ân ái, gã nhớ lại những lúc cô mệt mỏi lo toan công việc đi sớm vê khuya, gã nhớ lại lúc cô ôm đầu gã ngồi khóc 4 tiếng đồng hồ, gã nhớ lại ngày cô nấu rau câu cho gã ăn..
Gã kéo cô vào lòng gã, xoa xoa đầu gối cô cho nó tan máu bầm, lần sau, em đừng có làm nữa, em yêu anh, em muốn giành anh, điều đó không ai cấm, anh hiểu, nhưng em phải nghĩ cho con bé. Em thương anh, anh vui lắm, nhưng em thương anh thì em nên thương những gì anh yêu quý chứ, vậy mới là cái thương sâu sắc.
Cô gục đầu vào lòng gã khóc rưng rức, anh bỏ em đi rồi, em sống với ai bây giờ, anh hiểu không?