so với 3 tuần trước, đêm nó bỏ rơi cô, cô đã bình tĩnh và lạnh lung hơn nhiều
Cô biết hôm nay cô còn bình tĩnh mà suy tính cho đại cuộc, là do Hùng. Những hành vi bỉ ổi của hắn, việc hắn gửi phim cho cô coi, tuy có vẻ thô bĩ, nhưng hắn biết cô cần như thế, cô cũng biết trong cô có 1 con đĩ dâm dục thèm khát đàn ông. Tuấn thì nghĩ cô chụp hơn 300 tấm đấy là vì cô thích nó, cô mê tiền nên chìu nó, nhưng nếu là Hùng, cô hiểu, hắn sẽ biết ngay là cô thích như thế, vì nếu không thích, cảm hứng đâu mà làm tới 300 tấm.
Cô sợ hãi hắn, vì hắn biết hết bí mật của cô
Nhớ lời hắn hẹn buổi tối 9h cô gọi lại cho hắn khi cô xin gặp hắn, cô nghĩ hắn bận rộn, cô không bao giờ biết hắn cần bình tĩnh lại trước khi tiếp cô, hắn cần phải giấu nhược điểm của hắn, không thì có ngày cô biết được, cô sẽ tiêu diệt hắn từ chỗ đó, con mèo dạy võ cho con hổ, phải giấu lại chiêu trèo cây, cô không hề biết hắn cẩn thận với cô như thế
Cô tự nhủ trong lòng, nếu chút nữa hắn hứa hắn tháo được trái bom này, nếu hắn muốn, cô cũng sẽ hiến thân cho hắn, vì cô cũng không có gì khác, tiền, hắn không cần kiểu tiền lấy như thế này, cô hiểu.
Cô chỉ cần nghe hắn hứa, thì cô sẽ ngủ yên, tuy hắn bỉ ổi lưu manh vĩa hè với cô, nhưng qua việc hắn đưa Hạnh vào ngân hàng làm, cô biết hắn là người thủ tín, nếu hắn hứa được, là hắn làm được
Cô hiểu Tuấn chẳng là gì so với hắn, chẳng qua Tuấn có xuất phát tốt hơn, gia đình giàu trong gốc. nhưng nếu so găng tay đội, loại như tuấn không có cửa. Chưa có ai luồn tay vào váy cô thô bỉ như hắn, và đánh đập cô được như hắn, mà cô không dám phản kháng, nên hơn 10 ngày vừa qua, 2 người không liên lạc với nhau, vì con cái sợ không dám đến gần con đầu đàn, và cũng sợ đến gần rồi không bỏ đi được, khi đến rồi mà ông chủ của nó chưa cho nó đi, đứng đó cầm roi đợi nó, nó không dám tự ý chạy.
Đã có quyết định, cô đứng dậy, trang điểm, cố ý ăn mặc hấp dẫn , không hở hang lắm, nhưng làm đàn ông liên tưởng. Cô làm chậm rãi kỹ lưỡng, không phải vì còn sớm, mà vì con cái biết đêm nay có khi nó phải hiến thân cho con thú đầu đàn.
Do ôm 1 trái bom to tổ bố trong ngực, con cái hết cảm giác, chứ con cái hiểu, chỉ cần con cái nghĩ về con thú đầu đàn, là nó muốn con thú đó chà đạp nó, lúc đó, nó mới là chính nó.
Cô ngồi ôm cuốn anbum như 1 quả bom, nghe thời gian 48h đang đếm ngược
Gã nằm đó mệt mỏi, cái đói và cái mệt lả làm gã mê man, nửa ngủ nửa tỉnh, không còn nhận thức không gian và thời gian nữa rồi dần dần gã thiếp ngủ.
Phải công nhận thiên nhiên ban cho con người giấc ngủ giống như 1 cầu chì bảo vệ hữu hiệu cho hệ thần kinh, khi mọi căng thẳng về thể xác và tinh thần đến cực độ, cơ thể tự ngắt mạch để bảo vệ những gì còn lại tối thiểu cho việc hồi phục.
Về đến nhà trọ của 2 cô, Hạnh thấy anh nằm ngũ, thĩnh thoảng kêu khe khẻ, cô thở dài, con người không ai được trời cho trọn vẹn, được cái này thì trời lấy đi cái khác. Nhìn anh ngủ, cô hiểu hết, ai cô không biết, chứ ngoài cô, An, Hồng, Hương và cả anh Tính nữa, 4 người mà cô biết là có quen biết anh, cũng không ai hiểu anh mệt mỏi như cô hiểu. Không hiểu gia đình anh có chuyện gì,, thôi kệ, cô bắc nồi nấu cháo cho anh, chờ sườn non nhừ, cô sửa soạn lặt vặt những món ăn kèm linh tinh như hành ngò tiêu tỏi ớt.
Ai đi ngang qua không biết, nhìn cảnh đó lại nghĩ một người chồng đi làm về mệt lăn ra ngủ, vợ nấu cho chồng ăn.
Đang ngồi bên bếp lửa, quay lại nhìn anh chợt cô đỏ mặt, 2 năm rồi cô không gần đàn ông, từ lúc cô đi thực tập, cô không quen ai thân mật nữa, đầu năm 4
Cô thấy phản xạ mắc tiểu làm vật đàn ông của anh cứng lên, đội vun lớp quần thể thao anh mặt.
Cô bối rối quá, lúc này nhìn mặt cô đỏ bừng bừng, không biết vì bếp lửa hay vì cái cô thấy
Chút sau, cố gắng gạt bỏ sự xấu hổ, cô lại lấy mền đắp ngang bụng anh. Nhìn sự che đậy của mình, cô vửa xấu hổ vừa buồn cười
Ngày thường cô cũng hay nói chơi nói bậy, ngay cả với anh, nhưng nói trước mặc nhau là 1 chuyện, còn như thế này lại là chuyện khác, có cảm giác như mình nhìn lén anh thay đồ vậy. Bị cái mền đậy lên, mà nó còn nhô nhô, thôi kệ, mình không nhìn thì thôi, cô lại bếp lửa ngồi tiếp
Chút sau cô lại tự nhiên quay qua nhìn nó, dường như có ai đó xoay đầu cô vậy
Cũng may là cháo đã chin, cô tắt lửa, rồi tiến lại kêu anh dậy ăn, tối rồi, cô muốn cùng ăn cho vui với anh, rồi về nhà Hương ngủ ké bữa nay, về quận 7 xa quá
Cô đứng dậy, đi lại chỗ anh
Gã nằm đó, Hạnh về làm công việc loạt soạt, gã lơ mơ nghe thấy nhưng dậy không nổi, lại nhìn thấy thấp thoáng cái bóng mảnh mai đi lại. Mới đầu trong vô thức gã cũng còn nhớ là đây là nhà An và Hồng, nhưng mà….không đúng….nhà An và Hồng thì phải 2 người chứ, đằng này có 1 bóng ah, hay la….nhà vợ mình…đúng rồi….mình về nhà rồi.