Nàng khóc nức nỡ. gã im lặng. gã tự đặt mình vào nàng, đúng là khổ tâm quá. Gã ngồi dậy, kéo đầu nàng lên đùi mình cho nàng nằm lên, nhìn sâu vào mắt nàng
– Anh hứa với em, anh sẽ không ngủ với ai, không thương ai. Em ở nhà lo cho con với cơm nước hàng ngày cho 2 đứa nhỏ đi làm đi, rồi coi sóc vườn tược nhà cửa. Anh lên đó rang làm kiếm tiền phụ em trong lúc gia đình sóng gió này, anh không bỏ em yêu người khác đâu.
– Em biết em cũng có lỗi vì bõ bê anh, nhưng do em nghĩ trẻ con quá, anh đừng buồn nữa, trước em nghĩ ba mẹ sinh ra mình mới là quan trọng nhất, nhưng giờ thế này mà anh còn ngồi đây với em, em hiểu ra nhiều cái, anh đừng buồn nữa. Nhưng anh phải giữ lời hứa với em, như anh nói.
Gã cúi xuống hôn nàng, khi nàng cảm thấy gã ham muốn nàng thì nàng đẩy gã ra, anh ngủ đi, mai đi làm đi, em biết công việc anh gấp rồi, nhưng em tưởng tượng anh ngủ với người mặc quần lót kia, em không có cảm giác
Nghe nàng thút thít khóc nói vậy, gã thở dài. Em ngũ đi, khuya nay 3h anh đi, rồi gã đi soạn đồ.
Nàng nằm đó, ôm con bé mà nước mắt nghẹn ngào, anh hứa để anh làm, hay anh hứa cho em yên tâm, nàng òa lên khóc nức nở cho đến khi anh ôm nàng vào lòng. Gã chỉ muốn ở lại với mẹ con nàng thôi, nhưng ở nhà hoài, cơm áo gạo tiền ai lo. gã thở dài, mỏi mệt thật.
Hương ngồi đó, đối diện với Tuấn, gần 1 tháng kể từ cái đêm kia, nhìn nó như già hẳn đi gần chục tuổi
Đáng kiếp mày, tuy nhìn mày thấy thương hại thật, nhưng nếu tao không làm vậy, giờ này tao sống còn khổ hơn là chết, cô nghĩ thầm trong đầu như vậy.
Sáng nay cô tò mò gọi cho nó coi nó muốn gì mà lên công ty bắn tiếng tìm cô, thì nó hẹn tối nay mời cô đi ăn.
Không biết nó có trả thù cô không, nên cô hẹn An và Hồng cùng đi, nhưng cho họ ngồi khác bàn, cô ngồi riêng với nó.
Địa điểm cô chọn là một nhà hàng nằm trong hệ thống, chủ nhà hàng này cũng biết cô khi hôm đứng xem cô hát. Nên khi nghe cô mời khách ở đây, anh ta rất nhiệt tình
Cô hiểu, cô là đại diện cho gã, nên cô mới được ưu ái vậy. Hiện giờ gã đang ở vị trí nào, dĩ nhiên bên dưới anh em người ta biết. Cô gặp nó ở đây, trong lãnh địa anh 4, nó muốn làm gì cô là nó tự sát.
Thấy Tuấn im lặng, cô cũng im lặng, mình trên cơ mà, gấp làm gì.
Rồi cuối cùng Tuấn cũng mở miệng
– Anh xin lỗi vì những gì anh âm mưu với em, anh không giận em nữa, nếu anh là em, anh cũng phải tự vệ như vậy, Tuấn nói nhỏ, như nó sắp chết vậy.
– Chuyện ân oán giữa anh và em ,em quên rồi, anh nhớ làm chi cho mỏi mệt. thấy nó tàn tạ quá, cô cũng không muốn chém nó nữa.
– Cũng có hôm anh muốn trả thù em, đúng là vừa rồi anh gây khó cho em và Duy, nhưng giờ anh không nghĩ nữa.
Hèn chi hôm đó gã đoán ra, nên gã nhắn tin cho con heo này, con heo này nó stop vụ ách hải quan.
– Coi như anh nói thật lòng đi, thì sao?
Tuấn lại im lặng, nên cô cũng im lặng.
– Lúc này em làm ăn có ổn không? Buôn bán thế nào? Tuấn lại hỏi
– Cũng bình thường, mà em giờ sống thế nào, có liên quan gì đến anh sao ? Em và anh giờ liên quan gì nữa sao? Anh muốn uy hiếp em gì nữa?
Tuấn im lặng khi cô dồn nó
– Em và thằng tề thiên đó, là bồ bịch hay sao? Hay là vì nó giúp em hành hạ anh, nên em cho nó thỏa mãn tình dục?
Cô bật cười trước câu hỏi của Tuấn, thằng này, điên hay sao?
– Anh nghĩ anh ta như anh ah, không, em không phải bồ anh ta, em cũng không cần trả ơn anh ta. Mà đó là việc của em , anh không có tư cách để hỏi nữa, anh hết tư cách đàn ông khi em đọc mấy tin nhắn anh tính chơi hội đồng em rồi. Nhưng em khuyên anh một điều, cho những gì anh giúp em hồi xưa, là anh có đi đâu làm ăn gì, mà thấy thằng tề thiên đó, tốt nhất là anh tránh đi, anh trả thù, anh không có kết thúc tốt đâu.
Tuấn nhìn dáng vẻ và ánh mắt cô, nó tin là cô nói thật. Nó im lặng chút rồi nói tiếp
– Anh nói thật lòng cái này, từ cái hôm khủng khiếp đó về, anh lại thấy lẽ ra anh nên sống thật lòng với em, anh thích con người mạnh mẽ trong em như thế, tiếc là anh phát hiện ra muộn quá. Đúng, suy cho cùng chuyện chúng ta hôm nay, lỗi là do anh.
Cô im lặng, nhìn nó nói mà không dám nhìn cô, lấy cái nĩa đâm đâm miếng cá nướng, cô nghĩ nó đang nói thật.
– Anh muốn sửa sai với em, anh sẽ giúp em làm ăn nhiều hơn xưa, bằng vốn của anh, nhưng không đòi hỏi em ngủ với anh nữa, mình như bạn bè thôi, em nghĩ sao? Giống như em và anh Duy vậy.
Cô không hiểu sao nó nói thế, thằng này tự nhiên là quỷ mà hóa bụt sao ta, ở đời, đâu ra chuyện như thế
– Nếu anh biết anh sai, đâu anh nói coi anh sai chỗ nào.
Học bài của gã, cô nhớ lại cách gã nói cô sai, người ta chỉ biết mình sai khi người ta nói ra được sai chỗ nào, còn không, chĩ là sáo rổng thôi.
– Anh sai khi anh không có ý nghĩa bỏ vợ, mà anh gạt em, anh sai khi anh hẹn cô này cô này cô kia rồi hẹn em, coi em như dự bị, và cái sai sau cùng là lẽ ra anh nói thẳng rồi chúng ta chia tay, nhưng anh tiếc nhửng gì anh cho em hồi xưa, nên anh âm mưu với em, đó là 3 cái sai của anh.
Cô biết nó nói thật, đây là lần đầu tiên từ 2 năm quen nhau, cái này là thật nhất.
– Nên anh mong mình là bạn lại, bạn bình thường thôi, em có làm ăn gì, cần anh giúp, anh đổ vốn cho em làm như hồi xưa, nhưng lời thì chia 7-3, em 7 anh 3, nhưng anh hứa là sẽ không đòi ăn ngủ với em nữa, cũng không đe dọa gì em nữa. anh chỉ mong em cho anh 1 cơ hội, để sau này khỏi áy náy về sau, lần này anh biết anh sai quá rồi.
Thấy nó tâm trạng như vậy, cô cũng thương hại
– Thôi được, từ giờ em coi anh là bạn, có gì anh cứ gọi em, nhưng có 2 chuyện, nếu anh làm là xù luôn
Một là em chĩ cần nghe anh rủ em vô khách sạn thôi, là em dẹp luôn vĩnh viễn.
Hai là chuyện em và anh làm ăn chung nữa, nếu có. Anh không được nói với ai, em mà nghe phong thanh lộ ra, thì anh đừng nhìn mặt em nữa.
Tuấn gật đầu
– Thôi về, trễ rồi, tạm vậy đi, có gì nói sau, nói được thì làm được nhé.
Cô cảm ơn An và Hồng, nhìn 2 cô và Tuấn chạy xe ra về, cô quay vào quán, cũng phải cám ơn ông chủ cái đã, chào người ta rồi về. Mà hôm nay sao không thấy gã gọi mình ta, 4 ngày qua rồi. Không biết trái bom mình vứt vô cặp gã, nó nổ kiểu nào nhỉ?
Lão nhị im lặng chạy xe phía trước, lão tam cũng lấy máy tính ra cộng sổ sách hôm nay các cơ sở nộp về
Anh 4 ngồi một mình ghế sau, im lặng tính toán
Anh nhớ lại lời thượng tá A và anh trao đổi với nhau, nhớ kỹ từng chữ một, vì lúc đó lão tam kín đáo cũng có ghi âm lại, và 2 đêm nay, anh đều nghe đi nghe lại như muốn học thuộc lòng
Đợi thằng Sĩ giới thiệu 2 bên xong, nó ý tứ đi ra ngoài, chỗ này hôm nay nó chưa được ngồi, con nít xốc nổi, cái miệng nói lớ quớ là hỏng việc.
– Hôm nay rất mừng được gặp anh A ở đây, anh em mình có lúc cùng ở SG, mà lại không có dịp gặp nhau, anh 4 mở lởi khi bắt tay thượng tá A
Sau phút ngỡ ngàng khi nghe thằng Sĩ nói ba nó gặp chứ không phải nó, anh A gật gù, phải thế chứ, thằng Sĩ gặp anh, thì bàn cái gì bây giờ. Anh nhớ lại vẻ ngạc nhiên của mình khi nghe tay phó phòng hình sự thành phố X chuyển lời nhắn của Sĩ đăng ký gặp anh
– Vâng, thế mới nói hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Trong lúc anh 4 và anh A xã giao thì lão nhị, như mọi khi, củ soát 1 vòng xem có máy nghe lén ghi âm gì không
Dẫu là chỗ này của thằng Sĩ bố trí, nhưng cẩn thận vẫn không thừa, thằng Sĩ không phản, nhưng lính nó?
– Anh em xuống đây, không có gì nhiều, chỉ có ít con đuông dừa, gửi anh nhắm rượu
– Anh hai sài gòn khách sáo rồi, nhưng A vẫn nhận, để xem còn chuyện gì, quà đơn sơ, mình không nhận, họ khó ăn nói.
Lão tam, như mọi khi, đưa quà xong lão quay qua gắp đá rót bia rót rượu, chổ này là chỗ nào mà cho mấy con bé vào. Trước giờ khi anh 4 họp kín như vầy, thì 2 lão lo luôn việc hầu nước nôi, sau này có khi lão tứ theo hầu.
– Anh 4 xuống đây, đã đi tham quan đâu chưa, A hỏi
– Chưa, trông gặp anh quá, xuống tới nơi là gặp anh ngay thôi.
Anh cứ trêu thằng em, A cũng cười ha hả
Cảm thấy không khí thoãi mái để đi vào câu chuyện được,, và 2 lão đệ cũng xong mấy việc riêng, giờ đang lắng nghe, anh 4 nâng rượu mời A, chờ 4 người cạn ly rồi anh 4 vô đề
– Có việc phải ôm chân Phật, không giấu gì A, mình già rồi, dưới này , cũng có mấy cơ sở làm ăn để sau này dưỡng già, mà dạo này nhức đầu quá, biết anh thương mấy thằng như tụi tui, nên mới chịu khó đi gặp, nên trước mặt chân nhân, mình không nói lời giấu giếm
– Thầm khen anh 4 có tác phong ngoại giao, A bảo anh 4 cứ nói đi, anh đầu tư kinh doanh dưới này, mang lại doanh thu cho địa phương, góp phần gải quyết công ăn việc làm cho anh em lao động trong tỉnh, tui ủng hộ chứ
– Biết là anh ủng hộ, nên anh em mới xuống, trước là cảm ơn anh trước giờ giúp thằng Sĩ làm ăn, sau là có việc muốn bàn với anh
– Chắc anh biết mình ngày xưa đi lên từ đất này ? anh 4