đỏ lên.
Quá thêm vài phút đồng hồ, Kha Tử Hoa liền mang theo cái túi đi ra, Đinh Nhị Cẩu hướng trong phòng nơi Kha Tử Hoa bước ra, vừa thấyđứng phía sau cửa sổ là một cái nữ cảnh sát trẻ tuổi, mặc bộ cảnh phục tư thế oai hùng hiên ngang, có vài phần thần thái giống như Điền Ngạc Như.
Khi ba người lên xe hơi riêng của Kha Tử Hoa, Đinh Nhị Cẩu liền chọc quê trả đũa:
– Anh Tử Hoa, cô bé kia là gì với anh vậy, nên nhớ bài học là con thỏ không nên ăn cỏ gần hang nhé, sao anh lại dám liều mạng thế!
Đinh Nhị Cẩu ngồi ghế bên cạnh tài xế, Lưu Hương Lê ngồi ở ghế sau.
Kha Tử Hoa không trả lời, chỉ dùng khóe mắt liếc một cái về phía Lưu Hương Lê đang ngồi ở phía sau, ý nói rất đơn giản, thằng nhóc không phải đã ở ăn cỏ gần hang hay sao mà còn nói với anh!
Có tật thì giật mình, Đinh Nhị Cẩu nghẹn họng, nên không dám trêu vào Kha Tử Hoa nữa, hắn biết, thằng này cái miệng như cái cửa không có khóa lại, ngứa ngáy là phọt ra bậy bạ không kiêng dè ai, nên đổi qua đề tài khác.
– Xe này là của anh hả?
Đinh Nhị Cẩu nhìn Kha Tử Hoa đàng thuần thục lái xe.
– Ừ..nếu cậu thích, thì lấy mà dùng.
Kha Tử Hoa nói.
– Xe này chạy ở vùng núi không được, sàn xe quá thấp, đường núi thì khó đi, phỏng chừng không tới nửa năm chiếc xe này tan tành hết!
– Vậy để anh giới thiệu cho cậu kiếm chiếc xe việt dã,đồ chơi đó sàn xecao, cậu chạy đường núi sẽ không phải lo lắng gì cả, hiện nay cậu giống như là tên đốc công, khi chỗ này, lúc chỗ kia, không chiếc xe bất tiện lắm!
– Anh kiếm được chiếc xe đó? Định đi buôn lậu hay sao?
– Không phải, anh có người bạn kiếm ra chiếc xe đó dễ dàng, chắc cậu chưa quên, lúc huấn luyện cùng chúng ta ở trường cảnh sát, có một người tên là Chân Thế Kiến, bây giờ đang làm trong phó ban trong ban thanh lý xe ở sở cảnh sát thành phố, tương lai không xa sẽ lên chức làm trưởng ban, hắn ta chuyên quản lý các loại xe vô chủ phi pháp bị cảnh sát bắt, đến lúc mang xe ra thanh lý bán đấu giá, anh nhờ hắn giúp cho em một cái giá ưu đãi rẻ mạt thì xong rồi!
– Chân Thế Kiến? là cái thằng mà chúng ta đặt cho biệt danh là kẻ ti tiện, làm cái gì cũng dở ẹc?
Đinh Nhị Cẩu hình như là có chút ấn tượng về gã này.
– Đúng, chính là hắn, thằng dở ẹt này lên chức quá mau, mới đó mà đã chạy qua mặt con người tài giỏi như anh rồi.
Kha Tử Hoa không biết liêm sỉ, tự thổi phồng mình rồi nói.