trơn trợt.
Dương Xảo Ngọc lại vặn vẹo cơ thể….
Đinh Nhị Cẩu tận tình bú liếm nhấm nháp mùi vị cửa hang âm đạo, hai bên mép nhỏ âm hộ đã sung huyết nở ra hai bên rỏ ràng, khi cái miệng của Đinh Nhị Cẩu rời đi, Dương Xảo Ngọc bây giờ đang mặc mang cái quần lót viền tơ nhưng lại lộ rỏ toàn bộ âm hộ giống như là trấn truồng không mặc quần lót rồi, khe rãnh u cốc đã hoàn toàn lõa lộ, đám l.ông ẩm ướt rối bời loăn xoăn chen chúc bám vào hai bên mép lớn, dọc theo vách tường thịt non của cái khe thịt đỏ sậm cùng với bề mặt nhăn nhăn của hai bên mép nhỏ tất cả đều bị bày ra trước mặt Đinh Nhị Cẩu , cả người Dương Xảo Ngọc không ngừng nhẹ nhàng run rẩy, một loại cảm giác nhục nhã ngược đãi chưa bao giờ có tàn phá cuồng loạn đầu óc của cô.
Đinh Nhị Cẩu đưa hai bàn tay lên giống như là cái kéo đem cái quần lót viền tơ một bên lưng quần Dương Xảo Ngọc xé rách một tiếng “ soạt…” lôi ra bên ngoài vứt dưới chân giường.
Dương Xảo Ngọc kinh sợ thở hổn hển, một bên đầy đặn cái mông đẹp chạy dài đến vòng eo đã hoàn toàn trần trụi lỏa lồ…
Đôi mắt Dương Xảo Ngọc tuy đã bị che kín, nhưng cô cũng xấu hổ nhắm mắt lại.
Trên thân thể trần truồng bị cột dang hai tay chân ra, mặc cho người xem xét, bộ l.ông mu hình tam giác dày mềm mại loang lổ chỗ ướt chỗ khô không còn theo một trật tự nào hết…
– Um…um….
Mặc cho Dương Xảo Ngọc bi thương nức nở muốn chết, Đinh Nhị Cẩu vẫn tàn nhẫn phá lấy sự tôn nghiêm trinh tiết của vợ chồng Triệu Phàm.
Đinh Nhị Cẩu cũng không có bởi vì nghe được tiếng “ um…um…” uất nghẹn từ trong cổ họng Dương Xảo Ngọc cầu xin mà thả ra cho cô, ngược lại, hắn lại nhìn thấy một bộ dáng của Dương Xảo Ngọc thật là điềm đạm đáng yêu, thân thể giờ đây đang mặc cho người định làm thịt, trong lòng sự biến thái được phấn khích tới cực điểm.
Bàn tay hắn tiếp theo xâm phạm đến trên khe thịt âm đạo Dương Xảo Ngọc, hai đầu tay cẩn thận đẩy ra lớp mặt nhăn da da non trên đầu hạt le….
– Um…
Tiếng “ um ..” này của Dương Xảo Ngọc giống như là tiếng rên rỉ chứ không phải là phản đối, bắp thịt bẹn đùi ráng dùng sức mà hơi đẫy ưỡn lên, hạt le còn chưa có bị đụng tới ve vuốt đã bắt đầu cương phồng lên, cửa hang trong u cốc giống như cũng tiết ra thêm một ít dịch nhờn.
Dương Xảo Ngọc nước mắt đã nhuộm ướt trên đôi má bầu, cô cảm thấy Đinh Nhị Cẩu tàn nhẫn không ngừng quét cuốn ý thức lý trí của cô, hơi thở như sắp sửa không còn thông thoáng, đầu óc quay cuồng, miệng bị nhét khăn không thở mạnh được, Dương Xảo Ngọc tầm mắt càng lúc càng mơ hồ, trong óc chỉ còn có nghe tiếng “ u…u…” của cơn gió bão đang dập vùi trên thân thể cô, cảm giác mình hình như sắp ngất…..
Nhìn thấy nét mặt của Dương Xảo Ngọc thay đổi như không thở được, Đinh Nhị Cẩu vội vàng rút cái khen nhét miệng cô ra, rồi bịt mũi, dùng cái giọng ồm ồm nhằm thay đổi giọng nói”
– Tôi sẽ không nhét khăn vào miệng của cô nữa, nếu cô im lặng không kêu la…
Trí óc mơ hồ, nhưng vẫn còn một chút tỉnh táo, văng vẳng bên tai nghe một giọng nói xa lạ nhưng cô hiểu, mừng rỡ như thoát khỏi tai kiếp cô gật đầu lia lịa…
Sau khi cái khăn được bỏ ra, cô vội vàng hớp hơi để thở, tuy rằng trước mắt một mảnh tối đen, nhưng trong bóng đêm, thân thể gợi cảm của mình lọt vào tầm ngắm của một gã đàn ông không rõ lai lịch gian dâm đùa bỡn, cái cảm giác tựa hồ ngược lại càng thêm mẫn cảm, nhục nhã bi ai xấu hổ nhưng lại kích thích dị thường phức tạp, cảm giác được mùi vị lạ lùng này Dương Xảo Ngọc nhịn không được đôi mắt lại đẫm lệ chảy dài.
Cô cũng phát hiện được mình chỉ phí công phản kháng, chỉ có thể càng thêm kích thích thú tính trên người của gã đàn ông này, cô bắt đầu tận lực không phát ra âm thanh, cắn chặc đôi môi cố giữ lại sự im lặng.