háng của cô, ánh mắt sáng quắc Đinh Nhị Cẩu nhìn chằm chằm khuôn mặt Hà Oanh Nhi đang ngượng ngùng né tránh, biểu lộ ý muốn chiếm đoạt làm của riêng thấy rỏ.
Bàn tay của Đinh Nhị Cẩu tàn sát bừa bãi trên thân thể Hà Oanh Nhi , lạ lùng làm sao, làn da non nơi bàn tay lướt qua liền giống như là bị nung đốt mang theo độ ấm nóng rực nổi lên màu đỏ ửng hồng, sự tê dại lan tỏa kích thích tự đáy lòng áp lực đạo đức của người vợ, người sắp làm mẹ, một hồi lâu sau, dục vọng ẩn núp chợt như búp măng trỗi dậy mọc lên sau một cơn mưa phát ra bên ngoài, Hà Oanh Nhi không dám nhìn ánh mắt đỏ ngầu của Đinh Nhị Cẩu….
Bây giờ bàn tay của Đinh Nhị Cẩu đang run rẩy, những ngón tay lần hồi mở ra nút áo trên người Hà Oanh Nhi, cô vẫn ngoan cường lắc lư thân mình mang thai né tránh, Đinh Nhị Cẩu vất vả toát mồ hôi mới cởi bỏ được phân nữa hàng nút của phần trên chiếc áo, giờ thì một tay Hà Oanh Nhi che giấu ở trên vị trí cái âm hộ mê người bàn tay đè chặt lõm xuống, hai chân bất an luân phiên cọ xát vào lại vô tình làm ra vẻ dụ người, bàn tay còn lại nắm thật chặc một nửa phần dưới cái áo, không cho Đinh Nhị Cẩu cởi hết nút áo, nhưng mé trên ngực áo của cô thì đôi bầu vú đã xông ra bên ngoài, bởi vì đang mang thai, bầu vú khuếch trương hằn rỏ rất nhiều các đường gân tĩnh mạch, mái tóc đen dài rối tung phất phơ dầy đặc bên trên hai vú, đối lập với làn da trăng nõn, phía trên quầng vú rộng ra màu đỏ rám nắng, hai đầu núm vú mê hồn kiêu ngạo nhô cao, Đinh Nhị Cẩu hai mắt tỏa ra ánh sáng, từ cổ họng phát khô, nuốt một ngụm nước bọt thèm thuồng, bộ dáng si mê dọa người của hắn làm cho thân thể mềm mại Hà Oanh Nhi nóng bức bất an, cô lại cầu khẩn:
– Anh … không… không …được đâu…