sống thêm 500 năm nữa” lời bài hát vang lên trong đầu gã.
Cái khổ tâm của gã bây giờ là hướng về con gái, đi cùng Hạnh, thấy người ta dắt con đi chơi, đi ăn, gã ứa nước mắt hoài, Hạnh phải đem theo khăn tay để chấm cho gã. Ăn cái gì ngon, gợi lên kỷ niệm, gã lại đau đớn nhức nhối trong lòng. Ông trời cũng oan nghiệt, không cho người ta được hạnh phúc trọn vẹn bao giờ , trong niềm vui phải có nỗi đau sâu kín, miệng cười trước mặt thiên hạ, mà cây kim trong lòng nò châm chích từ từ, hành hạ cho đau đớn, cho thống khổ.
Gã không hiểu bên vợ gã sẽ trả lời với con gái gã thế nào, khi sau này nó lớn lên nó hỏi sao hồi đó ông ngoại đuổi ba con đi ? Sao mẹ không mang con đi theo ba?
Gã cười to trong đau khổ tột cùng. Con người, làm gì làm, phải nghĩ đến việc hôm nay sẽ gieo cái hậu quả mà có khi vài chục năm sau phải đối mặt, phải hỗ thẹn cho mình. Nghĩ về con khỉ già đó, lòng gã dấy lên sự thù hận sôi sục, nhưng gã biết gã không thể làm gì con khỉ đó, sau này con gái gã sẽ sống làm sao với dư luận, khi ba và mẹ thù nhau, khi ba chém ông ngoại ? Vì cái đó mà gã không làm, gã biết gã làm, là hủy diệt tâm hồn của nó sau này, nhưng họ có nghĩ thế không? Hay họ nghĩ họ đuổi thằng nghèo này đi rồi, rước thằng giàu về họ sung sướng hơn. Ha ha ha, cuộc đời dài lắm,họ cứ chống mắt lên coi, nhãn tiền hậu quả đến ngay bây giờ.
Hạnh ngồi đó, không cắt ngang dòng suy tư của anh, cô biết hết anh đang nghĩ gì, nhưng cô không quan trọng, đối với cô, anh vui là được, còn cô, hôm nay ở bên anh, thế là đủ. Trai gái ở gần nhau, lửa rơm cũng chập chờn một tý, nhưng cô mong anh còn đường trở về với Ngọc, cô cũng không muốn gia đình anh không còn đường cứu vãn. Là phụ nữ với nhau, cùng lứa tuổi, nên cô cũng thương hại Ngọc, và cô thương hoàn cảnh con bé con anh, dù cô chưa gặp nó, nên cô biết dừng anh, và cả chính cô lại vào lúc cần thiết.
Tiếng sấm kéo dài kéo gã ra khòi dòng hồi ức, vòng tay ôm vai Hạnh, gã dìu cô về khách sạn. Tối nay ngủ sớm, mai là ván cờ khai cuộc rồi.
2h sáng, một chiếc xe 4 chỗ ghé khu nhà trọ Hương đón cô, Hồng và An. Theo kế hoạch, các cô sẽ xuống thành phố X vào sáng sớm này,Gã bắt đi sớm, đề phòng xe trục trặc còn có thời gian binh biến. Cái xe có logo ngân hàng này lão tam chuẩn bị theo kiểu xe của anh Tính khi lão có hình chiếc xe đó.
Cùng lúc đó, một chiếc xe tải trang trí theo đặc thù ngành điện mà lão tam đi mượn của mấy ông bạn làm ngành điện hôm kia, cũng chở theo 4 thằng lính, bắt đầu lăn bánh. Ban đầu gã tính kiếm xe 2,5 tấn trang trí lại, nhưng lão tam mượn được, nên khỏe hơn.
Một chiếc xe hơi khác , lão nhị cùng 3 thằng nữa ngồi sau, xuất phát đi.
Thành phố X,
7h sáng, tại 1 căn nhà khuất trong ngõ hẽm, 3 thằng lính khỏe mạnh, cứng cáp, đã hớt tóc tai y như kiểu cảnh sát giao thông, đi lại trước gương trong bộ đồng phục, cho một thằng công an thực thụ đi từ sài gòn xuống, kiểm tra chấn chỉnh lại lần cuối cùng. Nó uốn nắn 3 thằng đó 3 ngày nay rôi, từ cách đi đứng, đến cách cầm thổi, cách chỉ gậy…, rồi trưa nay nó về lại sài gòn.
Tại 2 căn nhà khác, một lũ tóc xanh tóc đỏ cũng được đánh thức, chúng nó là lính chiến, khi để tung ra nếu kế hoạch có gì trục trặc. 2 chiec Toyota đậu gần đó sẽ đón chúng đi, khi có lệnh
Sáng nay 5h sáng tiễn Hạnh về trước, gã dậy thay đồ sẵn sàng, đang chờ các nhánh báo tin
8h, trước khách sạn Quỳnh Như, nơi thằng Hồi làm quản lý và ở, có 1 cặp vợ chồng trẻ ghé ăn sáng. Thấy xe hơi thằng Hồi ra, con vợ ngồi sau đeo headset, đầu lắc lư như đang nghe nhạc, liên tục đọc thông tin cho gã nghe về tuyến đường xe thằng Hội đi, khi chồng nó chở nó bám theo một cách khéo léo.
Thấy nó và 2 thằng đệ tử đi theo ghé vào quán phở Bích ăn sáng, cô báo cáo lần cuối cùng rồi ngắt máy.
Lúc này thằng Hồi nó đang khai chiến với bên anh 4, nên đi ra ngoài có 2 thằng đệ tử đi theo.
8h, ngồi ở khách sạn, nghe con vợ thằng kia báo là quán phở Bích, gã nhấc máy lên gọi Hương
8h15, có 3 đứa con gái xinh xắn ăn mặc như người làm ngân hàng, đi trên xe hơi có logo ngân hàng, vửa đi vừa ríu rít chuyện trò, đi ngang qua bàn của Hội ngồi, và 3 thằng nó, cũng như hầu hết đàn ông trong quán, đều ngẩng đầu nhìn
Gái thành phố có khác, sang, thơm, sạch nước cản, nhất là cặp mông con mặc vest xanh có chữ manager trên ve áo, cưỡi lên là sướng 1 kiếp, nhìn cái kiểu nó đong đưa, rất đĩ
Chọn một bàn không gần không xa chổ bọn thằng Hội, ba cô nói chuyện về cuộc họp chút nữa diễn ra, rồi chương trình 2 ngày vừa đi họp vừa đi chơi dưới này.
Rồi như những đứa làm công sở nhiều chuyện, quay ra nói xấu sếp
Bọn thằng Hồi không chú ý lắm, nhưng thỉnh thoảng cũng lọt vào tai chúng vài tiếng. thằng Hồi là dân đi nước ngoài về, dĩ nhiên nó biết manager là quản lý, con đó là sếp 2 con kia
Chút sau, dt của con quản lý vang lên, ban đầu nó alo a lố gì đó anh anh em em, nói nhỏ, bên bàn thằng Hội nghe không rõ, nhưng chợt tý sau nó gào lên “ anh xuống được thì xuống, không cút cũng được,” rồi nó cúp máy, dộng lên bàn hơi quá tay cái dt, mẹ anh, nó lầm bầm chửi không to không nhỏ, con này không có anh sống vẫn tốt
Rồi quay qua 2 con lính, nó bảo ăn lẹ rồi đi họp, lão bồ chị không xuống, mình càng khỏe.
Bọn thằng Hồi và đám đàn ông trong quán đoán là bồ con này tính xuống đưa 3 con này đi chơi rồi thằng đó xù, nghe vậy biết vậy, rồi ai lo việc nấy
Ăn xong 3 cô ra xe ngân hàng, chiếc xe lao vút về hướng khu đường ngân hàng, nơi các ngân hàng san sát nhau.
Nghe báo cáo trong dt, gã nhẹ người, giai đoạn tiếp cận và cho đối tượng lưu ý một chút, đã xong.