này cũng sẽ không có tiến triễn gì tốt hơn nữa , mặc dù ông ta biết rõ tập hợp thành báo cáo đưa lên trình cho lãnh đạo xem, lại càng khiến người cho rằng đây chính là một vụ mưu sát , cố ý trộm xe đụng người nhằm xoá dấu vết điều tra , nhưng trước mắt hai người cấp dưới ông không muốn nói ra mà thôi.
Chủ tịch Trọng Hải đang chờ ngày phá án , cho nên Trần Quân Vĩ liền mau đi báo cáo , cho dù là kết quả xấu , cũng không thể cứ giữ lại ở trong tay mình , có sao báo vậy , còn lãnh đạo nghĩ như thế nào , đó là chuyện của lãnh đạo .
– Trưởng công an Trần , ông ngồi xuống đi , không cần nói nhiều như vậy , ông suy nghĩ về vụ án này như thế nào?
Trọng Hải để cho Trần Quân vĩ đứng báo cáo xong rồi, mới mời ngồi xuống, đủ thấy chủ tịch huyện Trọng Hải đối với kết quả này bất mãn đến chừng nào , nếu Trọng Hải không cho ngồi xuống, Trần Quân vĩ tuyệt đối không dám ngồi , đó là khác biệt rất lớn của chức vụ phụ tá chủ tịch huyện.
– Chủ tịch , nói thật , tôi cho rằng vụ án này cũng không phải là đơn giản tai nạn giao thông, đoán chừng trong chuyện này có ý đồ mưu sát, vả lại còn liên quan đến thư ký của chủ tịch , cho nên tôi xin phép muốn nghe ý của chủ tịch như thế nào?