Thành Viên

Đường môn truyền kỳ – Chap 41 – Bạch Doanh Doanh xuất hiện (ôi may quá! Trúc Linh nằm mơ thôi)

Đường môn truyền kỳ

Đường môn truyền kỳ – Chap 41 – Bạch Doanh Doanh xuất hiện (ôi may quá! Trúc Linh nằm mơ thôi)
≧✯◡✯≦✌
✧ ✱ ✶ ✷ ✴ ✸ ✺

Công Tôn Sách ân cần lau những giọt mồ hôi trên trán Trúc Linh. Ông lắc đầu thở dài “chữ tình thật khó thoát, suốt hai canh giờ mà Trúc Linh không ngớt gọi tên Đường Hùng”

– Cô tỉnh rồi sao?

– Công Tôn thúc! Đã canh mấy rồi? Đường Hùng huynh ấy….

– Mọi việc đã ổn, tiểu thư yên tâm….

***

Mọi người đang ủ rủ sầu não thì bất ngờ lai có một hắc y nhân khác xuất hiện. Triển Chiêu lao ra chặn cửa.

– To gan! Nha phủ đâu phải là chốn ngươi ra vào như vậy. Ngươi là ai?

– Đường Hùng đang ở đâu? Các ngươi bắt giữ nó vì tội gì?

– Ngươi là ai? Tại sao dám đến đây lớn tiếng? Ta…

– Triển hộ vệ, cho cô ta vào! – Đang chuẩn bị động thủ thì Triển Chiêu bị Bao đại nhân gọi lại.

– Thuộc hạ rõ!

– Vị nữ hiệp đây không biết tìm Đường Hùng có việc gì?

– Bao đại nhân xưa nay nổi tiếng xử án phân minh, không ngờ lại bắt nhầm người. Cháu ta có tội gì, tại sao lại bắt nó?

– Cháu ư! Vậy vị nữ hiệp đây là?

Bao đại nhân cùng mọi người ngạc nhiên nhìn hắc y nhân đó. Thu Thủy nhìn kỹ cô ta, dáng vẻ cô ta cũng không hơn Đường Hùng bao nhiêu tuổi, sao Đường Hùng lại là cháu được. Hơn nữa bao nhiêu thời gian qua bên cạnh mà chàng có nói là mình có cô hay dì ở đâu đâu.

– Vị nữ hiệp chắc có nhầm lẫn, tướng công ta chưa hề nói là có cô hay dì ở đâu.

– Tướng công? Ngươi nói ngươi là nương tử của Hùng nhi?

– Cả ta nữa! – Thanh Hường không chịu thiệt, cũng đứng dậy phân bua.

– Ha ha ha! Tên tiểu tử, lấy vợ mà không thèm báo ta. Giờ nó ở đâu?

– Tướng công hiện đang trúng độc, chỉ còn sống nửa canh giờ nữa thôi.

Thu Thủy nước mắt lại lăn trên gò má. Nàng quay sang ôm lấy Thanh Hường, cả hai cùng khóc nức nở.

– Nó đâu? Hùng nhi của ta đâu?

Doanh Doanh không kiềm chế được, lật nón che đầu, lay người Thu Thủy, gương mặt hoảng hốt đau thương.

– Chàng..đang … ở phòng bên cạnh, hu hu hu.

Doanh Doanh lập tức lao sang phòng bên. Nàng kéo Công Tôn Sách sang một bên, bắt mạch cho Hùng, phát hiện cực độc đang công tâm, hết sức nguy cấp. Nàng rút ngay một viên giải độc cho Hùng nuốt. Nàng mừng thầm sờ xuống thắt lưng của Hùng “may mà có An Bang Điền hoàng thạch ngọc bội, không thì dù dùng thuốc giải này, Hùng nhi không qua khỏi rồi. Đại tẩu! Thứ mà tẩu để lại một lần nữa đã cứu sống Hùng nhi, tẩu vui chứ?”. Đợi một lát vẫn không thấy Hùng tỉnh lại, Doanh Doanh sờ lên má chàng, rơi nước mắt.

– Hùng nhi! Mau tỉnh lại! Doanh cô về thăm con đây! Doanh cô không thể để Hùng nhi chết được! Tên ngốc nhà ngươi, không thể để Doanh cô lại một mình có biết không?

– Vị nữ hiệp này, thuốc vừa rồi cô cho Đường Hùng uống đã có tác dụng, độc tuy chưa được giải, nhưng không còn nguy hiểm nữa, cô đừng quá đau lòng.

– Ngươi cút ra ngoài cho ta! Kẻ nào đến gần ta giết kẻ đó!

Công Tôn Sách nhìn ra, Bao đại nhân cùng mọi người đang đứng ngoài cửa, gương mặt họ đã sáng sủa hơn trước. Bao đại nhân nhìn Công Tôn Sách gật đầu, ông ta liền lui ra, để lại không gian riêng cho hai cô cháu.

– Các ngươi có ai biết cô ta là ai không? – Bao đại nhân lên tiếng.

– Bẩm đại nhân, theo thuộc hạ được biết, có thể cô ta là Bạch Doanh Doanh, trại chủ Ngân Thiềm trại của Ngũ Độc giáo.

– Trại chủ Ngân Thiềm trại sao? Thân thế của tên Đường Hùng này quả là không hề đơn giản.

– Đại nhân, theo như thuộc hai điều tra được, Đường Hùng là con trai của Quỷ Kiếm Đường Quỳ, là người Thục. Người Thục thường sinh sống ở ven vùng Tứ Xuyên. Đường Quỳ ngày trước là đệ tử thiếu lâm, sau vì có tình cảm với Tiểu Linh Nhi của Thiên Nhẫn giáo mà rời bỏ sư môn, gia nhập Tầm Long hội. Bạch Doanh Doanh sau khi cứu Đường Quỳ tại Chu Tiên trấn thì mất dạng, sau khi Đường Quỳ bị Đồ Đơn giết chết thì mọi chuyện không ai chú ý đến nữa.

Thấy tất cả mọi người còn đang chăm chú nghe, Triển Chiêu tiếp lời.

– Đường Hùng xuất hiện ở Đại Lý, thêm vào đó là sự có mặt của Doanh Doanh, có thể thấy, Thiên Hoàng Long khí lại tiếp tục xuất hiện. Thời gian gần đây, Triển Chiêu còn nghe nói trên giang hồ tái xuất hiện tấm bản đồ Sơn Hà Xã Tắc, các môn các phái đang truy tìm ráo riết. Thảm họa võ lâm 15 năm trước lại bắt đầu tái diễn.

– Chuyện chốn võ lâm, nếu không làm hại bá tánh quốc gia thì chúng ta cũng không can dự vào được. Ngay ngày mai bổn phủ phải đem vụ án ra xét xử rồi về lại Lâm An bẩm cáo với Thánh thượng.

Bao đại nhân đứng dậy đi ra cửa rồi nhìn Công Tôn Sách.

– Công Tôn tiên sinh, lúc nãy Trúc Linh vì xúc động mà ngất đi, ta đã cho người đưa nó về phòng. Ngươi hãy đến kiểm tra xem nó có khỏe không nhé.

– Học trò tuân lệnh!

Vừa hay tin, Trúc Linh vụt đứng dậy, lao ngay đến phòng của Hùng. Chỉ cần nhìn thấy chàng thôi cũng được, nhất định nàng sẽ lao vào ôm chàng, siết chặt tay như thể không cho chàng rời xa mình nữa. Nhưng vừa đến cửa nàng đã khựng ngay lại. Chàng ngồi đó, một bên là Thanh Hường đang phe phẩy cây quạt, một bên là Thu Thủy đang bón thuốc cho chàng. Nàng nép vào cánh cửa, không dám bước vào, cũng không nỡ rời đi.

– Tướng công! Doanh cô lúc đi có dặn, không cần tìm người, có việc người tự khắc sẽ tìm chúng ta.

– Doanh cô còn dặn gì không? – Hùng giọng còn yếu, nhìn Thu Thủy hỏi.

– Có…nhưng …. – Hai má Thu Thủy chợt ửng đỏ.

– Là chuyện gì? Sao phải ngại?

– Doanh cô nói nếu sau này sinh quý tử nhớ phải báo để Doanh cô chuẩn bị quà. – Thanh Hường nói chen vào ngay, không như điệu bộ ngập ngừng của Thu Thủy.

– Doanh cô lại cười chê chúng ta rồi. À, Trúc Linh, nàng ấy sao rồi?

Trúc Linh giật thót mình khi nghe Đường Hùng nhắc đến tên. Trong lòng chàng còn có chỗ cho nàng sao. Nàng đứng ở đâu trong lòng người đàn ông đa tình kia, hay chỉ là bèo nước gặp nhau.

– Tướng công lúc nào cũng chỉ có Trúc Linh. Nếu không phải tỷ tỷ ngăn lại, hôm qua muội đã một kiếm giết chết cô ta.

– Thanh Hường! Là chuyện gì? Tại sao nàng lại phải giết cô ấy?

– Chỉ là Thanh Hường muội ấy có chút hiểu lầm thôi tướng công à, Trúc Linh cô nương không chịu nổi đả kích nên ngất đi, Công Tôn tiên sinh đang chăm sóc cho cô ấy.

– Nàng ấy là một cô gái tốt. Võ công không phải là tệ, đối ẩm thi ca cũng giỏi. Người con gái như vậy, thời loạn lạc nay còn mấy người?

– Chàng cứ ở đó mà mơ tưởng đến cô ta đi, thiếp thực tình không hiểu nổi, cô ta toàn mang rắc rối đến cho chàng, có gì tốt chứ.

Thanh Hường bực tức vứt cây quạt xuống, chạy băng ra ngoài, dường như không để ý thấy Trúc Linh đang dựa lưng ngoài cửa, mắt nhòa lệ. Có lẽ vì tỉnh táo nhất lúc này nên Thu Thủy cảm nhận được Trúc Linh đang đứng ở ngoài.

– Đã đến rồi sao còn ngoài đó?

Trúc Linh giật mình, Thu Thủy đã phát hiện. Nàng vội vàng lau nước mắt, chỉnh lại đầu tóc. Hùng ngơ ngác nhìn Thu Thủy chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

– Trúc Linh cô nương! Chẳng lẽ cô định đứng ngoài đó mãi sao?

Hùng cố gắng gượng dậy, bước dần ra cửa. Trúc Linh vội vã đi, không dám nhìn mặt chàng. Hùng toan đuổi theo, nhưng vì còn yếu nên ngã nhào xuống đất. Thu Thủy chạy đến đỡ chàng dậy, Trúc Linh thấy Hùng ngã thì dừng lại, song nàng lại cúi mặt bước tiếp. Đôi mi nàng nhạt nhòa nước mắt. Hùng thất vọng nhìn theo, trong lòng đau thắt. Thu Thủy dìu chàng vào giường nằm nghỉ.

– Tướng công đừng suy nghĩ nhiều nữa. Chàng phải nghỉ ngơi cho khỏe, chúng ta còn nhiều việc phải làm.

– Thu Thủy, nàng có buồn hay giận ta không?

– Vì Trúc Linh cô nương sao?

– Ừ! Thanh Hường như vậy, sao nàng không mảy may buồn chút nào?

– Trước đây thì chắc là muội giận lắm. Nhưng nếu chấp nhận theo chàng, muội cũng chấp nhận tất cả. Thấy tướng công mình đem lòng yêu thương một cô gái khác, ai mà chẳng buồn. Nhưng suy nghĩ thiệt hơn thì thôi nén ghen tuông lại. Thanh Hường muội ấy giận lẫy một tí, lát nữa về ngay thôi. Nếu muội cũng tính khí như muội ấy thì ai chăm sóc cho tướng công?

– Ta toàn làm cho nàng buồn, ta thật có lỗi với nàng.

– Tướng công đừng nói vậy. Thu Thủy không oán trách gì cả, đối với Thu Thủy được ở bên tướng công, đồng hành cùng chàng, chăm sóc cho chàng, làm tỷ muội với Thanh Hường là niềm hạnh phúc với Thu Thủy rồi.

Hùng hết sức cảm động trước những lời nói của Thu Thủy, chàng đưa tay kéo Thu Thủy xuống, ôm nàng đầy yêu thương và trìu mến.

Cổng thành Đại Lý, Trúc Linh lưỡng lự nửa đi nửa ở. Nàng ngoảnh mặt nhìn phía sau cổng thành rồi quất ngựa chạy thẳng hướng bến tàu đi Thành Đô phủ.

– Cô định đi sao?

– Thanh Hường cô nương Đường Hùng đã tỉnh lại, cô còn muốn giết tôi để trả thù sao?

– Cô đã từ biệt huynh ấy chưa?

– Thanh Hường cô nương! Tôi và Đường Hùng bèo nước gặp nhau, tôi đã suýt nữa khiến huynh ấy mất mạng, không có mặt mũi nào gặp huynh ấy, cũng không muốn phiền đến gia đình cô. Mong cô nhường đường.

– Cô nghĩ khi đi rồi thì cô không làm phiền đến gia đình tôi sao? Tướng công phong lưu đa tình, có ghen thì được gì. Hôm trước tôi biết cô đứng ngoài cửa, nhưng trong lúc cảm xúc nhất thời, tôi không nói được gì tốt đẹp, có thể đã tổn thương cô, tôi thành thật xin lỗi.

– Thanh Hường cô nương! Cô không việc gì phải xin lỗi tôi cả, lỗi phải đều ở tôi. Xin cô nhường đường, đã trễ rồi.

Trúc Linh thúc ngựa bước về phía bến tàu. Trong lòng cô nặng trĩu, có lẽ là đi thật, sẽ không gặp được chàng, nhưng nhất định phải dằn lòng mình lại.

– Tướng công lúc nào cũng mong nhớ cô. Nếu cô ở lại, chúng ta có thể làm tỷ muội tốt mà.

Cố bỏ ngoài tai những lời nói của Thanh Hường văng vẳng sau lưng, Trúc Linh thúc ngựa chạy nhanh, đưa ngựa lên tàu, chuẩn bị rời thành Đại Lý. Làn nước lăn tăn sóng, hơi nước mờ mờ lan tỏa khắp xung quanh. Ngoái nhìn thành Đại Lý, Trúc Linh lặng người, chút hối tiếc hiện rõ lên đôi mắt nàng. Chỉ một canh giờ nữa, đến

Open

Close


truyen sex ba va chautruyện địt mẹ vợtruyen one piece hentaitruyện sex có hình minh họađọcHentai nện chị haitruyen sex ham muon tim anxem cach liem lontruyen anh em dit nhautruyen sex chi hang xom de thuongtruyện gay cha dượngtruyện sex thiên long bát bộtruyen hentai dong tinhhoc sinh bop vuhakihomegái văn phòng 18+hentai mang thaitruyện sex dìtruyen sex lam tinh tap thetruyện sex nàng dâuTruyen sex henthai 7nhin len me vo tamTruyesex nô lê tinh ductruyện sex gay dâmtruyen 19+ hottruyen me toi va con chotruyen nug ve demtruyện hentai chichi musumedu em di anh em nung lam roitruyen sex me con dam dangtruyện người lớn ngoại tìnhtruyen hentai nangnhin len me vo tamtruyện sex thím cháutruyên sextruyen sec co hinhtruyen hentai me banphim loan lu�n b� đưng nhin con trai va me đit nhau phim loan lu�n nh�t bantruyện sex ca sĩ là con điếmcách mút lồndoc sex 18doc truyen loan luan me con haytruyện hentai lestruyen sex duong chautruyện sex hồ lytruyen sex anh chong va em dautruyện hentai bà chủ và thang chan bòTruyên địt nhautruyen pha trinh con gaitruyen sex ba giam doc da tinhtruyen hêntaitruyện màu hentaitruyen tranh bi mat cua nguoi votruyen con dit mexẻo bướm gái văn phòngnàng tiên cá sexchuyen sex co giaodoc truyen sex vang chongtruyen sex khi vo vang nhaTruyên sex ngưi quân siliptrruyen 18chuyen sex chong vang nhatải truyện sex mp3truyện sex hiếp dâm chị gáisex truyen co tichsiêu phẩm loạn luântruyen con re dit me votruyen vo ky trieu minhtruyện 18 công sởbai hoc cuoi khoalon em bot quatruyen gay cha vo va con retruyen sex me vo nung londoc truyen 18 cuc hayme con minh dit nhau ditruyen sex tuc tiutruyen sex thimtruyen hentai 7 vien ngoc rongtruyen dit nhau cua vua chua ngay xuaTruyên hentai ngủ đi mẹ ơichuyện tình công sở frogmanđọc truyện milftoontai truyen 18