không biết được Vân Linh đang giả dạng Lạc Thiên, do đó việc nhận xét như vậy cũng không phải lạ.
Nhưng mà hiện tình mà nói, trong lòng Hỏa Băng Tâm thì Vân Linh đã trở nên có giá hơn nhiều. Chàng vừa có y đạo cao thâm lại có võ công lợi hại khó bì. Như vậy, việc đem năng lực của Lục Dương ra so sánh với năng lực của Vân Linh là không phải bàn nữa.
Vân Linh chữa trị độc thương cho bốn người liền một lúc thì cảm thấy khá mỏi mệt. Chàng liền ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần để hồi phục lại công lực.
Lục Dương vội vàng chuẩn bị vài chỗ nghỉ ngơi tạm bợ cho mấy người bị thương và Hỏa Băng Tâm. Hai người cùng nhau làm việc, vừa làm vừa trò chuyện.
Lục Dương đem thắc mắc trong lòng ra hỏi Hỏa Băng Tâm về thân phận thực sự của Vân Linh.
Tiểu cô nương nọ nghe chàng hỏi thế không khỏi lúng túng. Liền sau đó đành nói rõ ra quan hệ của bọn họ.
Lục Dương và 4 tỷ muội nghe chuyện xảy ra với Hỏa Băng Tâm lúc trước và việc Vân Linh cứu chữa nàng nọ ra sao thì không còn gì để nói. Mấy người đều hiểu cho tình cảnh của nàng. Chỉ một mình Lục Dương là đau xót trong dạ vì mỹ lệ nữ nhân trong tim đã không còn có thể với tới được nữa.
Đêm hôm đó mọi người nghỉ tạm trong rừng. Sáng hôm sau, Hỏa Băng Tâm và mọi người vội vàng đi tìm tung tích của Thánh Cô-Bạch Ngọc Tiên.
Theo nhận định của Hỏa Băng Tâm thì có hai cách để Hắc y quái thủ Sà Đà Tử có thể mang Thánh cô đi nhanh.
Cách thứ nhất là việc lão thuê xe ngựa ngày đi đêm nghỉ đến Vạn Thủy Lâu ở Giang Nam.
Còn cách thứ hai đơn giản hơn là lão thuê một chiếc thuyền rồi cứ thế mà xuôi dòng về Giang Nam.
Vân Linh ngạc nhiên liền hỏi tại sao nàng có thể khẳng định lão già đó đem Thánh Cô về Vạn Thủy Lâu? Biết đâu lão có chỗ tốt hơn đem dấu Thánh Cô đi thì sao.
Hỏa Băng Tâm kiên quyết nói:
– Thiên huynh không biết. Vạn Thủy Lâu là một cơ sở bí mật của Độc Hồng môn. Ở nơi đó cạm bẫy dầy đặc và cao thủ nhiều vô cùng.
Thiết tý na tra Kim đại nương là thủ lĩnh ở nơi đó. Bà ta thân phận gần sánh ngang với chưởng môn Ngọc Liên Hoa nên cứ địa vững vàng vô cùng.
Tiếc rằng hiện tại theo như lời lão tặc đã nói, thì Kim đại nương đã là người của lão ta. Như vậy đủ hiểu, việc lão bắt Thánh Cô đem về Vạn Thủy Lâu không ngoài mục đích dùng nàng làm áp lực để tiếm vị chưởng môn một cách đàng hoàng.
Hiện giờ chưởng môn nhân Ngọc Liên Hoa đã mất tích, còn có Thánh Cô ở lại là đủ tư cách trở thành chưởng môn. Thế nhưng nếu Thánh Cô không thích làm chưởng môn mà đề cử người khác thay thế thì vẫn có thể được môn nhân ủng hộ. Điều này cho thấy việc lão tặc kia đem Thánh Cô về đó để tạo sự ủng hộ của đám cao nhân trong Vạn Thủy Lâu là vô cùng cần thiết. Có thể nói một công đôi việc, vừa giam giữ được Thánh Cô an toàn, vừa có thể che mắt chúng nhân để lên chức chưởng môn tương lai.
Vân Linh hiểu được mọi chuyện, không hỏi nữa liền bàn với mọi người thuê thuyền lớn mà đi.
Như vậy vừa nhanh lại vừa thuận tiện cho mấy bệnh nhân tĩnh dưỡng, trị thương.
Hỏa Băng Tâm và mọi người đều nhất trí liền đi thuê thuyền lớn đi liền. Trong khi đó bọn họ cũng phát hiện ra Hắc y quái thủ cũng dùng đường thủy mà chạy.
Trong 3 ngày đi đường Vân Linh đã chữa cho 4 nữ nhân khỏi được 7 thành. Các nữ nhân được chàng chữa bệnh đều hết lời cảm tạ. Trong bọn họ ai nấy đều cảm giác nợ chàng một mạng.
Nếu chẳng phải mấy người là tỷ muội với Hỏa Băng Tâm thì Vân Linh làm gì phải tốn sức và công lực để giúp họ giải độc thế này.
Còn Vân Linh thì mấy ngày liền vận công chữa bệnh quá độ thì sinh ra mệt mỏi. Tiếc rằng hiện thời chàng đang ở trên sông nước nên không có cơ hội tiếp cận với các cây đại thụ hoặc các cây lâu năm để hút lấy nguyên thần của chúng mà bồi bổ công lực đang bị suy giảm.
Lúc thuyền cập bến. Mọi người lục tục lên đường thì Vân Linh bảo với Hỏa Băng Tâm mình có chút việc phải đi trước. Một lát nữa sẽ gặp nhau ở nơi khách điếm gần đó.
Âm Phong Huyết Độc thấy chàng ra đi định đi theo thì bị chàng cản lại bảo lão cứ đi cùng mọi người đến khách điếm nghỉ ngơi. Bản thân chàng sẽ tìm đến sau.
Mọi người rất ngạc nhiên không hiểu chàng định làm gì nhưng thấy chàng bí mật không nói cũng đành thôi không hỏi nữa.
Còn Vân Linh thì nhận thấy sức khỏe đại giảm. Tinh thần không được sung túc. Trong khi đó chiến cuộc sắp tới chưa biết ra sao. Nếu chàng cứ để bản thân năng lực suy giảm thế này mà đi cùng mọi người thì an nguy sẽ rất lớn. Chính vì thế chàng phải tách mọi người đi riêng để thu thập thêm công lực cho bản thân. Cái cách thu hút công lực đó chàng lại không muốn mọi người hay biết. Nếu không e rằng không ai là không chấn động vì ngạc nhiên.
Vân Linh tách mọi người đi riêng đến chiều hôm đó mới trở về. Chàng làm cho Âm Phong Huyết Độc phải kinh hãi vì năng lực đã trở nên đại tiến nhanh vô cùng.
Trong lúc đó đám người của Hỏa Băng Tâm trình độ yếu hơn nên không phát hiện ra sự khác lạ trong con người Vân Linh.
Cái may của Vân Linh là từ khi chàng chung đ.ng với Tiêu hồn ma nữ thì cơ thể lại có được năng lực kỳ lạ. Nguyên thần của cây cỏ khi dung nạp vào người chàng đều ngay lập tức được chuyển hóa hết thảy. Điều này khiến cho chàng tụ tập nội công thăng tiến nhanh chóng và hết sức dễ dàng. Khác rất xa so với lúc trước chàng mỗi lần luyện công chỉ được hút nguyên thần của cây cỏ một cách thận trọng, chỉ khi nào hóa luyện hết đám nguyên thần đó mới dám thu hút thêm nguyên thần khác. Như thế tiến độ vừa chậm mà tại nạn nguy hiểm lại rất lớn, nếu một khi nguyên thần của cây cỏ được hóa luyện không hết sẽ làm cho bản thân bị tẩu hỏa nhập ma ngay.