Sài gòn 8h sáng 24/06/2009
Gã ghé nhà An lấy xe xong chạy thẳng lên công trình công ty, ngồi quyết toán khối lượng thi công xong, gã hẹn người ta sáng mai thanh toán tiền, Rồi gã uống café, gã bắt đầu suy nghĩ
Ai là người bỏ cái quần đó
Hạnh chăng? Mình với Hạnh rất thân, đi khách sạn nằm chung giường cũng mấy đêm rồi, nhưng mình và Hạnh chưa ngủ với nhau, hôn nhau cũng chưa có, cái lần lầm lẫn thì không tính
Với lại Hạnh cũng không phải đứa lang tâm thủ lạt, mình tin thế
Hồng và An, tụi nó là les rồi, với lại Hồng và An biết mình thương Ngọc, tụi nó lại con gái Miền Tây thẳng tính. Nó phá hoại gia đình mình để làm gì.
Còn Hương, đúng, Hương ra tay tàn nhẫn độc địa, thủ đoạn cao tay và đâm trúng thế này, khả năng Hương làm được, nhưng mà, nó không yêu mình, nó phá hoại mình làm gì? Rồi giờ biết là nó đi nữa, nhưng chứng cứ đâu mà xử tội nó
Tính gã vốn công bằng, trọng lý lẽ, khi lý lẽ chưa ổn, gã chưa thễ kết tội được. Làm luật sư, gã luôn nghĩ về nguyên tắc suy đoán vô tội, nên gã muốn công bằng cho Hương. Nhưng nghi thì nghi lớn nhất, giờ cần xác định cho rõ
Nhưng vi dụ có chứng cứ sau này, biết Hương rồi, xử sao đây? Thôi kệ, bắt trộm đã, xử thì tính sau. 99% là nó rồi, chứ không ai cả. gã quyết định như thế.
Gã không giận Hương, cũng không căm thù, nhưng gã buồn. Gã có vợ rồi, gã không muốn yêu ai nữa, nhưng gã thương cô, mà cô không hiểu, cô ra tay phá hoại gã
Gã đã sai khi không nghĩ là Hương đã yêu gã. Phải, cô thật sự yêu gã, nhưng cô chối bỏ điều đó trong lòng cô, cô tự lừa cô, và cô lừa cả gã nữa.
Gã luôn nghĩ là với một đứa con gái lý trí như Hương, va chạm lên giường với vài tên có vợ rồi, nên cô có ngủ với gã cô cũng sẽ không yêu gã.
Gã không nghĩ là những trò chơi tình dục của gã làm Hương thú vị, rồi đam mê, gã không nghĩ là Hương luôn thấy bình an khi ở bên gã, và gã không bao giờ bắt Hương phải hiến thân, phải đánh đổi. Nên sâu xa trong lòng Hương, cô đã yêu gã.
Gã không biết khi Hương chuẩn bị hiến thân cho gã, nếu gã từ chối như những lần trước kia là khác, Hương sẽ tức, nhưng không giận, lần này cô biết gã chuẫn bị chiếm đoạt cô, nhưng rồi gã vứt cô nằm đó nằm đó, trần truồng thèm khát và trơ trọi, ra nghe dt vợ, gã đã phạm một sai lầm chết người.
Sáng nay Hương ngủ dậy, cô thấy SMS của gã nhắn lúc 4h sáng “ anh đang lên SG, hôm nay anh đi công việc nhiều lắm, tối nay gặp em. Tối nay sau 19h anh alo”
Gã không biết cô đã vui như thế nào khi thấy gã lên SG lại. Cô quyết định hôm nay cô sẽ đi làm về sớm, nấu cái gì ngon cho gã ăn. Cô biết cô phải làm gì để trói chặt một người đàn ông mà, cô học của mẹ cô chứ ai.
Cô bật cười, mấy ngày nay cô đi gặp Hồng, An, Hạnh, giờ cô hiểu ra chổ yếu của gã rồi. Một người đàn ông làm mình đam mê trong tình dục đến nỗi tự động hiến thân, người đó lại bảo vệ được mình, rồi nâng đỡ cho mình, mình không giữ cho mình, thì hóa ra mình ngu sao? Mấy hôm nay cô không muốn tự mình dối mình nữa, phải, mấy hôm nay, mình thật sự nhớ gã, như chưa bao giờ biết nhớ ai vậy
Rồi cô nhớ lại 4 đêm nay, đêm nào cô cũng phải dùng cái trứng xoay cho đến khi cô kiệt sức, khi nhớ cái vật nóng hổi cũa gã mà cô đã vuốt ve
Con mồi và thợ săn đã đổi chỗ cho nhau.
Sài gòn 16h chiều 24/06/2009
Gã ngồi cùng anh 4, lão nhị và lão tam
– Hôm rồi anh xuống X, có gặp tay A, chú nghe lại nội dung nhé, rồi lão tam mở ghi âm cho gã nghe
Nghe đi nghe lại 5 lần, gã vươn tay tắt
– Anh và lão nhị, lão tam muốn nhân dịp này, mình lấn tới chút, trước khi thả thằng Hồi về, dĩ nhiên tụi anh có kế hoạch rồi, nhưng vẫn chờ nghe ý kiến chú, vì chú là lão tứ.
Gã biết anh 4 nói đúng, gã giỏi trong những phi vụ như chơi nguội, ném đá giấu tay, nhưng hành quân càn quét, gã chưa có kinh nghiệm nhiều như 3 con cáo này, anh 4 đang muốn qua lần này đào tạo gã
– – Anh hỏi bất ngờ quá, em thật sự chưa suy nghĩ chín chắn, không dám nói càn. Gã thẳng thắn.
– – Thì chú cứ nghĩ đi, lão tam động viên.
gã im lặng, họ cũng im lặng, thực ra kỳ này là liên quan đến sinh mạng anh em, rồi chết người là thượng tá A buộc phải ra tay, ông A nói rõ rồi, xô xát nhau, đánh đập phá hoại nhau chút thì được, nhưng để báo chí quay phim chụp ảnh là không hay, còn có án mạng, là to chuyện nữa.
cân nhắc 30 phút, sau cùng gã cất lời
em nghĩ là quân ta đánh quân mình đi
Thấy lão nhị trố mắt, lão cả đời chinh chiến, chưa nghe đi phá hoại người khác mà quân ta đánh quân mình bao giờ
– Chú nói rõ ra đi
– Thế này nhé…thế này..chuẩn bị như vậy…như vậy, gã hạ giọng.
Ba con cáo già ngồi nghe, thỉng thoảng kêu gã giải thích rõ thêm
– Được, sau khi ngẫm nghĩ chút nữa, toàn bộ thông qua
Sau đó anh 4 phân công cho lão nhị chuẩn bị quân, còn lão tam lo trải nệm
Gã cũng phấn khích, và thấy rạo rực khi cuộc săn đang đến gần, và gã giữ tâm trạng đó, khi 19h, Hương gọi gã qua nhà cô gặp bên đó
Con mồi với tâm trạng hưng phấn , tự mình chạy vô cái bẫy.
Đến nhà Hương, gã lẳng lặng không đả động gì đến chuyện quần lót. Ga muốn bắt tận mắt 1 lần rồi mới nói, thứ nhất là nói bây giờ, cô chối, thì mình cứng họng, vì cô biết gã có xxx với An và Hồng rồi, cô đổ thừa cũng được
Hai là trước khi mình chứng minh người ta có tội, mình phải nghĩ là người ta vô tội, đó cũng là quan điểm tố tụng hiện đại, nhân bản của pháp lý thế giới hiện nay.
Gã biết trong vương quốc của gã, gã là con đầu đàn, nhưng càng là đầu đàn càng phải thận trọng, không thì caí đàn đó tan rã. Nắm quyền sinh sát trong tay là để bầy đàn phát triển hơn trong ổn định và công bằng, chứ không phải nắm quyền để lạm quyền, rồi lộng quyền, rồi độc tài, tự cho mình là đúng, lời mình nói ra…là chân lý vĩ đại, là… mặt trời bừng sáng ở phương nam, bắt bầy đàn phải nghe, các thành viên trong bầy có thể yếu hơn con đầu đàn về sức lực, chứ chưa chắc yếu hơn về trí tuệ và tri thức, đừng coi thường.
Với các cô, gã có công…trong quá khứ, nhưng công đó suy cho cùng là anh 4 đem đến, không thể mài ra nhai đi nhai lại, để rồi lấy đó mà đè ép người ta.
Một con đầu đàn tồn tại, công lao của nó sẽ được lịch sử ghi nhận, sau nhiều năm, người ta se đánh giá nó làm bầy đàn lớn mạnh hơn không? Lãnh thổ của bầy mở mang ra không? Cách ăn ở của bầy có cải thiện hơn không? So với bầy đàn hàng xóm cùng thời thì bầy của nó như thế nào? Chứ nó không thể tự cho là nó hay, nó đã một thời làm được cái này, cái kia, rồi ngồi đó lãnh đạo mãi. Cũng phải có lúc nó sai lầm chớ, có khi sai lầm còn lớn hơn tội, lúc đó công không đủ bù tội nữa. Con đầu đàn nào cũng nghĩ là bầy đàn là của nó, nhưng con lãnh đạo có tâm, có tầm, thì nó biết nghĩ ngược lại, nó cũng là của bầy đàn. Phải nghĩ như thế thì bầy đó mới phát triển được, những gì nó có cũng là của bầy đàn. Không thì nó nghĩ bầy đàn là của nó, nó bòn rút riết thì cả bầy toi mạng, không toi mạng thì cũng bị bầy kế bên tiêu diệt.
Gã cũng nghĩ thế, nên chưa bao giờ gã nghĩ các cô là của gã, mà gã nghĩ là 2 bên là của nhau, giúp các cô mạnh lên, chính là gã hùng mạnh lên, gã hùng mạnh lên thì lại giúp các cô tốt hơn. Thế nên vụ này chưa có chứng cứ, thì điều tra thêm. Rồi tính sau.
Khi con đực vào hang, thì con cái đã chuẩn bị sẵn đồ ăn thức uống. Dù biết là không truy cứu vụ cái quần, nhưng kết luận tạm của gã cũng làm gã bực bội.
Hương thấy vẻ mặt gã không vui, cô biết là trái bom nổ rồi, nhưng gã chưa nói, mình nói thì khác nào lạy ông tôi ở bụi này.
Cô lẳng lặng dắt xe của gã vào cất, đóng cửa phòng lại, rồi cô mở máy lạnh cho mát mẻ.
Gã cũng im lặng, gã đã hứa với vợ gã là gã không yêu ai ngoài nàng. Không yêu là một chuyện, còn ăn chung ngủ chung là một chuyện, huống hồ hôm nay Hương thay đổi quá, gã tò mò chút, để xem cô làm gì
Cô ở nhà mặc một bồ độ giản dị, nghiêm túc, nhưng vẫn…đẹp. đúng là người không chỉ đẹp vì lụa, người còn đẹp vì những chuyện mình làm.
Choàng khăn tắm qua vai gã, anh đi tắm đi, rồi ra ăn cơm với em, quen nhau gần 3 tháng rồi, chưa bao giờ em nấu cơm anh ăn cả, hôm này đầu độc anh một bữa.
Gã lẳng lặng đi tắm, xong gã ra thì thấy cơm dọn sẵn. Canh cua rau đay, thịt bò nướng. Chà, toàn món gã khoái ăn. Dĩ nhiên Hương biết, đi ăn cùng gã mấy lần, gã có nói mà.
Rồi Hương lại ngồi kế gã, vừa xới cơm, vừa thỉnh thoảng gắp đồ ăn cho gã. Gã vừa ăn vừa hít hà mùi canh cua. Mùi thịt nướng, rồi mùi thơm của ….người làm ra mấy cái đó
– Công việc sáng giờ anh đi làm, ổn không, xới cơm cho gả, cô hỏi.
– Cũng tốt, mấy hôm lu bu gia đình dưới quê, hôm nay không lên là anh em giận hết.
– Anh ráng đi, có gì em phụ được thì gọi, mười phần không giúp anh được nhưng 1 phần không lẽ không có.
– Umh, có gì anh sẽ nói
– Mà sao lần này anh lên muộn vậy, hôm rồi anh về, em nghe nói có 3 ngày
Gã nhìn cô, không lẽ anh gào lên với em là nhờ em…ùng hộ gia đình anh trái bom, nhà anh cháy sao, nên anh phải ở nhà chữa cháy.
Trời đánh tránh bữa ăn, gã không muốn mất hòa khí,