Đợi 3 tay kia thấm ý, lão nói tiếp
4 thằng đi 1 tốp, xài mã tấu dài, tình huống là 1 thằng chạy, 3 thằng cầm mã tấu rượt chém, chạy vào bãi xe trước cổng mấy chỗ đó, làm bộ chém nhau, nhưng chém loạn vào xe khách , không gây thương vong, chủ yếu đập xe cộ và tài sản khu mặt tiền. Rồi vừa chém vừa đuổi, khoảng 5 phút khi thấy lính tụi nó gần ra thì chạy qua đường, có xe đón sẵn. 4 thằng này là lính đưa từ SG xuống, còn bọn chở lính rút đi là người dưới đó, thuộc đường. 2 thằng 2 xe đón 4 thằng đó, trong lúc tụi kia quậy thì đốt chai nhựa PE có xăng trong đó, rồi mấy ống khói mù, ném trước cổng ra, nó gây cháy nổ nhưng không nguy hiểm, gây khủng bố cho tụi bảo kê và khách hỗn loạn chậm can thiệp.
Rồi lão chỉ trên bản đồ lão vẽ, lính sẽ lấy mả tấu ở đâu, chạy thế nào, vứt mã tấu chổ nào để có người lượm, nếu được.
– Anh nhớ lưu ý tụi nó chém xe trong bãi, chém đồ thôi, đừng chém người, và canh giờ mà chạy qua đường, đừng để bị lính bảo kê nó vây, lão tam nhắc
– Yên tâm, tụi nó đã được dặn kỹ, 2 là mình bất ngờ, 3 là mấy thằng lính cầm mã tấu dài chém loạn như thế, rồi bên kia đường cái 2 thằng rước nó ném bom xăng và khói mù vào cổng nữa, , mà …đi gây chuyện mà, thương vong chút phải chịu thôi.
Lão nhị nói xong ngồi xuống, chờ 3 tay kia góp ý.
– Mấy ngày đó, tối bảo thằng Sĩ nó nhờ công an phường khu dưới đó cho 1 thằng đến các cơ sở của mình ngồi chơi, rồi tăng cường lính chốt. anh 4 nhắc nhở, tránh tụi nó đến trả thù, có mặt công an phường, tụi kia cũng ngại chút.
– Nhớ bảo tụi đi chém và vứt bom xăng khói mù đeo bao tay vào kỹ lưỡng. Trong trường hợp bị cảnh sát hình sự, hay công an đi đường rượt bắt, thì cứ cho bắt, dặn kỹ tụi nó không chống đối, gã nhắc lão nhị
Sau khi bàn bạc kỹ lưỡng và góp thêm một số ý kiến râu ria nữa, thì 4 tay giải tán
– Chừng nào xuất phát, anh 4 hỏi
– 2 ngày nữa, lão nhị trả lời
– Chiều nay em xách 1 chiếc toyota chở lính và đồ xuống đó trước, mai lão nhị đem 1 xe nữa và ít đồ đạc là tập kết xong, lão tam báo
Bỏ thằng dâm dục bỉ ổi ở tổng bộ . Hương qua công ty Viễn Trình lấy biên nhận dự thầu và lịch mở thầu
Nhìn giá sàn chào thầu, và lịch mở thầu xong, cô nảy ra sáng kiến khi ghé quán café ăn trưa và nghĩ ngơi
Cô nhớ lại 2 ngày nay cùng ở, cùng đi làm với gã, cô thực sự hạnh phúc. Nhớ lại 2 đêm gã và cô làm tình với nhau, mà ngay lúc này cô còn thấy ham muốn
Không phải gã khỏe mạnh hay chơi lâu như đàn ông người ta, mà là cái hài hước và những trò vui mà cô và gã hiểu nhau, phối hợp với nhau làm cô sướng ngất.
Chợt nhớ lại mấy lời thằng Tuấn nói, để coi mày nói mà làm thế nào, cô gọi cho nó, nghe cô gọi, giọng nó có vẻ mừng lắm, nó bảo cô ngồi đó, 30 phút sau nó ghé qua
Cô biết bây giờ có cho vàng nó cũng không dám trả thù, nhìn nó, cô hiểu nó sợ cô như cô từng sợ gã.
Cầm cái danh sách gã đưa cô hồi nãy để chuẩn bị, cô hiểu là kỳ này cô có lên lon trong hệ thống hay không, là cô thiết lập mạng lưới nghe ngóng nội bộ hiệu quả hay không, cô hiểu gã đang tập cho cô tuyển mộ và đạo tạo nhân viên.
Muốn họ nghe mình, cái đầu tiên là thi ơn trước, để thu phục nhân tâm. Cô nhớ lại những gì gã làm cho cô, Hạnh và Hồng với An
Đúng, gã làm thế, và giờ các cô như người của gã, chưa nói đến việc khác, Hạnh thì không biết, chứ cô biết cô với Hồng với An sẵn sang vui vẻ hiến thân cho gã, mà thấy vui sướng nữa.
Mấy hôm nay nghe gã nói với An và Hồng là gã bận quá nên tối không qua họ ngủ, Hương biết, gã tôn trọng cô
Và còn 1 điều nữa làm cô thích là cô đi đâu làm gì gã không bao giờ hỏi, gã tôn trọng sự riêng tư của cô, vì gã nói anh có vợ rồi, gã không rang buộc cô, đó là điều cô thích gã hơn nữa. Cô không làm gì bậy bạ, nhưng cô ghét đàn ông ràng buộc mình.
Cô ngừng suy nghĩ khi Tuấn vào.
– Em vẫn ổn hả? Tuấn hỏi sau khi hớp miếng nước cam vắt
– Uh, anh sao, thấy anh tiều tụy vậy, làm ăn không ổn sao
– Không, công việc bình thường, chỉ làm chút việc riêng, anh lo lắng thôi
– Em gọi anh, có chuyện gì sao? Nó hỏi tiếp
– Ah, có công ty này nó chào thầu, giá thấy ổn, tính nói anh làm vụ này với em, tàu biển sà lan cũ, mua về phá dỡ ra bán sắt vụn, làm ổn thì có lời, kẹt lắm thì hòa vốn thôi, nhưng em không có vốn
– Em cần bao nhiêu, chừng nào làm, chừng nào trả
– Em cần 800 triệu trong 1 tuần. lời chia 7-3 như anh nói.
Nói xong cô im lặng trong khi Tuấn suy nghĩ
– Được, 30/6 anh chuyển tiền như em nói, 10/7 chuyển trả, lời chia vậy nhé. Quân tử nhất ngôn.
Thấy gã chìa tay ra móc nghéo như hồi xưa quen cô, cô bật cười rồi chìa ngón út ra.
Tuấn hiểu cô, nó không sợ cô bùng 800 triệu, nó từng giao cho cô số lớn hơn, hồi xưa, Nghĩ về 6 tháng mới quen cô, 2 người vui biết bao nhiêu, giờ thế này…nó ngẫm nghĩ rồi bùi ngùi trong lòng.
– Em làm gì làm, nhớ giữ sự bình yên, anh không biết nói sao, nhưng anh lúc này hay nghĩ về em
Cô cũng hơi sững sờ, khi trước khi chia tay, nó nói thế.
Giờ cần gặp Hạnh, cô bốc máy lên gọi cho Hạnh, nó hẹn 17h30 nó tới, cô thở dài, lại ngồi đợi
Nàng ngồi đếm lại 10 triêu khi sáng nay nàng rút ATM do anh chuyển vê cho nàng lo cho ba mẹ
Soạn ra 7 triệu để ngày mai cho thằng em đi nộp lại cho công an, do họ định ra là tiền ba nàng thu lợi bất chính, nộp để khi ra tòa xử, người ta châm chước cho
Nàng cầm 3 triệu còn lại mà rưng rưng nước mắt, sao lần này thấy anh có vẻ tiền bạc thoải mái, mà hỏi anh làm gì trên đó thì anh không trả lời, anh bảo có gì về nói sau, nói trong dt tốn tiền, rồi anh cup máy
Có tiền lo cho nhà thì nàng mừng, nhưng mà anh nói thế nàng buồn lắm
Nàng sợ, hay là anh quen con nhỏ hay bà nào giàu, rồi lấy tiền người ta cho nàng, người chũ cái quần lót đó.
Mấy đêm nay nàng mất ngủ, vì buồn, lo, và ghen tuông
Cứ đến đêm là nàng nằm đó, tưởng tưởng anh thì thào những lời yêu thương với cô đó, rồi họ ân ái
Thức riết mà mấy hôm nay nàng ốm và xanh xao hẳn đi, hồi trưa nàng đang dắt con đi chơi, rồi té xỉu
Lúc hàng xóm xoa dầu tỉnh dậy, nàng ao ước giá như có anh ở đây
Nàng nhờ em nàng gọi, tính báo anh là nàng bệnh, chưa kịp nói gì thì anh nói đang họp, rồi cúp máy
Không lẽ công việc của anh quan trọng hơn em sao?
Hay là…anh đang ở bên người ta, sợ người ta buồn nên cúp máy?
Nàng lấy tấm hình anh và nàng chụp chung ra, rồi lấy cái áo anh hay mặc, nàng mặc vào để cảm nhận hơi ấm của anh
Nàng nhớ lại hồi mới quen, cứ thứ 7 là anh xuống, rồi nàng và anh ra nhà hàng Riverside Cần Thơ nhậu đêm, rồi nắm tay đi dạo bên nhau, rồi nửa đêm về khách sạn, làm tình đến kiệt sức
Những kỉ niệm đó, anh còn nhớ không? Sao bây giờ em vẫn là vợ anh mà dường như mình xa xôi quá
Con bé bi bô gọi nàng, nàng ra ôm nó rồi cho nó ngủ, nàng lại khóc trong bóng đêm lạnh lẽo.
Nghe Hương nói đang đi công việc với Hạnh, gã nhờ 1 thằng lính trong tổng bộ đưa về dùm
Trong lúc gã đi kiếm người chở về, một thằng làm bếp lấy dt gọi cho ai đó khi nó biết gã đang kiếm người chở về
Lúc thằng lính chở gã chạy vù ra đường, gã không để ý là có 1 thằng mặc đồ dân quân tự vệ ngồi uống nước mía đầu đường nổ máy chiếc Exciter của nó chạy theo
Bà bán nước mía thấy nó vội chạy đi,bà tự nghĩ, thằng dân quân này mặt mũi lạ hoắc, đâu phải ở phường này, rồi bà chặc lưỡi, thôi, chuyện người ta
Thằng dân quân bám theo xe của gã và thằng lính. Gã lo suy nghĩ nên không chú ý
Nó theo gã, thấy gã mở khóa vào nhà Hương, nó làm bộ móc dt ra nghe rồi chụp 1 tấm ảnh để nhận diện nhà Hương, rồi nó chạy đi sau khi thấy thằng lính của gã cũng chạy ra. Như vậy thằng này ở một mình, nó kết luận rồi đi về. Nó nghe thằng làm bếp ở tổng bộ nói vợ con thằng này dưới Cần Thơ hôm kia, nên nó nghĩ vậy.
Gã vào nhà, tắm rửa rồi lấy dt gọi lại cho nàng, hồi trưa gã đang họp mà nàng gọi nên gã không biết
Nghe nàng thút thít khóc trong dt, gã thở dài, gã nhớ nàng lắm , chỉ muốn về liền với nàng
Lòng gã xót xa khi nghe nàng nói mấy bữa nay nàng ngủ không được, hồi trưa nàng xỉu
Gã cố gắng động viên an ủi nàng.
Nàng cúp máy rồi mà gã còn thẫn thờ
Em có biết trong lòng anh, em với con quan trọng nhất không?
Hồi xưa anh nói rồi mà em không nghe, em bỏ anh bơ vơ
Giờ anh cũng có ân tình với người ta. Đúng, gã không yêu ai trong 3 cô gái.
Nhưng chuyện tình dục có rồi, không phải chuyện bán mua, thì trong lòng cũng lăn tăn
Rồi công việc gắn bó nhau nữa
Ôi, sao mà mỏi mệt, gã đóng cửa, mở máy lạnh rồi lăn ra ngủ luôn, đói bụng, mà thôi chút Hương về đi ăn sau.
Gã mở choàng mắt ra khi thấy Hương và Hạnh đang dắt xe vô nhà, hên là hôm nay gã đã trả xe cho An, không thì cái phòng trọ chật ních.
Nghe Hạnh nói tối nay cô ngủ ở đây, vì nghe Hương nói gã mới lên, nên cô ghé chơi cho vui, gã không biết nói sao luôn, rồi tối nay ăn ngủ kiểu gì?
Không lẽ nằm dưới đất ? Không có nệm nhỏ cho khách như nhà An, vì quê Hương xa xôi, ai mà vào chơi