biết anh nghĩ gì khi anh và cô hay đi ăn trưa, có khi có anh chị hai của anh và Hùng nữa, họ đều đối xử như cô là em út trong nhà. Cô khó xử lắm, không thể nói rõ ra hết, nhưng cô cũng vui vì giống như mình có những anh chị lớn trong một gia đình vậy
Nhiều lúc cô nghĩ đến gã và Ngọc, cô không biết cuối cùng là ai sai với ai, chuyện tâm tư tình cảm của họ trong cuộc trúc trắc quá, chuyện anh nghĩ gì, Ngọc thế nào, qua anh kể cô hiểu tường tận chi tiết, anh ăn ngủ với Hồng hoặc An, hoặc cả 2 đi nữa, cũng là không sao, coi như đói thì ghé ăn tô phở, dĩa cơm, chuyện bạn bè trai gái vui vẻ, không rang buộc, cô đủ hiểu Hồng và An, họ ngủ với anh vì ham muốn anh, vui vẻ khi ở gần anh, thế thôi
Nhưng còn Hương, cô thấy băn khoăn trong lòng, nó và anh đam mê tình dục nhau, cô biết chứ. Cô biết cái đêm 3 đứa ngủ chung, nó luồn tay vào quần anh mò cu của anh, cô nhớ lại cảm giác xấu hổ của mình khi cô nhìn cái mền nó nhúc nhích giữa 2 chân anh, thì con Hương nó mò chứ ai, không lẽ anh tự mò anh lúc có 2 đứa con gái ở đó. Rồi cô tự giận cô nữa, đi chung với anh, nhiều lúc tiếp xúc thân thể, mình ham muốn thì chuyện đó là bình thường, đằng này biết người ta có vợ con rồi, mà người ta còn là người tình của bạn thân của mình nữa, mà nhìn nó mò anh như vậy, cô cũng thấy rạo rực.
Đã hai năm rồi cô cũng thèm đàn ông, do không quen rồi lên giường với ai cả, nên dĩ nhiên bản năng sinh lý nó cũng đòi hỏi, nhưng do cách sống mô phạm của cô, rồi công việc vất vả bên công ty xuất nhập khẩu, rồi về ngân hàng thì anh Tính do muốn đào tạo cô, giao cô làm việc bù đầu bù cổ nên cô cũng mệt mỏi, không có sức mà nghĩ xa xôi. Chỉ là từ khi quen anh, rồi đi chơi chung, rồi những đêm tâm sự, rồi thấy anh nằm đó cho bạn thân mình ôm ấp vuốt ve, rồi cảm giác sau cùng là cô thấy được sức mạnh đàn ông của anh, che chở cô trong công ăn việc làm, rồi trong cái đêm anh đứng đó che chắn cho cô và Hạnh. Cô biết trong cảnh chật chội như thế, anh tự bảo vệ anh thì thừa sức, nhưng anh không chạy đi đâu cả, anh cố thủ cái góc giường đó, che chở cho cô và Hương.
Chiều nay qua thăm anh mới được, để chút ghé mua ít cua qua luộc đút cho anh ăn, cho mau liền xương. Mình không quen ai là bạn trai thân cả, có mình anh thôi.
Sáng nay Hương cũng lên công ty lại sau 2 ngày cô xin nghĩ cho cái tay tháo băng kẹp ra vì trật khớp và cái vết bầm sưng chỗ phía sau bắp chuối xẹp đi đã, cô không muốn ai ở công ty hỏi thăm hay để ý, mắc công nói dối hay giải thích lu bu.
Cô nhớ lại đêm đó có thêm con Hạnh là may mắn, không thì mắc cỡ chết được, cũng do mấy đêm cô và gã cuồng nhiệt làm tình như 2 con súc vật điên rồ xong là lăn ra ngủ trần truồng ôm nhau. Nên may là hôm đó có con Hạnh nên stop vụ kia, không thì vừa bi lại vừa hài, tưởng tượng mình và anh trần truồng đánh nhau với 4 thằng đó nếu con Hạnh không ghé chơi, cô cười lên ha hả khiến con tiếp tân công ty nó tưởng cô điên.
Rồi cô lại bật cười khi nhớ bác tổ trưởng dân phố hỏi cô vì sao đánh thì cô trả lời là bồ cũ của cô đánh ghen với gã. Họ còn kêu cô đi báo công an, nhưng theo gã mấy hôm nay, cô hiểu, việc giang hồ, dù có chết cũng không báo án, nếu không dù là mình hùng mạnh cỡ nào, nhưng các phe nhóm giang hồ khác nó hay tin là nó cô lập mình rồi đập cho mình chết, mãnh hỗ cũng nan địch quần hồ, song quyền khó địch tứ thủ, chuyện đó là quy luật giang hồ.
Bữa đó cô đi kiếm Hạnh là do cô nhờ em nó làm chân gỗ trong cuộc đấu thầu sắp đến, cô không muốn anh Duy biết cô có tiền rồi làm riêng một lô, nên cô nhờ em gái Hạnh đứng tên đại diện đấu thầu dùm, gian thì phải ngoan, ai đi thách thức công khai với sếp mình, huống chi sếp này tốt bụng, đàng hoàng.
Nhưng mà lần này thấy gã vi che chở cho cô và Hạnh mà bị thương nặng nề như thế, cô xót xa cho gã quá, và cô càng tin là lần này cô đã tìm được người đàn ông cho mình, dù gã có vợ con thì đã sao, Ngọc cũng có lỗi chứ bộ, nó là vợ, mà bỏ bê chồng tàn tạ lê lết như con chó rách vỉa hè, thì giờ này nó ngồi đó đau khổ vì cái quần lót đó, âu cũng là quả báo thôi.
Cô nhớ lại đêm đó khi Hồng và An nghe cô gọi cửa rồi thấy cô, Hạnh và lão nhị khiêng gã vào, 2 cô kia sau phút ngạc nhiên là họ khóc như mưa, họ lo cho gã như cô lo cho gã, hai ngày nay 2 cô đó đi làm về là tíu tít lau mình, nấu nước nóng vào tắm cho gã, cô nhìn họ nóng lòng mà không thấy khó chịu, trước là cô củng là đàn bà, 2 là đối thủ của cô là Ngọc, chứ không phải 2 cô kia, cô biết cái làm cô và gã gắn bó nhau là họ tìm thấy nhau trong tình dục dâm tiện, là sự chăm sóc ôn nhu như một người vợ hiền mà cô dành cho gã lúc sau này, và sự nghiệp thế giới ngầm, còn giữa gã và Ngọc là đứa con gái, là trước cô 3 năm tình nghĩa, so ra, chưa biết bên nào trọng bên nào khinh.
Chợt điện thoại cô rung lên, đọc SMS cô thấy tài khoản ngân hàng báo có thêm 800 triệu. Cô nhớ ra Tuấn đã thực hiện lời hứa, cô thầm khen nó chịu chơi. Nhưng mà, thật sự nó muốn gì khi lấy lòng mình lại, cô thắc mắc
Không lẽ nó muốn cô yêu nó lại, không khi nào, nó biết thừa là cô là gì của gã, khi cô trước măt nó, năn nỉ gã đánh đít cô cho cô đái vì sướng, và nó còn tháy cô tự nguyện thủ dâm cho gã coi, như vậy có thể nói nó không phải vì muốn cô thuộc về nó nữa.
Trả thù thì không rồi, ai lại đưa cục tiền lớn cho kẻ thù mà mình đang muốn tiêu diệt.
Vây nó muốn gì? Cô tự hỏi, thôi để đó đã, biết là nó có mong muốn gì đó, nhưng thôi có ngày nó sẽ tự nói ra.
Đang chưa có manh mối gì hết, cô tạm ngưng, rồi nhắn máy cảm ơn nó, báo nó đã nhận được, nó cũng chỉ nhắn lại là cô cố gắng làm ăn cho tốt, mong cô bình yên, xong việc thì chuyển lại tiền và lời nếu có, cho nó.
Rồi cô tập trung suy nghĩ vào chuyện lão nhị nói, làm sao bên lão bạc biết nhà cô mà cho lính xuống hốt gã ở nhà cô