thức của Hổ Trảo.Những chiêu thức của Hổ Trảo có thể dung từ “hung bạo” để diễn tả,chỉ cần dính một chiêu thì đối phương chắc chắn sẽ chết không thể bàn cải.Hưng sử dụng chiêu Bạch Hổ Kình Thiên,bàn tay Hưng từ trên cao bổ xuống đỉnh đầu tên kia khiến cho hắn ngay lập tức gục ngay tại chổ thất khiếu chảy máu mà chết.Và cũng như vậy với 8 tên tiếp theo cũng không tránh khỏi cái chết như tên đầu tiên.Tuy nhiên mỗi tên lại bị chết theo một cách khác nhau,với chiêu thức Mãnh Hổ Xuất Lâm,một tên bị bẽ gãy cổ,tên thì bị chiêu thức Bạch Hổ Xuyên Tâm đâm ngay tim mà chết,có tên còn bị thảm hơn khi dính phải chiêu Bạch Hổ Thí Trảo,cả thân thể của hắn đều bị xé ra làm đôi….
Chỉ với một thời gian ngắn,toàn bộ 9 tên Bò Cạp đều đã chết hết.Thấy được cảnh tượng đó ngay cả Bò Cạp và Quỳnh Tiên đều cảm thấy cả cơ thể mình tự động run lên,một cảm giác ghê sợ xuất hiện trong lòng hai người.
-Thế nào?Không phải ngươi muốn giết ta sao?
Hưng từ từ hướng tên Bò Cạp còn lại đi đến.
Bò Cạp lúc này cũng biết,mình chắn chắn không phải là đối thủ của Bạch Hổ,nếu đánh với hắn thì chả khác nào tự tìm đường chết.
-Bạch Hổ.Tôi biết sai rồi,mong ngươi tha cho tôi.
Ngay lập tức Bò Cạp quỳ xuống,hắn liên tục dập đầu xuống đất cầu xin.
-Tha cho ngươi ư?Ngươi đừng hòng.
Hưng lúc này cũng đã đến gần Bò Cạp,vừa dứt lời Hưng xuất ra Hổ Trảo đánh tới,cũng ngay lúc này một cái đuôi linh khí của Bò Cạp cũng theo hướng cánh tay của Hưng mà đánh tới.Do đứng quá gần Bò Cạp và chủ quan nên Hưng không kịp rút tay về mà tránh chiêu này của Bò Cạp.Một cơn đau đớn dữ dội từ cánh tay truyền đến,giờ phút này toàn bộ cánh tay trái của Hưng đã chuyển sang màu đen,mọi sức mạnh của Bạch Hổ đang dần dần biến mất.
-HaHaHa.Bạch Hổ ơi Bạch Hổ.Ngươi đã trúng Xuyên Độc Hoạt của ta,chỉ sau một lúc nữa thôi,toàn bộ cơ thể của ngươi sẽ chuyển sang màu đen đau đớn mà chết.
Toàn bộ sức mạnh của Hưng lúc này đã hoàn toàn biến mất,cả cơ thể của Hưng xuất hiện những cơn đau đớn dữ dội khiến cho Hưng phải gục nằm xuống dưới đất chịu đựng.
Bò Cạp đứng lên xuất ra một cước đá cơ thể của Hưng lăn đi chổ khác.Quỳnh Tiên thấy tình hình biến đổi ngay lập tức xông đến chổ Bò Cạp ra chiêu.
– Không biết tự lượng sức mình!
Bò Cạp khẽ nói,hắn dùng năm phần công lực một chưởng hướng Quỳnh Tiên đánh ra.Hắn cũng không muốn giết nàng.
Ầm!
Nắm tay Quỳnh Tiên đón nhận chưởng pháp do Bò Cạp đánh tới
Ầm ầm chấn động, không khí lập tức tạo thành một đạo gợn sóng,những luồng khí hướng bốn phía bắn đi.Đất cát dưới đất cũng bị những luồng khí này đánh bay lên.Quynh Tiên ngay lập tức xuất ra một chưởng pháp đánh tới Bò Cạp,bên kia Bò Cạp cũng đánh ra một quyền,dễ dàng hóa giải một chưởng này của Quỳnh Tiên.
Quỳnh Tiên không khỏi nhăn mày lại, vừa rồi một chưởng kia là nàng đã dùng toàn lực đánh ra hết, nhưng rõ ràng vẫn không thể nào oanh phá phòng ngự của Bò Cạp.
-Tiên àh,em không phải là đối thủ của tôi đâu!Em nên ngoan ngoãn mà về làm phụ nữ của anh đi.!
Bò Cạp cười gian trá hướng Quỳnh Tiên lên tiếng.
-Đừng nằm mơ!
Quỳnh Tiên hướng với Bò Cạp nhổ một bãi nước bọt.
– Ha ha,Anh rất thích cái tính khí này của em.
Bò Cạp vừa dứt lời,ngay lúc Quỳnh Tiên không tập trung đã đánh ra một luồng khí.Không kip tránh né,khiến cho Quỳnh Tiên ngay sau khi trúng phải luồng khí này đã phải bất tỉnh.
-HaHa.Em yên tâm,Lát nữa anh sẽ cho em sung sướng.
Bò Cạp ngồi xuống,bàn tay hắn vuốt ve gương mặt của Quỳnh Tiên.Và ngày lập tức,ánh mắt của hắn chuyển hướng đến Hưng.Giờ phút này Hưng vẫn còn đang nằm dưới đất chịu đựng sự đau đớn.Hắn đứng lên,từ từ đi lại gần chổ Hưng.
-Bạch Hổ àh.Ta không để cho ngươi chết dễ dàng vậy đâu.Ta sẽ cho ngươi sống không được chết cũng không xong.
Lời vừa dứt,vô số đòn đánh từ Bò Cạp đánh mạnh xuống cơ thể của Hưng,một cơn đau đớn mới lại xuất hiện.Không biết trải qua bao nhiu lâu,không thể đếm được bao nhiu đòn đánh đã đánh xuống cơ thể Hưng.Cơn đau đớn khiến cho Hưng bất tĩnh.
Trong một không gian bao phủ một màu trắng xóa.
-Ta đang ở đâu đây?
Sau khi Hưng tĩnh lại phát hiện mình đã đến một không gian xa lạ.Một điều làm cho Hưng ngạc nhiên là cơ thể của hắn đã trở lại bình thường như chưa từng bị trúng đôc bao giờ,những cơn đau đớn hồi nãy đã không còn nữa.Hắn cứ từ từ tiến tới đi vào sâu bên trong.Đi được một lúc thì một tiếng grầm grừ vang lên trong không gian khiến hắn giật mình quay lưng lại.Trước mắt hắn lúc này chính là một con Bạch Hổ to lớn,có thể so sánh hắn với con Bạch Hổ này như người khổng lồ đối với người tí hon để có thể thấy được sự to lớn của con Bạch Hổ này.
-Nhóc con.Ngươi quả thật làm mất mặt của ta.Không ngờ ngươi lại bị một con Bò Cạp đánh đến nông nổi này.
Không ngờ con Bạch Hổ này có thể nói “Tiếng Việt” :3
-Ngươi…Ngươi…
Sự hùng vĩ của con Bạch Hổ này khiến cho Hưng không nói nên lời.
-Ngươi cái gì mà ngươi.Ta nói cho ngươi biết,ngươi là người đại diện của ta cho nên tốt nhất đừng có làm mất mặt của ta,nếu không đừng có trách ta không cho ngươi mượn sức mạnh.
-Hả?Ý của ngươi nói,mọi sức mạnh của Bạch Hổ ta sử dụng trước giờ đều do ngươi cho mượn?
-Chứ ngươi nghĩ ở đâu mà có.
-Chứ không phải đó là nguồn sức mạnh có sẵn trong người ta sao?
-Hừ!Ngươi tưởng có được sức mạnh của ta dễ dàng vậy sao?Ngươi vẫn còn trong quá trình quan sát.Nguồn sức mạnh người dùng trước giờ chỉ là một chút xíu toàn bộ sức mạnh của ta thôi.
“Mẹ nó.Không phải chứ.Không lẻ sức mạnh của Bạch Hổ còn khủng khiếp hơn nữa.”
-Vậy theo ngươi nói.Nếu ta muốn chính thức trở thành Bạch Hổ thì phải chờ ngươi đồng ý sao?
-Tất nhiên là như vây.Ngươi cũng thấy đó,ta là một con Bạch Hổ kiêu hãnh đâu thể dễ dàng trao toàn bộ sức mạnh của mình cho người khác chứ.
-Vậy có phải những linh thú khác đều cũng phải như vậy không?
-Điều này thì không phải.Chỉ có mình ta và duy nhất một mình ta,một con Hỗ kiêu hãnh như ta mới được như thế mà thôi.
“Kiêu hãnh con mẹ ngươi.Ta xui xẻo mới gặp cái con Hổ chết tiệt này”
Hưng chửi thầm trong lòng.
-Thôi không nói nhìu nữa.Ngươi hãy nhanh chóng tiến vào bên trong mà hấp thu linh thú Voi đi mà còn có sức mà ra đánh với tên Bò Cạp kia.Ta phải đi ngủ rồi.
Lời vừa dứt Bạch Hổ cũng đột nhiên biến mất.Tạm thời bỏ chuyện con Bạch Hổ khốn kiếp kia sang một bên Hưng nhanh chóng đi sâu vào bên trong.Hiện ra trước mắt hắn là một ***g giam được làm bằng linh khí đang nhốt linh thú Voi bên trong.
-Thôi chết.Quên hỏi con Hổ kia cách hấp thu rồi.
-Đặt bàn tay của ngươi lên đầu của linh thú Voi,tập trung tinh thần,trong đầu hãy nghĩ ngươi muốn hấp thu nó thì sẽ được.
Giọng của Bạch Hổ vang lên trong không gian.
Theo hướng dẫn của Bạch Hổ,Hưng đặt bàn tay của mình lên đầu linh thú Voi,tập trung tinh thần.Lúc này một hiện tượng kì dị xảy ra,cả cơ thể linh thú Voi biến đổi thành những linh khí chạy vào cánh tay của hắn rồi ngay lập tức phân bố đều khắp cơ thể của Hưng.Một lúc sau toàn bộ linh thú Voi đã bị Hưng hấp thu hết,trong cái ***g được làm bằng linh khí kia giờ đây đã hoàn toàn trống trơn,linh thú Voi đã hoàn toàn biến mất.
-Muốn ra bên ngoài thì nhắm mắt lại tập trung ý nghĩ sẽ ra ngoài thì sẽ được.
Không chậm trể Hưng ngay lập tức làm theo.Ngay lập tức Hưng thoát khỏi không gian ra bên ngoài.
Vừa mở mắt ra,hiện vào trong mắt hắn là một bàn tay đang từ trên đánh xuống đỉnh đầu hắn.Ngay lập tức Hưng lăn sang một bên né tránh.
-Không thể nào.
Bò Cạp vô cùng bất ngờ.Hắn đã dính chất độc của mình thì không thể nào còn sức lực nào mà cử động được nữa.
Sau khi lăn sang một bên Hưng nhanh chóng đứng lên.Mọi chất độc trong người hắn giờ này đều đã được giải,hơn thể nữa trong người hắn lúc này một nguồn sức mạnh mới cũng đã xuất hiện.Hưng cảm thấy mình mãnh mẽ hơn bao giờ hết.
-Ngươi…Ngươi..Làm sao có thể.
Bò Cạp run rẩy lùi lại phía sau.Bò Cạp cũng phát hiện được một nguồn sức mạnh mới tỏa ra trên người Hưng.
-Bò Cạp.Chịu chết đi.
Vừa dứt lời Hưng tung ra toàn bộ chiêu thức của Hổ Trảo và kết hợp với nguồn sức mạnh của linh thú Voi khiến cho Hưng giờ này đáng sợ hơn bao giờ hết.Bất lực chính là tình cảnh lúc này của Bò Cạp,hắn lúc này chỉ biết tránh né hoặc chịu đòn của Hưng và nếu tình trạng này kéo thêm thì chẳng bao lâu sau cái chết đến với hắn là điều chắc chắn.
“Ngọa Hổ Bá Phong”
Hưng hét lên một tiếng hướng Bò Cạp đánh tới.Trảo này được Hưng đánh ra kéo theo từng cơn gió mạnh thổi tới.Trảo của Hưng đã nắm chặt lấy cổ của Bọ Cạp,Hưng dùng lực bốp mạnh một cái.”Rốp..Rốp.Rốp” Tiếng xương cổ nát vụn vang lên,Bò Cạp cuối cùng cũng đã chết.Hưng ngay lập tức theo cách làm lúc hấp thu linh thú Voi nhanh chóng hấp thu Bò Cạp vào trong người mình.
Sau khi mọi chuyện xong xui.Hưng tiến lại gần chổ Quỳnh Tiên,nàng vẫn còn đang bất tĩnh.Hưng nhẹ bồng cơ thể của Quỳnh Tiên lên,rời khỏi nơi này.
Quỳnh Tiên từ từ mở mắt ra,phát hiện mình đang ở trong một căn phòng xa lạ.Nàng bước xuống giường mở cửa phòng đi ra bên ngoài.
-Chị tỉnh lại rồi àh?
Một giọng nói của một người con gái bất ngờ vang lên khiến nàng giật mình.Nàng xoay người lại,từ trong nhà bếp bước ra một người con gái xinh đẹp,người này chính là Hồng Trúc.Ngay sau khi Hưng bồng Quỳnh Tiên rời khỏi chổ kia thì do không biết địa chỉ nhà ở của Quỳnh Tiên cho nên hắn quyết định đem nàng về nhà của mình và để sẵn tiện hỏi thăm một số chuyện luôn.
-Cô là….
Quỳnh Tiên có chút cảnh giác lên tiếng.
Biết được trong lòng Quỳnh Tiên đang nghĩ gì,Hồng Trúc tiến lại kéo Quỳnh Tiên lại ngồi ở cái ghế sô pha để ở giữa nhà.Nàng chậm rãi giải thích hết mọi chuyện cho Quỳnh Tiên biết.Qua một hồi nói chuyện với nhau,sau khi biết được Hồng Trúc cũng là một linh thú của Thập Nhị Linh Thú khiến cho Quỳnh Tiên đối với Hồng Trúc có cảm giác thân thiết hơn.
-Vậy Bạch Hổ,hắn đâu rồi?
Quỳnh Tiên có chút tò mò hướng Hồng Trúc hỏi.
-Ảnh đang ở trong phòng kia kìa.
Hồng Trúc vừa nói vừa đưa cánh tay chỉ sang một phòng bên cạnh kế phòng Quỳnh Tiên vừa mới ở.
-Chị muốn gặp hắn hỏi chút chuyện được không?
-Không được đâu chị.Ảnh nói có chuyện quan trọng cần phải làm,không muốn bị ai làm phiền.
Hồng Trúc