nó… Mà nghe mẹ hỏi : Con ngậm của đàn ông, có sướng ích gì không?
– Con nói hổng phải nói dóc, chớ cho con bú cặc nguyên ngày, không cần ăn uống gì, nó ngon còn hơn ăn nem công chả phụng đó mẹ. (thở ra)
– Tội nghiệp cho cha con.
– Làm cái gì tội nghiệp cho cha mày?
– Ổng chết rồi mà không có hưởng được hai cái sướng nhất trên đời ; bú lồn và được đàn bà bú cặc: Hai món ngon đệ nhất?
– Ý, đâu phải. Bú lồn thì ổng có làm cho mẹ chớ. Chỉ riêng cái vụ bú cặc thì… thì… thiệt tình, mẹ cũng có. Nhưng lâu lâu, tháng chỉ vài lần. Mỗi lần xong là mẹ phải ăn hai ba miếng trầu, đánh răng, súc miệng gần chết. Nói tới vụ này, làm mẹ nhớ
ổng đứt ruột. Có lần mẹ bú ổng sướng qúa, ổng ra luôn trong miệng mẹ.
Rồi mẹ nhả ra hả?
– Đâu có, của chồng mình, mình phải nuốt chớ! Mà bất nhơn, nuốt ba cái ngữ qủy đó, nó làm cho mình nhớ ổng không dứt. Đêm nào mẹ cũng thắp nhang khấn cho ổng siêu thoát, đừng có về ám ảnh mẹ hoài. Nhứt là nửa đêm. Có bữa đang ngủ,
thấy ổng về đòi “làm”. Mẹ cũng chiều ý, cởi quần cho ổng làm đại một cái. Hồi thức dậy, ở dưới… nó ướt nhẹp như ai đổ nước vô… Ban ngày có khi đang ngồi không, nó cũng bắt “nhớ ổng” muốn chết luôn. Rồi… cái… nó hành mình thèm ba cái “chuyện vợ chồng” hồi ổng còn sống… Cái… nó nóng ran mình mẩy. Thèm kịch liệt mà đâu dám nói với ai… Bữa nay sẵn con hỏi, mẹ mới dám nói thiệt…
– Mẹ nhớ cha con hay nhớ cái vụ bú lồn?
– Cái nào tao cũng nhớ hết. Mà hồi nãy, con có thấy cái thằng thần tượng, thần tiếc gì đó, nó có bú lồn con Hai hả?
– Dạ có. Phải mẹ chưa về, con còn được xem nó đụ chỉ, coi còn hấp dẫn hơn nữa à. Chả nói, đêm đầu hôm, trong phòng ngủ ngoài chợ Mỹ Tho, chả làm chị Lâm bò càng hết hai lần.
– Vậy là bây giờ nó cũng đang làm chị Hai mầy bò càng ở trỏng à. Đâu con vô coi thử coi.
– Con vô trỏng coi, còn mẹ ngồi đây hả?
– Ba cái vụ bậy bạ đó, nào đến giờ, mẹ hổng có quen xem. Tao xem lớ nó, nó… bắt “nhớ cha” mầy, rồi đâm ra phiền phức…