Thành Viên

Đường môn truyền kỳ – Chap 38 – Đại Lý phủ – Giúp Bao đại nhân

Đường môn truyền kỳ

Đường môn truyền kỳ – Chap 38 – Đại Lý phủ – Giúp Bao đại nhân
≧✯◡✯≦✌
✧ ✱ ✶ ✷ ✴ ✸ ✺

Tiếng động phát ra từ mấy cái chuông, cả ba người giật mình tỉnh giấc, đã quá canh 5, và có kẻ nào đang đột nhập vào ngôi nhà. Họ nhanh chóng chỉnh lại y phục. Thanh Hường vận khinh công bay nhanh lên cây xà trên nóc nhà, nép sát vào đó. Thu Thủy nép sau cánh cửa, Hùng chậm rãi bước ra, phóng đao mở tung cánh cửa.

– Đã vào được đến đây, chứng tỏ không còn gì để giữ các hạ ở ngoài đó. Mời!

– Hàm tĩnh thuật của Đường huynh quả nhiên vang danh thiên hạ, thảo nào bấy lâu nay thiên binh vạn mã không thể bước vào Thiên Vương đảo.

– Triển huynh quá lời. Huynh cũng rất khá, mới dính bẫy một lần mà có thể vượt qua được mà không để lại tiếng động, tại hạ bái phục. Nhưng đến bắt giữ Đường Hùng ta mà chỉ đi có một mình, ta e rằng đại sự bất thành.

– Đường huynh hiểu lầm rồi. Ngoài thành không hề dán cáo thị truy bắt huynh, Triển mỗ chỉ là đến để mời huynh về phủ nha. Bao đại nhân muốn gặp huynh.

Từ trên cao, Thanh Hường vút xuống, Thu Thủy cũng nhanh chóng nhảy ra.

– Con mèo không lông, ngươi đừng tưởng dùng mưu kế dụ tướng công ta về nha phủ rồi bao vây bắt chàng. Ngươi nghĩ bọn ta là trẻ con sao?

– Tướng công? – Triển Chiêu nheo mày nhìn cả 3 người.

– Ngươi lạ lắm à! Con mèo thúi, hôm nay ta sẽ tính sổ ngươi, chuyện hôm trước ta thua chỉ là giả vờ thôi.

Hùng đưa tay ngăn Thanh Hường lại. Về khoản manh động, quả là không ai bằng cô gái này. Thu Thủy bước tới, vẻ mặt điềm tĩnh nhìn Triển Chiêu.

– Triển đại nhân. Không biết, Thanh Hường bây giờ thì sao?

– Hiện tại vẫn còn cáo thị truy bắt. Nhưng hôm nay tại hạ đến đây là vì Đường huynh, sẽ không truy bắt cô ấy.

– Lời mời của Bao đại nhân quả là khách khí, nhưng lời nói của Thanh Hường cũng không phải là không có lý. Ta còn chưa biết có nên đi hay không.

– Tướng công… – Thu Thủy kéo Hùng về một góc – Bao đại nhân xưa nay nổi tiếng chính trực, cách hành sự của bọn họ cũng không có kiểu như vậy. Chàng cứ theo họ về đó tìm cách giải oan cho Thanh Hường, thiếp và muội ấy ở ngoài, chúng ta nội ứng ngoại hợp thì có 3 Triển Chiêu cũng không làm gì được.

Hùng nghe nói có lý thì hẹn Triển Chiêu một canh giờ sẽ đến. Chàng ở lại dặn dò, âu yếm hai vị nương tử xong rồi đến phủ nha gặp Bao đại nhân.

– Đường công tử! Mời ngồi!

– Bao đại nhân khách khí, vãn bối xin được đứng tiếp chuyện.

– Đã được mời tới đây, là khách của bổn phủ. Không lẽ ngay cả làm khách của bổn phủ mà cậu cũng từ chối sao.

– Tại hạ không dám.

Hùng khẽ ngồi xuống ghế. Sai nhân châm trà. Phong thái của Bao đại nhân quả nhiên là hơn người. Thảo nào người đời nói rằng ông ban ngày xử án dương gian, ban đêm xử án âm ti, quả không hổ danh Bao mặt sắt.

– Bổn phủ nghe nói, cậu và Thiên Vương bang có mối quan hệ mật thiết.

– Bao đại nhân quả là thông tin nhanh nhạy, vãn bối và Thiên Vương bang quả là có chút giao tình.

– Một chút giao tình đến nỗi Lưu Hồ Vinh đường chủ phải nói rằng võ công của cậu là trấn phái của Thiên Vương bang sao?

– Chỉ là tại hạ có chút tài hèn, được huynh đệ quý mến nên được đề cao. Bao đại nhân chớ hiểu lầm.

– Hôm trước ta gặp cậu, tại sao cậu lại không hành thích ta?

– Đường Hùng bôn tẩu giang hồ, chưa hề giết người. Vãn bối đã nói, lúc đó chỉ là muốn điều tra vụ án mà thôi. Nhưng các vị tấn công nên vãn bối phải tự vệ đánh trả.

– Hoang đường! Ngươi tự tiện xông vào nha môn đả thương Công Tôn tiên sinh, quan binh có trách nhiệm vây bắt, cớ sao lại dám nói quan binh tấn công và ngươi đánh trả. Trong mắt ngươi còn có quốc pháp hay không?

– Đường Hùng biết tội, mong Bao đại nhân rộng lòng tha thứ.

– Bổn phủ hôm nay mời ngươi đến đây là đã hết lòng dung thứ, muốn ngươi lập công chuộc tội, dùng tài trí hơn người giúp quan phủ điều tra án. Nếu ngươi lập được đại công, bổn phủ có thể suy xét, giảm nhẹ hình phạt cho ngươi.

– Đa tạ Bao đại nhân, Đường Hùng sẽ hết lòng. Chỉ mong Bao đại nhân suy xét. Hiện nay, nội tình sự việc còn nhiều uẩn khúc. Mong quan binh đừng truy bắt Thanh Hường nữa.

– Việc bắt người là của quan phủ. Nếu quả đúng như cô ta là hung thủ. Ngươi hỏi làm sao chúng ta có thể truy bắt nếu cô ta cao bay xa chạy?

Hùng phóng hai cây phi đao găm xuống mặt sàn. Triển Chiêu rút kiếm sẵn sàng thủ thế bảo vệ Bao đại nhân.

– Xin các vị bình tĩnh. Đường Hùng lấy tính mạng để bảo đảm, Thanh Hường sẽ không bỏ trốn.

– Được! Ta tạm tin ngươi. Quan phủ sẽ không truy bắt cô ta. Nhưng cáo thị thì không được gỡ xuống để tránh bứt dây động rừng.

– Đa tạ Bao đại nhân!

– Còn một việc nữa. Cháu gái của ta, hôm trước bị ngươi đả thương. Hiện nay vết thương vẫn còn chưa lành. Ta nghe nói ngươi y thuật cao minh. Xem như ta tạo điều kiện cho ngươi chuộc lại lỗi lầm. Ngươi nghĩ thế nào?

– Nếu Bao đại nhân đã tin tưởng, Đường Hùng cũng muốn xem vết thương của tiểu thư ra sao.

– Công Tôn tiên sinh!

– Có thuộc hạ!

– Tiên sinh hãy đưa cậu ta đến phòng của Trúc Linh, xem tình hình nó thế nào.

– Vâng! Đại nhân.

Đường Hùng vừa đi khỏi. Triển Chiêu gương mặt băn khoăn, lo lắng nhìn Bao đại nhân.

– Đại nhân! Tại sao ngài lại tin tưởng tên Đường Hùng này?

– Ta không tin hắn, nhưng ta tin vào bản thân ta. Hắn đối với vụ việc này chỉ là dính vào vì nguyên nhân gián tiếp, ắt hẳn sẽ không muốn gây bất lợi. Hơn thế nữa, với võ công của hắn cùng đám đệ tử Thiên Vương, truy bắt được hắn ở Đại Lý này quả là khó khăn.

– Đại nhân! Thuộc hạ…

– Ta hiểu, cậu so với hắn không phải là thua kém gì, nhưng luận về độ gian xảo, hắn có thừa. Hắn ở trong tối, ta ở ngoài sáng, tốt nhất là nên cẩn trọng vẫn hơn.

– Thuộc hạ đã rõ.

Công Tôn Sách đưa Hùng vào phòng của Trúc Linh. Cô gái nằm đó, đã tỉnh nhưng khá là yếu. Đưa mắt nhìn thấy kẻ đả thương mình thì toan bật dậy, nhưng lại không thể.

– Công Tôn thúc thúc, tên này…

– Trúc Linh cô nương, đây là Đường Hùng, có một chút hiểu lầm. Hôm nay anh ta đến để điều trị cho cô.

– Công Tôn tiên sinh, Đường Hùng muốn được yên tĩnh một mình sử dụng y thuật. Mong ông thông cảm cho.

– Vậy…cậu…

– Ông yên tâm. Tại hạ tự biết nặng nhẹ. Mời…

Công Tôn Sách lo lắng bước ra ngoài. Ông gọi Trương Long, Triệu Hổ đến canh ngoài cửa phòng bất trắc. Hùng đặt ghế ngồi sát giường cô gái, giọng cười hết sức khoái chí.

– Ha ha ha! Cô đau ở ngực đúng không?

– Ngươi! Tên đê tiện, ta hận không thể giết ngươi!

– Ha ha! Có lẽ hôm trước ta hơi nhẹ tay, phải chi ta gia tăng thêm vài phần công lực, có lẽ giờ cô sẽ nằm im cho ta khám ngực.

– Ngươi!!!…

Trúc Linh đưa tay lên, toan tát vào mặt Hùng. Cánh tay yếu ớt vừa đưa lên, chàng liền chụp lại, nắm lấy, kéo sát về phía mình.

– Ngươi! Tên vô lại…

– Nhịp mạch thất trung, cô nương nằm im đi!!!

Gương mặt Đường Hùng bỗng nghiêm nghị khiến cho Trúc Linh không quậy nữa. Cô nhìn hắn, cái mặt lúc nghiêm chỉnh thì cũng điển trai, nhưng sao lại nham nhở vô lại thế. Hùng đặt tay lên trán Trúc Linh, sờ xuống hai hạch cổ.

– Vết thương nặng đó!

– Tất cả là do ngươi!

– Vậy ta sẽ giúp cô khám trực tiếp vết thương nhé!

Hùng đưa tay lên trước ngực, ra vẻ sắp kéo áo Trúc Linh ra, cô gái hốt hoảng sợ hãi, lấy tay che lại.

– Ngươi dám?

– Ta là đại phu mà, hahaha.

– Ngươi …

Hùng nhìn cô bé, cười rồi rút trong túi ra một viên Cửu chuyển hoàn hồi đan, đưa ra trước mặt Trúc Linh.

– Đây là thuốc do ta chế tạo, có thể giúp cô bình phục nhưng cô gái nào uống phải là sẽ yêu ta suốt đời.

– Ta thà chết chứ không …

Hùng giơ tay điểm huyệt khiến Trúc Linh không thể cử động, cũng không thể nói chuyện. Khẩu hình miệng đang mở ra. Chàng bỏ viên Cửu chuyển vào miệng nhai, rồi chuyển qua miệng Trúc Linh, cô bé bất lực, tức giận nhìn mình bị tên vô lại làm nhục. Sau khi truyền thuốc qua hết, Hùng đứng dậy, đi ra ghế ngồi uống trà. Chỉ năm phút sau, cửu chuyển có tác dụng, vết thương của Trúc Linh hoàn toàn bình phục. Cửu chuyển cũng máu huyết lưu thông, hóa giải huyệt đạo. Trúc Linh lao ngay xuống giường, toan tấn công Hùng để hả cơn giận.

– Nàng mới bình phục, không nên vận động mạnh. Bầu ngực bên phải không chịu được tác động mạnh, nếu nhảy nhót, nó rung rinh sẽ tổn thương. Mỗi ngày 3 lần sáng-trưa-chiều, ngâm nước ấm, dùng ngón trỏ miết ngang từ trấn thủy lên nách. Sau 7 ngày sẽ giữ lại được vẻ đẹp ban đầu, bằng không chảy sệ ta không chịu trách nhiệm.

– Ngươi ….

– Ha ha ha! Ta đi đây, đôi môi nàng ngọt lắm!

– …

Trúc Linh đỏ mặt xấu hổ trước cách nói chuyện sỗ sàng của Đường Hùng. Cô khẽ sờ lên ngực, chui vào giường ngồi, tức tối vô cùng.

    Open

    Close


    sex 7 vien ngoc rongtruyen sex hiep dam co thu kytruyen sex co vo dam dangsex xukatruyen nguoi lon co hang xomtruyen sex toi va di thuytruyen sex me du con traitruyen hen tai full mautruyen sex loan luan voi chi dautay du ky sexhentai nguoi va thutruyen sex tra notruyện hentai màu đẹptruyen hentai sakuraco be quang khan do hentaichuyen sex thutruyen hentai cuong hieptruyen sex voi chotruyen loan luan me co bau voi consex tieu long nutruyen sex nhat ky pha trinhtruyen hentai mau moi nhattruyen tranh sex hentai 3dTruyensex dũng loan luan trên đảotruyen tranh hentai mautruyen sex hiep dam co hang xomtruyện sex màu 2019doc chuyen bu lontruyen hentai loan luan voi metruyen tranh sex co hang xomtruyện tranh sex loan luântruyen sex me con traichuyen liem lontruyen tranh sex chi emtruyen sex co hinhtruyen tranh sex vo ngoai tinhtình 1 đêm 18+truyen tranh sex nang bach tuyet va 7 chu lundoc truyen anh re du em vochuyen dit nhau manhtruyen goku sextruyen sex di ghe con chonganime hentai dirty old mantruyện tranh cô bé quàng khăn đỏ 18kouko xnxxtruyen hentai loan luat mauchaien nổi giậnchuyen sex tuoi moi lontruyen tranh sextruyện sex cô thư ký xinh đẹptruyensex co giaotruyện sex tiên hiệptruyện sex audioTrưyensextruyen sex me vo dam dangtruyen 18 mobiTruyên sex chi câm thi hang xomTruyện sex nữ giám đốctruyện sex cha dượngtruyen 18 bu lonbác sĩ địt bệnh nhândoremon che nobita dit xukatruyện xxxtrruyen 18Truyen 18mobi anh sextruyen sex cam sungtruyện sex hoa hậutruyen sex vai lontruyện sex cổ tíchtruyen loan luan hiep dam me ruot