lên chức?
– Đó là điều dĩ nhiên, cháu bây giờ chỉ là nhân viên biên chế , lên làm thư ký chủ tịch Huyện, chính là được đãi ngộ cấp phó khoa, cháu có biết là ở thị trấn này, có bao nhiêu người cả đời này đến khi về hưu cũng chưa được lên cấp phó khoa, còn cháu thì mới đây mà có thể hưởng thụ đãi ngộ cấp phó khoa, cũng không tệ rồi, Nhị Cẩu cháu làm rất tốt , nói không chừng trong tương lai chú còn phải dựa dẩm vào cháu kéo lên hổ trợ đấy.
Khấu Đại Bằng mặc dù nói đùa , nhưng Đinh Nhị Cẩu dựa vào nét mặt của ông ta cũng hiểu được ở bên trong ý tứ của Khấu Đại Bằng.
– Móa nó, có phải là chú đang giỡn chơi với cháu à, cháu đây làm trợ lý chủ tịch thị trấn một thời gian dài như vậy vẫn mới chỉ là nhân viên biên chế chứ không phải là phó khoa sao?
Đinh Nhị Cẩu đột nhiên có một loại cảm giác bị lường gạt .
– Hừ…Ai nói với cháu là làm trợ lý ở thị trấn này là phó khoa vậy? Trợ lý chủ tịch thị trấn bất quá chỉ là một hư chức, hưởng thụ đãi ngộ chế độ lương mà thôi, cái thằng này, tiền thưởng bộ không phải là tăng lên cho cháu sao? Mò mẫm gào to cái gì.
Khấu Đại Bằng có chút dở khóc dở cười với Đinh Nhị Cẩu…
– Ừm..tại sao bọn hắn đều nói cháu đã là cấp phó khoa rồi hả?
Đinh Nhị Cẩu nói đến chính là bọn Trương Cường và cảnh sát ở thị trấn đã từng cho hắn biết là như vậy.
– Hừ..hơi đâu mà nghe bọn họ tếu táo với cháu, lần này thật sự làm rất tốt , nhưng hãy nhớ làm thư ký vẫn còn chưa đủ đâu , khi nào được kiêm nhiệm chức phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban thì mới được , lúc đó thì cháu mới là chân chính được cấp phó khoa, khi nào chủ nhiệm Thường Hiểu Xuân tìm đến cháu nói chuyện thì mới xác định được chính thức , trong mấy ngày nay sẽ tranh thủ kết nạp Đảng cho cháu, bên chi bộ đảng đã đồng ý cháu vào đảng rồi, cũng là nhờ chủ tịch Vương Bạch Lệ vận động gấp rút, bây giờ tranh thủ qua gặp cô chủ tịch Vương hỏi thử xem tới đâu rồi…À hôm nay chủ tịch Vương Bạch Lệ không có đến ủy ban, hình như cô ấy không được khỏe nên nghỉ, cháu chạy đến nhà thử xem sao.
Khấu Đại Bằng nói ra .