khách ngồi chờ.
Rời khỏi phòng tắm, Vương Bạch Lệ tựa như cái bánh màn thầu ( bánh bao ngọt ) vừa mới ra lò còn bốc khói, toàn thân như tản ra nhiệt khí.
– Trường Sinh, đã có quyết định chính thức cháu sẽ làm trợ lý cho dì, thật ra là do tình hình nhân sự của thị trấn nên cháu cũng sẽ kiêm luôn làm trợ lý cho cả bí thư Khấu, dì nghĩ như thế này, dù sao cháu giờ cũng là cán bộ phó khoa rồi, đừng có thỏa mãn chính mình, cháu còn trẻ tuổi nên cố gắng luyện tập tích cực thêm trong công tác, để sau này có cái ghế trống nào tốt hơn ở trên ủy ban thị trấn, thì cháu có thể bổ khuyết vào, cháu thấy thế nào?
Vương Bạch Lệ hai tay cầm khăn mặt vừa lau, vừa nói ra sự tình an bài kế hoạch của mình, màu đen cái váy liền quần mặc trong nhà nổi bật với làn da trắng hồng, lúc cánh tay ngẩng lên giơ cao sát đầu chà khô mái tóc, đem toàn bộ cái nách đậm đen những sợi l.ông triễn lộ ra bên ngoài.
– Vâng, cháu sẽ cố gắng học hỏi thêm.
Trao đổi đơn giản một số thủ tục hành chính, cách làm việc trên ủy ban thị trấn , cho đến khi Đinh Nhị Cẩu cũng hiểu được đại khái, Vương Bạch Lệ trao tận tay cho Đinh Nhị Cẩu tờ quyết định làm trợ lý chủ tịch thị trấn, vì muốn để cho Vương Bạch Lệ nghỉ ngơi sớm, hắn định đứng dậy cáo từ ra về.
Nhưng vừa đứng dậy thì trông thấy Vương Bạch Lệ ngồi ở phía đối diện trước bàn đang dùng tay lay động lấy cổ.
– Làm sao vậy dì? Không thoải mái sao?
– Ừ, cả ngày hôm nayngồi họp bàn giao, nên xương cổ với bả vai có chút không thoải mái!
Lúc này tâm cơ thoáng động, Đinh Nhị Cẩu liền nói:
– Dì, vừa rồi cháu có tự học qua một số phương pháp xoa bóp, bấm huyệt chống mệt mỏi, hay là để cháu thử xem.
– Trường Sinh, liệu xoa bóp có tác dụng sao?
Vương Bạch Lệ dò hỏi.
– Dì ạ, cứ thử xem, nếu thấy có tác dụng thì sau này mỗi khi mỏi mệt dì cứ gọi cháu!
Đinh Nhị Cẩu nói xong thì vòng ra sau lưng của Vương Bạch Lệ hai tay nhẹ nhàng đặt ở trên bả vai của cô, rồi nói tiếp.
– Dì đừng có nhúc nhích, dì cứ buông lỏng người hạ xuống, nhắm mắt lại, trong sách hướng dẫn có nói hãy cảm thụ khí huyết vận hành, sẽ mau trợ giúp hồi phục khí sức.
Đôi bàn tay Đinh Nhị Cẩu như tản ra nóng rực nhẹ nhàng vuốt ve bả vai trắng nõn non mềm của chủ tịch Vương Bạch Lệ.
Vương Bạch Lệ ngăn chặn nội tâm bốc lên ý xấu hổ, e lệ nhắm lại đôi mắt, yên lặng hưởng thụ sự xoa bóp của hắn,Đinh Nhị Cẩu hai tay dần dần theo bả vai chuyển qua chỗ lỗ tai, dùng đốt ngón tay đè lên hai bên huyệt Thái Dương ở trán Vương Bạch Lệ, hai ngón trỏ tay uốn lượn thành hình cái móc đặt ở song song bên cạnh huyệt Thái Dương cùng lúc dùng xoay tròn xoa bóp theo phương hướng chiều kim đồng hồ, tiếp theo dùng hai đầu ngón tay bầm lên chính giữa mi mắt, hướng về phía ngoài đẩy ngang đến mép tóc, hai tay luân chuyển vuốt ve, Vương Bạch Lệ cảm giác hai bàn tay của Đinh Nhị Cẩu như có ma lực, theo từ trên làn da của mình lướt qua, hơi tê tê, mềm mại dụ hoặc làm cho thân thể thấy thoải mái, Vương Bạch Lệ sắc mặt ửng hồng, toàn thân mềm yếu mềm dựa trên mặt ghế salon, gật đầu nói:
– Ưm… thủ pháp của cháu khá tốt đấy!
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười, hai tay trơn trượt xuôi theo bên dưới tai xoa bóp đến dưới quai hàm, cũng nhẹ nhàng xoa nhẹ chung quanh vành tai, rồi lặp trở lại như cũ xuôi theo mép tóc cho đến phía sau cổ, từ trên xuống dưới xoa nắn phía sau toàn bộ các cơ của cổ, điểm mẫn cảm chung quanh vành tai phấn nộn bị hai bàn tay của Đinh Nhị Cẩu xoa tới xoa lui, tiếng rên thoải mái của Vương Bạch Lệ từ nơi cổ họng gần như muốn phát ra, cô cố nhẫn nhịn cắn môi để không phát ra tiếng rên khó xử này.