phát hiện một cảm giác thư sướng được vuốt ve, trong lúc ngủ mơ lưu lại xúc động dưới đôi bàn tay của Điền Ngạc Như đùa nghịch, khiến cho dương vật kia tỉnh giấc trước khi hắn mở mắt thức dậy, vật đó hiện đã cứng rắn to lớn vô cùng, nhấc đầu thẳng tắp, bàn tay của cô vẫn đang nắm lấy dương vật hắn không rời, dường như vật kia vốn là đã thuộc về của mình.
– Em ngủ được bao lâu rồi?
Đinh Nhị Cẩu có chút xấu hổ.
– Hơn ba mươi phút!
Điền Ngạc Như, nằm úp lên thân thể của hắn, đem mặt mình dán sát trên mặt của hắn nói.
Đinh Nhị Cẩu nở nụ cười, Điền Ngạc Như cũng mỉm cười nét mặt ngây thơ, đêm nay cuộc sống đầy đủ gia vị, phóng thích toàn bộ bản năng dục vọng bị đè nén.
Từ phía dưới Đinh Nhị Cẩu luồn tay lên ôm lấy lưng ôm lấy Điền Ngạc Như, làn da thịt trắng noãn bóng loáng trần trụi, dương vật của hắn nằm ở dưới háng của cô, từ nơi chính giữa hai bên mép lớn âm hộ, ma sát trượt lên chạm đến ngay cái âm vật rồi lại trượt xuống trơn nhợt không hề có một lực cản, thì ra phía dưới âm hộ của Điền Ngạc Như đã là một mảnh đại dương mênh mông, nhất định là lúc hắn đang ngủ, bàn tay cô nắm lấy dương vật của hắn, lúc thấy dương vật dần dần cứng rắn, cơn nứng của Điền Ngạc Như lại được bùng nổ bộc phát nhu cầu đòi hỏi.
Điền Ngạc Như thì thầm ở bên tai của hắn, phong tao nói:
– Lật người chị lại, liếm lên nó đi…
Lại là lời thô tục đòi mạng..
– Nói cho em biết, bên dưới của chị, cửa nhà cỏ dại vì sao tươi tốt như thế, có phải là nguyên nhân không có người cày cấy?
Đinh Nhị Cẩu ôm cô xoay người đặt lên nằm ngữa trên giường.
Điền Ngạc Như, lại cười khanh khách nói.
– Như thế nào, em không thích? Nếu không thích, chị sẽ cạo sạch đám cỏ dại này…
– Hì…em rất thích đám có dại xanh tươi này bên dưới của chị, em muốn khai hoang vùng đất này, để cho cái đó của em được an cư lạc nghiệp
Đinh Nhị Cẩu nhìn chăm chú vào ánh mắt của cô, từ trên cái miệng của Điền Ngạc Như hôn lên một cái.
– Vậy bây giờ em hãy uống nước từ trong con suối của đám cỏ dại này đi.
Điền Ngạc Như ngẩng đầu, ngay trên môi dưới của hắn cắn khẽ một chút, rồi thì thào nói tiếp.
– Vậy bây giờ hãy khai hoang đi…