"Anh Minh Vũ! Em Phùng Tử Kiệt đây!" giọng nói trầm đục của thiếu niên còn đang trong thời kỳ vỡ giọng vang lên qua đầu dây điện thoại, vang vọng trong phòng làm việc đầy yên tĩnh.
Phùng Minh Vũ một tay cầm di động, một tay còn lại đang nắm tóc Triệu Uyển Tâm, kéo căng đầu bà ra phía sau, thắt lưng còn đang mạnh mẽ ra vào từ phía sau Triệu Uyển Tâm, đồng thời dùng giọng nói trầm khàn tràn đầy dục vọng cùng quyến rũ trả lời điện thoại : "Sao? Chú lại có trò hay rủ anh đi cùng sao?". Triệu Uyển Tâm bên dưới vừa chịu đựng sự công kích của hắn, vừa cắn chặt răng ngăn không cho tiếng rên rỉ của bản thân, hai tay đang chống lên bàn run rẩy như sắp không chịu được áp lực từ đằng sau mang đến, đầu bị Phùng Minh Vũ nắm tóc kéo giật ngửa ra sau, cơ thể bà như dây cung bị kéo căng, một chân bị ép gác lên bàn, chân còn lại làm trụ giữ cơ thể đứng dường như lung lay như cây đứng trong bão táp sắp đổ.
"Sao? Trò mới được nhiều người thích sao? Chú có chắc không làm anh bỏ về ngay lúc vừa mới bắt đầu như lần trước không? Ok! Thử tin chú lần này, hi vọng chú không làm anh thất vọng! Được chín giờ chú tới nơi làm việc của anh đón anh, bây giờ anh đang bận chút việc, bao giờ tới gọi cho anh!"
Vừa thong dong trả lời, thắt lưng vẫn mạnh mẽ ra vào gây sức ép cho dâm huyệt bên dưới. Hai khỏa cầu thịt bên dưới theo từng tiết tấu đung đưa mãnh liệt của cơ thể Phùng Minh Vũ mà đập mạnh vào dưới cặp mông trắng noãn, săn chắc co dãn của Triệu Uyển Tâm, "ba, ba, ba,…" làm vùng da nơi va chạm bị đánh cho đỏ bừng. Buông điện thoại xuống, Phùng Minh Vũ lại chuyên tâm vào sự nghiệp cày cấy cơ thể mẹ mình, hắn nâng bàn tay còn lại, bóp lấy một bầu vú đang dao động mãnh liệt theo nhịp độ đong đưa của cơ thể Triệu Uyển Tâm, vừa xoa bóp bầu vú căng tròn to lớn mà ngay cả tay hắn cũng không nắm hết, vừa dùng khe hở giữa hai ngón tay kẹp lấy núm vú đã sưng to, đứng thẳng và đỏ thẫm do bị hắn chà đạp cùng kích thích qua. Vừa lòng nghe được Triệu Uyển Tâm bật ra tiếng rên rỉ đã bị bà kìm nén, cùng sự co rút đột ngột của hoa huyệt càng lúc càng thít chặt lấy nam căn của hắn, làm nó ra vào khó khăn hơn lúc trước, điều này càng làm dục vọng của Phùng Minh Vũ càng thêm trướng lớn thêm gấp hai, ba lần so với lúc trước. Trong mắt Phùng Minh Vũ càng sâu thăm thắm, chứng to cho dục vọng mãnh liệt của hắn đang lên rất cao, hắn đẩy nhanh tốc độ hơn nữa để mạnh mẽ, thô lỗ chèn ép tường thịt trong hoa huyệt, như trừng phạt chúng vì sự cố vừa nãy, đồng thời đẩy mạnh lực đạo cho quy đầu chèn sâu tới tận cùng của tử cung Triệu Uyển Tâm.
"Ân…n….nga……a….sâu……u….q…úa……á….á……aaaaaa! Lớ……ớn……l….lớn ………q……..úa…..a…….Min………..nh ………nha……….â…….n………V…..ũ……ta………….tha…………â….n…..th…a ……….a….ta………đ……….đi……ta…….a…..â……n……..chi…..chịu…….khô…..a……ng…..a……không……n……..nổi……..aaaa………..Á!"
Tiếng rên rỉ đứt quãng, xen lẫn lời nói khó nhọc của Triệu Uyển Tâm, khó khăn mãi bà mới thốt ra được một câu, cầu xin hắn buông tha bản thân, bà thực sự chịu không nổi sức ép hắn gây ra, nhưng cơ thể không nghe theo lý trí, vẫn đón ý nói hùa theo dục vọng nguyên thủy, dâm huyệt ra sức cắn chặt lấy nam căn đang thô lỗ đâm chọc, tàn sát nó, dâm thủy chảy ra càng lúc càng lớn chứng tỏ cho cho ham muốn của cơ thể bà. Từng đợt va chạm mãnh liệt đằng sau như đánh tan hết lý trí của Triệu Uyển Tâm, thay thế vào là dục vọng trầm luân, thậm chí từ nơi kết hợp chặt chẽ của hai người, Triệu Uyển Tâm có thể cảm nhận được rõ rệt từng sợi gân xanh cùng mạch máu nổi gồ ghề của cự long đang nảy lên bình bịch của nó qua sự ma sát với vách tường nộn thịt trong hoa huyệt. Bản thân chỉ biết phát ra từng tiếng rên rỉ ngọt nị, tràn đầy quyến rũ, cơ thể dường như tới cực hạn, trước mắt Triệu Uyển Tâm như mờ đi, trong đầu chỉ còn tiếng "bùm, bùm" như pháo hoa nở rộ trong đêm đen tĩnh mịch, cơ thể bà căng lên, hoa huyệt căng chặt lại, tử cung ào ào phun ra chất lỏng nóng bỏng, thông báo Triệu Uyển Tâm đã lên đỉnh dục vọng.
Đồng thời cảm nhận được cơ thể Triệu Uyển Tâm lên đỉnh, Phùng Minh Vũ từ nam căn của mình cảm nhận được sức ép của dâm huyêt, hắn mạnh mẽ ra vào thêm mấy chục cái rồi cũng căng lên, bắn toàn bộ tinh hoa nóng bỏng vào sâu dâm huyệt mẹ mình, hai cánh tay nơi tóc cùng bầu vú cũng cứng rắn kéo và bóp mạnh lên Triệu Uyển Tâm, ép bà cong thành hình chữ C làm cho cự long tiến sâu hơn vào cơ thể, buộc tử cung phải tiếp nhận từng dòng tinh dịch nóng hổi của hắn. Sau năm phút bắn tinh vào cơ thể Triệu Uyển Tâm, đợt tinh dịch bắn ra lần thứ tư trong đêm nay của hắn đã kết thúc, cũng không làm dương vật của hắn nhỏ bớt đi chút nào, chứng minh dục vọng của hắn vẫn còn cần nơi phát tiết. Nhưng còn mười lăm phút nữa là tới giờ hẹn với Phùng Tử Triệt, hắn nghĩ không thể tiếp tục thêm vòng mới với Triệu Uyển Tâm, đành nhẫn nhịn rút ra cự long to lớn trong cơ thể bà "phốc xuy" tiếng dương vật tách ra khỏi hoa huyệt vang lên, từng dòng chất lỏng trắng đục ngầu chậm rãi chảy xuống dọc theo đôi chân trắng ngần, thon dài của Triệu Uyển Tâm, khi được Phùng Minh Vũ thả ra, Triệu Uyển Tâm đã không còn sức mà đứng nổi, bà trần truồng không mảnh vải che thân sụi lơ dưới thảm lông dê trong phòng nghỉ của phòng làm việc, ra sức hô hấp từng ngụm không khí như con cá mắc cạn.
Phùng Minh Vũ nhíu nhíu đôi mày, nhìn quần áo vẫn còn chỉnh tề, chỉ có hạ thân nam căn lộ ra ngoài là dính chút dịch dâm thủy cùng một chút bạch trọc, hắn bình thản đi lấy bộ quần áo khác, rồi đi vào phòng tắm tẩy rửa một chút, không có ý định đè ép dục vọng đang lên của bản thân bằng nước lạnh, hắn biết đêm nay nơi Phùng Tử Triệt đưa hắn đi cũng có thể giúp hắn phát tiết, nhẫn nại của hắn cực mạnh, trong tình trạng này vẫn hoàn toàn thanh tỉnh, không hề có chút ý loạn tình mê, hay mất khống chế một chút nào, hắn nghĩ nếu nơi kia hắn đến không thỏa mãn đủ yêu cầu của hắn thì cũng có thể lại tiếp tục phát tiết tiếp lên Triệu Uyển Tâm, dù sao mẹ của hắn cũng là vưu vật trời sinh, chơi bao năm cũng không thấy chán, hắn cũng nếm đủ loại hương vị mới mẻ rồi nhưng hắn có thể tổng kết, vợ hắn Mục Tiếu Lan là cực phẩm trong cực phẩm của vưu vật, kế đó là đến mẹ của hắn, nhưng hiện tại, vợ hắn có lẽ đang được ba ba hăn chơi đùa, nên không thể nếm mĩ vị nhân gian hắn đành đi theo em họ nếm thử món mới hoặc tiếp tục với mẹ mình vậy.
Vừa nghĩ vừa tẩy rửa thân thể, rồi mặc bộ quần áo hưu nhàn, sau đó đi ra khỏi phòng tắm, nói với người phụ nữ trần truồng đang quỳ rạp trên thảm trong phòng :
"Mẹ vào tẩy rửa rồi tìm một bộ quần áo khác thay vào đi! Lát nữa Tử Triệt đến chúng ta cùng đi tới một nơi! Mẹ làm nhanh lên, hay cần tôi phải đến hỗ trợ? Hửm"
Nghe Phùng Minh Vũ nói "Hửm" Triệu Uyển Tâm không dám dây dưa, bà khó khăn chống đỡ cơ thể đã không còn chút sức lực sau hơn bốn tiếng hoan ái, mang cơ thể bóng nhẫy, tràn ngập tinh dịch cùng dấu vết tình dục cố đi nhanh đến tủ đựng đồ đã mở cửa tủ sẵn, theo thói quen lấy đồ, lấy một bộ đồ thích hợp rồi cố gắng chống hai chân run rẩy đi vào phòng tắm để tẩy rửa thân thể, thay quần áo cùng tẩy trang và trang điểm lại. Sau hơn mươi phút, bước ra khỏi phòng tắm Triệu Uyển Tâm lại trông không khác thiếu nữ tuổi đôi mươi, xinh đẹp tuyệt trần, bộ váy áo màu đen bó sát cơ thể làm nổi bật lên đường cong quyến rũ của cơ thể, nhưng không thể che dấu hết những dấu vết sau cơn hoan ái kịch liệt vừa rồi, cùng che đi sự mệt mỏi cùng bủn rủn của cơ thể bà, mỗi bước đi làm hai chân ma sát, khiến nơi tư mật vừa bị dùng qua bốn lần đã sưng đỏ đau rát, mặc dù đã bôi thuốc tiêu sưng trong phòng tắm nhưng hạ thể vẫn còn cảm giác rõ rệt hai cánh hoa sưng đỏ ma sát với nhau cùng với ma sát viên chân châu mẫn cảm sinh ra cảm giác đau rát, Triệu Uyển Tâm cố ý không mặc quần lót cùng áo lót, vì biết nếu mặc bây giờ, sự ma sát giữa vải vóc cùng với làn da của cơ thể sẽ càng đau đớn hơn. Vì không mặc áo lót, nên bộ ngực to lớn của bà vẫn kéo căng phần ngực của chiếc váy trông như muốn kéo rách tấm vải, có thể nhìn rõ giữa hai bầu vú được bao bởi vải đen là đầu vú tròn trịa, cứng rắn đứng thẳng, theo từng chuyển động của cơ thể Triệu Uyển Tâm mà bầu vú vĩ đại không có áo bra nâng đỡ của bà nảy lên nảy xuống, như muốn nhảy ra khỏi trói buộc mỏng manh, câu hồn đoạt phách người nhìn.
Phùng Minh Vũ rất thỏa mãn với bộ dạng này của Triệu Uyển Tâm, hắn nghĩ thầm, quả nhiên là vưu vật trời sinh lẳng lơ, đã hơn năm mươi tuổi rồi mà trông không khác thiếu nữ hai mươi, tràn ngập quyến rũ, sexy, đàn ông nhìn vào chỉ muốn thao cho tới chết a! Hắn đi tơi cạnh Triệu Uyển Tâm, đưa tay ôm trọn vòng eo thon nhỏ của bà, kéo bà sát vào người mình rồi nói:
"Đi thôi! Tử Triệt vừa gọi điện, nó đang đợi dưới lầu" vừa nói vừa ôm Triệu Uyển Tâm đi vào ra khỏi văn phòng, khóa cửa lại rồi đi vào trong thang máy để xuống dưới lầu. Triệu Uyển Tâm biết, đêm nay Phùng Minh Vũ cùng Phùng Tử Triệt lại hẹn đi chơi, bà bị đưa theo chắc chắn không thoát khỏi bàn tay chúng, không biết lát nữa lại phải hầu hạ Phùng Tử Triệt cùng với những người Phùng gia nào nữa đây, chỉ hi vọng là một mình Phùng Tử Triệt với Phùng Minh Vũ thôi, cuộc hoan ái lúc nãy đã lấy hết sức lực của Triệu Uyển Tâm, bà không biết có còn đủ sức phụ vụ bọn họ không nữa, nếu